Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 811 - Chương 811: Công Chúa, Người Giải Thích Chuyện Hôm Nay Như Thế Nào Đây

. Chương 811: Công Chúa, Người Giải Thích Chuyện Hôm Nay Như Thế Nào Đây
Vì thế lúc Tiêu Vũ đang chuẩn bị nghỉ ngơi, Tô Lệ Nương mỉm cười đi tới.

“Công chúa, người giải thích chuyện hôm nay như thế nào đây?” Giọng nói của Tô Lệ Nương tràn đầy ý đùa cợt.

Nàng ấy đến thực sự không muốn Tiêu Vũ giải thích, chỉ trêu chọc Tiêu Vũ mà thôi.

Tiêu Vũ đỏ mặt, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra: “Hôm nay xảy ra chuyện gì vậy? Chuyện gì xảy ra vậy? Có phải lúc ăn sầu riêng ta đã không chia phần cho ngươi không?”

Tô Lệ Nương lập tức hỏi: “Cái gì? Có chuyện như vậy sao?”

Nói xong, Tô Lệ Nương liếc nhìn Tiêu Vũ: “Được rồi, đừng có đánh trống lảng với ta.”

“Ta đã nghe nói hết rồi, hôm nay ngươi ở trên đường cái tranh giành tình nhân với người ta, suýt chút nữa làm nữ thủ phủ Đan thành này tức giận đến mức lên cơn đau tim!” Tô Lệ Nương cười tủm tỉm hỏi.

Tiêu Vũ nghe vậy, lập tức biện giải: “Nàng ta trông cũng không giống là có bệnh tim đâu! Lúc đi cũng hùng hổ đấy, theo ta nói thì là nàng không đấu lại ta, tâm lý không ổn định, tìm người vu khống thôi, nói như ta cố ý bắt nạt kẻ yếu đuối vậy, chẳng phải là nàng ta gây phiền phức với ta trước sao?”

Tô Lệ Nương gật gật đầu, từ trong lời nói này rút ra tin tức then chốt: “Vậy là tin đồn về việc tranh giành tình nhân là thật.”

Tiêu Vũ: “...”

Tô nương nương thật sự biết tìm trọng điểm!

“Không phải như ngươi nghĩ đâu, ta không phải vì tranh giành tình nhân, chỉ là Trân Châu kia khinh người quá đáng, ỷ mình có tiền còn nói ta vừa nghèo vừa xấu, Tô nương nương, ngươi nói xem việc này ta có thể nhịn được không?” Tiêu Vũ hỏi.

Tô Lệ Nương gật đầu thật mạnh: “Tuyệt đối không thể nhịn!”

Tiêu Vũ nhìn Tô Lệ Nương: “Nói tới nhan sắc, dáng vẻ của Trân Châu cũng không tồi, nhưng so với Tô nương nương thì vẫn kém xa, lát nữa ta sẽ dẫn ngươi đi dạo, biết đâu vô tình gặp nàng ta!”

“Dù ta không đẹp như tiên, nhưng ta có một mẹ kế xinh đẹp như tiên mà!” Tiêu Vũ rất tự hào nói.

Tô Lệ Nương nhất thời không biết phải đáp lời thế nào, không ngờ Tiêu Vũ thật sự coi nàng ấy như mẹ kế của mình.

Tuy nhiên, bị lời khen của Tiểu Vũ làm phân tâm, Tô nương nương cũng quên mất chuyện vừa rồi muốn truy hỏi Tiêu Vũ.

Đợi khi Tô Lệ Nương bị Tiêu Vũ dẫn ra ngoài, Tô Lệ Nương mới nhận ra, lời Tiêu Vũ nói lúc nãy không phải đùa, nàng thực sự muốn ra tay đánh bại toàn diện Trân Châu kia.

Nói tiếp, sau khi bị kích thích, Trân Châu tìm một tửu quán uống.

Đang uống thì Tô Lệ Nương đi tới.

“Ôi chao, cô nương xấu xí nào ngồi đó thế? Còn không nhường đường ta đi nào?” Tô Lệ Nương bóp giọng nói, khiến người nghe nhũn cả chân.

Nếu người khác bóp giọng thì chắc chắn sẽ khiến người nghe rất khó chịu, nhưng Tô nương nương xinh đẹp như vậy, đừng nói là bóp giọng, dù có giọng điện tử riêng cũng sẽ không khiến người ta cảm thấy khó chịu!

Trân Châu trợn mắt ngẩng đầu lên: “Ngươi nói ai là nha đầu xấu xí hả? Ta cũng chẳng thấy ngươi đẹp đến đâu...”

Còn chưa dứt lời.

Trân Châu đã nhìn thấy Tô Lệ Nương mặc một thân y phục sặc sỡ, nở nụ cười rạng rỡ quyến rũ.

Đây chính là Quý phi nương nương của Đại Ninh! Một nụ cười khêu gợi trăm mê luyến.

Trân Châu sững người.

Bởi vì vẻ đẹp của Tô Lệ Nương thực sự vượt trội hơn mọi người rất nhiều.

Trân Châu há miệng muốn nói gì đó, rồi lại nuốt nước bọt, trong lúc nhất thời, gương mặt lập tức đỏ bừng lên, không biết là do nhìn thấy mỹ nhân mà ngượng hay là xấu hổ không còn mặt mũi.

Dù sao, vẻ đẹp của Tô tỷ tỷ, đừng nói là nam nhân, cho dù là nữ nhân thì cũng không nhịn được mà thẹn thùng ấy chứ.

Trân Châu cuối cùng cũng sắp xếp lại lời nói của mình: “Ngươi đến đây vì ta phải không?”

Vừa rồi còn khó hiểu, nhưng bây giờ xem ra cô nương xinh đẹp trước mặt tới đây để bới lá tìm sâu!

Tô Lệ Nương lắc lư đi mấy bước, sau đó ngồi xuống: “Nghe nói hôm nay ngươi và đứa nhỏ nhà ta có chút hiểu lầm...”

“Đứa nhỏ nhà ngươi? Ai? Tiêu Công chúa?” Trân Châu đảo mắt và nhìn thấy Tiêu Vũ ở phía sau.

Tiêu Vũ cũng đã đi tới.

Sắc mặt Trân Châu không thay đổi: “Sao ngươi còn ở đây làm gì? Không phải ngươi đã thắng rồi sao? Sao thế? Ngươi còn cảm thấy không vui, đi tìm phụ huynh nữa sao?”

Tiêu Vũ nói: “Không phải vậy.”

“Ta vừa nghe nói ngươi bị bệnh tim, muốn tới đây xem một chút.” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Bình Luận (0)
Comment