.
Chương 793: Bị Heo Rừng Ủn
Nếu hạ cổ trùng này lên cơ thể người sẽ không có tác dụng nhanh đến thế, bởi vì con người vẫn có chút năng lực ý chí, nhưng heo rừng này làm gì có thứ đó.
Ô Trì vừa mới mở cửa ra. Heo rừng lông đen to lớn kia như thể nhìn thấy ngô, đôi mắt đỏ ngầu lao tới. Nói cách khác... trong mắt heo rừng to lớn kia, Ô Trì đã là một con heo rừng xinh đẹp.
Heo rừng nhanh chóng đâm ngã Ô Trì, cả thân heo như muốn giẫm lên.
Ô Trì hét thảm thiết: “Cứu ta với! Cứu ta với! Ở đâu ra heo rừng vậy?”
Ô Trì vùng vẫy chạy vào trong viện, nhưng lại bị heo rừng đâm ngã.
Heo rừng lông đen to lớn này đã sớm được nuôi đến béo phì trong không gian của Tiêu Vũ nên da dày thịt béo. Lúc này có mũi tên phóng tới, nhưng heo rừng chỉ run lên như thể đang gãi ngứa. Mũi tên này hoàn toàn không đâm thủng da nó.
Heo rừng nhìn Ô Trì, tỏ vẻ rất thích hắn ta. Để bày tỏ niềm yêu thích của mình, một tràng tiếng xào xào truyền đến.
Trong giới động vật có tập tính bao vây lãnh thổ.
Không phải sao, kèm theo theo tiếng xào xào, một mùi tanh tưởi truyền đến.
Heo rừng này... đã tè lên người Ô Trì.
Nhị sư huynh lông đen cũng rất thích Ô Trì. Nó cảm thấy Ô Trì phải là của nó, trước tiên vòng lại đánh dấu địa bàn rồi nói tiếp.
Cả người Ô Trì từ đầu đến mặt đều được tắm trong nước nóng.
Tiêu Vũ đang ở trong không gian cũng không khỏi chê bai bịt mũi lại. Chỉ nghĩ đến thôi cũng biết thứ này buồn nôn đến nhường nào.
Có lẽ Ô Trì cũng không ngờ rằng, con heo rừng lại cảm thấy hứng thú với hắn ta như thế.
Lúc này hạ nhân chạy đến muốn đuổi heo rừng đi.
Khó khăn lắm mới cứu được Ô Trì ra ngoài, nhưng heo rừng này lại rượt theo Ô Trì. Dù Ô Trì chạy đi đâu thì heo rừng này cũng đuổi theo hắn ta.
Tiêu Vũ liên tục cười khẩy, chẳng phải Ô Trì này rất thích dùng Triền Ti Cổ gì kia à?
May mà Triền Ti Cổ này chỉ đơn phương. Nếu Ô Trì này cũng có thiện cảm với người trúng Triền Ti Cổ, nói không chừng bây giờ Ô Trì đã ôm lấy Nhị sư huynh lông đen tình chàng ý thiếp rồi.
Ô Trì bị heo rừng rượt đuổi đến mức chạy loạn xạ khắp nơi.
Tiêu Vũ thấy người đến ngày càng nhiều, trong lòng hơi không nỡ để Nhị sư huynh lông đen này cứ thế xảy ra chuyện, nên đã sử dụng mùi không gian, dụ Nhị sư huynh lông đen chạy về phía hồ nước.
Đợi đến khi Nhị sư huynh lông đen này rơi xuống nước, nàng đã dịch chuyển Nhị sư huynh lông đen vào trong không gian.
Sau khi Nhị sư huynh lông đen dịch chuyển vào trong không gian thì bày tỏ sự khinh bỉ đối với Tiêu Vũ. Tất nhiên cũng bày tỏ sự coi thường đối với heo nái đang định sáp tới. Kể từ hôm nay, chắc chắn nó sẽ biến thành heo rừng khác với đồng loại, chỉ muốn bám lấy Ô Trì.
Lúc này lại nói về Ô Trì, trên người đã bị răng nanh của heo rừng đâm thủng nhiều vết sẹo, toàn thân bốc mùi hôi thối.
Quan trọng nhất là tình trạng thảm hại ngày hôm nay đã bị rất nhiều người nhìn thấy. Chẳng bao lâu nữa, chuyện mất mặt này sẽ lan truyền ra ngoài...
Tất nhiên, Ô Trì đã hạ lệnh, bảo mọi người không được phép nói chuyện này ra ngoài. Có điều... Tiêu Vũ đã sớm phái thuộc hạ đi lan truyền tin tức ra ngoài rồi.
Tin tức này nhanh chóng lan truyền ra ngoài, nhất thời mọi người đều không phân biệt được là ai đã truyền ra ngoài.
Vì chuyện heo rừng này mà Ô Trì đã bị đả kích rất lớn, nhìn bộ dạng có vẻ vài ngày nữa sẽ không đến gây sự với Tiêu Vũ.
Nhưng Ô Chuy – cha của Ô Trì lại không nhịn được gây sự với Tô Lệ Nương.
“Mời Tô nương nương vào cung.” Trong cung có người đến chuyển lời.
Võ Vương mặt mày tái mét: “Đúng là hiếp người quá đáng.”
“Trẻ thì nhớ nhung Tiêu Công chúa, già thì tính toán đến Lệ Nương.” Võ Vương rất muốn xắn ống tay áo để trút giận.
Tô Lệ Nương liếc nhìn Võ Vương: “Được rồi, ngươi hãy an phận chút đi.”
Võ Vương ấm ức nhìn Tô Lệ Nương: “Ta cũng chỉ là bất bình thay ngươi thôi.”
“Vậy bây giờ phải làm sao đây?” Võ Vương hỏi.
Tiêu Vũ lấy sticker Ultraman ra, dán hai vết bớt màu đen lên mặt Tô Lệ Nương: “Kể từ bây giờ, ngươi đã trúng cổ độc không rõ nguồn gốc... Xin Ô Chuy kia hãy nghiêm khắc điều tra người đã hạ độc.”
“Còn mấy chuyện khác... Ngươi chỉ cần vào cung là được. Ta sẽ âm thầm bảo vệ ngươi.” Tiêu Vũ cười híp mắt nói.