Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 824 - Chương 824: Lập Trường

. Chương 824: Lập Trường
Nếu thấy ai đáng ghét, Tiêu Vũ không những không lấy đồ còn tặng thêm đồ cho họ nữa là đằng khác, ví dụ như phân lợn.

Loại chuyện như nửa đêm đi ném phân vào nhà người khác này, tuy rằng hơi cay độc, thế nhưng đem lại hiệu quả vô cùng tốt.

Sau khi Tiêu Vũ trở về đã lợi dụng chức năng dịch chuyển tức thời của không gian để tới chỗ của Bảo Ninh Công chúa.

Lúc này Bảo Ninh Công chúa đang ở một căn phòng tối, ra lệnh.

Không biết Tiêu Vũ đã theo đuôi mà tới.

“Các ngươi phải khống chế được đường thủy, nhất định không thể để ngoại viện tiến vào.” Bảo Ninh Công chúa dặn dò.

“Về phần các ngươi, chờ thời cơ đến, lập tức bắt giữ đám trọng thần và gia quyến của chúng.”

“Công chúa, Sứ thần Đại Ninh đã đến đây rồi, chúng ta vẫn làm theo kế hoạch sao?” Có người hỏi.

Bảo Ninh Công chúa lạnh giọng đáp: “Đương nhiên.”

“Phái mấy người đi theo dõi bọn họ, nếu bọn họ không có hành động gì khác thường thì cứ để bọn họ bình yên rời đi. Còn nếu như bọn họ muốn ngăn cản kế hoạch của ta thì các ngươi biết mình phải làm gì rồi đấy.” Bảo Ninh Công chúa tiếp tục nói.

Tiêu Vũ hơi bất ngờ khi thấy cảnh này.

Nhìn dáng vẻ oai phong lẫm liệt này của Bảo Ninh Công chúa không hề giống dáng vẻ bị khinh bỉ, đáng thương như lời đồn.

“Chúng thuộc hạ xin chúc Nữ hoàng bệ hạ vạn sự thuận lợi.”

Một tiếng Nữ hoàng bệ hạ này khiến Tiêu Vũ ở trong không gian thoáng ngạc nhiên.

Thế nên là... Vị Bảo Ninh cô cô này của nàng đang giả heo ăn hổ, chuẩn bị mưu phản?

Nghĩ tới đây, Tiêu Vũ cảm thấy hơi kính phục.

Vốn tưởng rằng đó sẽ là kịch bản về một đóa hoa trắng bị khinh bỉ, ngờ lại là kịch bản về đại nữ chủ.

Đương nhiên Tiêu Vũ sẽ không nhiều chuyện, ngăn cản Bảo Ninh Công chúa.

“Công chúa, người nói xem, nếu như Sứ thần Đại Ninh biết chuyện này rồi liệu có giúp chúng ta không?” Có người không nhịn được hỏi.

Bảo Ninh mím môi đáp: “Ta đã xuất gia hai mươi năm, người đang tại vị bây giờ đã không còn là người chí thân của ta nữa, tin người khác không bằng tin chính mình.”

Không làm khó bọn họ đã là chút thiện lương cuối cùng của nàng ta rồi.

“Vậy Quý Hòa Công chúa thì sao? Lúc trước Quý Hòa Công chúa vẫn luôn quan tâm, chăm sóc cho Công chúa...”

Bảo Ninh nói: “Đợi đến khi ta đăng cơ trở thành Nữ hoàng, chắc chắn ta sẽ kết thân với Tây Cương, xem như là báo đáp.”

Tiêu Vũ nghe đến đây lập tức chắc chắn rằng Bảo Ninh này là người rất khá, cái này gọi là con giun xéo lắm cũng quằn, người bị bức ép quá cuối cùng cũng cắn lại mà thôi.

Về phần Bảo Ninh có thái độ không mấy thân thiện với Sứ thần, Tiêu Vũ cũng có thể hiểu được.

Chưa nói đến chuyện nàng chỉ là một chất nữ họ hàng xa.

Cho dù có là thân phụ thân mẫu nhưng lại đưa họ đến nơi này, gả họ cho một người hơn mình nhiều tuổi như thế thì cho dù cha mẹ ruột có đến chưa chắc họ đã tha thứ.

Có lẽ những người như Bảo Ninh đã phải chịu đựng rất nhiều khổ cực ở Cổ Trúc.

Cổ Trúc này chỗ nào cũng tốt, chỉ có địa vị của nữ tử là hơi thấp một chút thôi.

Xem ra, Bảo Ninh muốn học theo Võ Tắc Thiên.

Tiêu Vũ đã hỏi thăm từ lâu, Qua Vũ này chẳng phải hạng người tốt lành gì, có thể sánh ngang với Ô Chuy kia.

Thế nên Tiêu Vũ đã chuẩn bị sẵn sàng, giả vờ như bản thân mình không biết gì.

Ban đầu Tiêu Vũ định dịch chuyển trở về, thế nhưng không biết ma xui quỷ khiến thế nào nàng lại dịch chuyển đến chỗ của Qua Vũ kia.

Lúc này Qua Vũ đang bình tĩnh nghe người nào đó bẩm báo.

“Cái gì? Bảo Ninh thật sự có gan làm ra chuyện này?” Qua Vũ lạnh lùng nói.

“Vâng, hôm nay bọn họ đã bí mật bày mưu tính kế với nhau. Chỉ cần Thành chủ tới đó là có thể bắt được tận tay.”

“Người đâu, triệu tập nhân mã.” Qua Vũ trầm giọng nói.

Tiêu Vũ thấy cảnh này, lập tức nâng cao tinh thần cảnh giác.

Vội vàng dịch chuyển trở lại.

Tiêu Vũ đứng ngoài mật thất, hô to một tiếng: “Cháy.”

Chỉ cần người bên trong không phải kẻ ngu ngốc, nghe thấy tiếng động, chắc chắn sẽ bỏ chạy.

Quả nhiên, chỉ một lát sau, tất cả người bên trong, bao gồm cả Bảo Ninh đều trốn thoát.

Sắc mặt Bảo Ninh tối sầm lại: “Không hay rồi, sự việc có biến, lập tức hành động.”

“Vâng.”

Tiêu Vũ núp trong bóng tối, nhìn dáng vẻ lạnh lùng, quyết đoán của Bảo Ninh, lúc này nàng bỗng thấy hơi đau lòng cho Bảo Ninh.
Bình Luận (0)
Comment