.
Chương 84: Gài Bẫy
“Nghe nói vụ án kinh thành mất trộm lần này có liên quan tới Văn gia.”
Tiêu Vũ nghe vậy cười như không cười đứng dậy. Bây giờ văn võ bá quan triều đình lan tràn oán hận, Vũ Văn Phong nắm được một cơ hội lớn như vậy, nhất định phải dẫn dắt thù hận của mọi người tới tới Văn gia.
Nếu không làm sao bách tính bình thường có thể biết được trong hoàng cung xảy ra chuyện gì?
“Vị kia định xử lý Văn Thượng thư thế nào?” Có người hỏi.
“Nói là đã lấy lại quyền lực của Văn Thượng thư!”
“Văn Thượng thư cứ chấp nhận như vậy hả?”
“Chuyện đó thì ta cũng không biết, có điều hai người kia vốn đã dùng thủ đoạn mờ ám chiếm đoạt giang sơn Tiêu thị, ngôi vị Hoàng đế này có được cũng không rõ ràng... Sớm muộn gì cũng sẽ gây ra tai họa.”
“Nhất định là ngày lành không còn nhiều đâu...”
Mọi người nghe thế trên mặt đều tỏ vẻ lo lắng.
Tiêu Vũ mấp máy môi, để lại bạc rồi đứng dậy rời khỏi. Không bao lâu sau, người vừa rồi tiếc hận cho Tiêu thị đi tính tiền.
Chủ quán nói: “Đã có người trả tiền cho các ngươi rồi.”
Người nọ ngẩn người, dường như không nghĩ ra tại sao chuyện tốt như vậy lại rơi lên người mình.
...
Hôm nay Tiêu Vũ không vội vã trở về đại doanh lưu đày, bởi vì nàng vẫn có chuyện chưa làm.
Từ trên xuống dưới Văn phủ đã bị người của Thẩm Hàn Thu bao vây, không cho phép ra vào.
Tuy rằng Vũ Văn Phong không lập tức giải quyết Văn Viễn Đạo, nhưng nhất định ông ta đang định ra tay. Lúc trước trời giáng thần tích, Vũ Văn Phong còn muốn từ từ suy tính, chậm rãi đối phó với Văn Viễn Đạo.
Nhưng bây giờ Vũ Văn Phong phát hiện Văn Viễn Đạo thật sự có lòng làm phản, cho dù ông ta biết Văn Viễn Đạo là tảng đá thì cũng định dùng sức mạnh rồi.
Thừa dịp trời tối, Tiêu Vũ lấy nỏ ra bắn hai mũi tên về phía Thẩm Hàn Thu. Thẩm Hàn Thu phát hiện âm thanh xé rách không khí, thân hình nhanh nhẹn né tránh công kích của Tiêu Vũ. Tiêu Vũ híp mắt, xem ra mình không cứng đối cứng với Thẩm Hàn Thu là sáng suốt, quả thật tên công phu của Thẩm Hàn Thu này rất cao minh.
Tiêu Vũ chạy về hướng Thái tử phủ. Vừa trốn nàng vừa quay đầu lại nhìn thoáng qua. Giống như suy nghĩ của nàng, Thẩm Hàn Thu cắn chặt không bỏ giống như chó điên.
Tiêu Vũ hừ lạnh một tiếng, phóng thẳng vào Thái tử phủ. Thẩm Hàn Thu không hề có chút do dự mà đuổi theo ngay. Tiêu Vũ tiến vào một căn phòng trống, Thẩm Hàn Thu cũng bước vào theo.
Hắn ta còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã thấy trước mặt phun ra một màn sương trắng. Tiêu Vũ nhanh tay xách bình chữa cháy đập thẳng vào Thẩm Hàn Thu. Cả người hắn ta lập tức lảo đảo hôn mê.
Tiêu Vũ nhìn Thẩm Hàn Thu, liên tục cười lạnh. Có lẽ Thẩm Hàn Thu cũng không ngờ rằng mình lại bị gài bẫy nhỉ?
Tiêu Vũ kéo Thẩm Hàn Thu vào phòng của Văn Thanh Lan. Dựa vào bản lĩnh của Tiêu Vũ, đối phó với Văn Thanh Lan cực kỳ đơn giản. Chỉ qua một lát, hai người bọn họ đã bị đặt lên một cái giường.
Tiêu Vũ thỏa mãn tột cùng, cầm chăn đắp lên hai người. Sau đó chính là phải thông báo cho Vũ Văn Thành rồi. Chuyện này càng đơn giản hơn.
“Bắt trộm!” Tiêu Vũ kéo cổ họng hét lên một câu.
Bây giờ người của Thái tử phủ giống như chim sợ cành cong, một tiếng bắt trộm này khiến tất cả mọi người tỉnh táo. Thậm chí cả Vũ Văn Thành cũng mặt mày u ám xuất hiện trong phủ, bắt đầu tổ chức người bắt trộm.
Tiêu Vũ để ý thấy mặt Vũ Văn Thành lại trắng nõn hơn một chút, khiến người ta có cảm giác trắng bệch không chút sắc máu. Nhìn kỹ lại, là Vũ Văn Phong thoa son phấn trên mặt chưa kịp rửa.
“Thái tử! Hiện tại chỉ có phòng của Thái tử phi là chưa lục soát!”
“Chúng ta gây ra động tĩnh lớn như vậy, Thái tử phi vẫn không hề có ý định ra ngoài... Không phải là xảy ra chuyện gì rồi chứ?” Có người đầu óc nhanh nhạy lập tức đi lên.
Giọng Vũ Văn Thành lạnh lùng nói: “Mở cửa cho ta!”
Ầm một tiếng, âm thanh đẩy cửa đánh thức Vũ Văn Thành mới bị đập bất tỉnh vừa rồi. Văn Thanh Lan còn đang có chút mờ mịt đã thấy Thẩm Hàn Thu nằm trên giường mình.
Nàng ta còn chưa kịp phản ứng thì Vũ Văn Thành đã xông vào trong phòng. Hai tay hắn ta siết chặt, sắc mặt u ám tới mức có thể nhỏ nước.
Cho dù Vũ Văn Thành không thích Văn Thanh Lan nhưng suy cho cùng Văn Thanh Lan vẫn là Thái tử phi của hắn ta, sao hắn ta có thể cho phép Văn Thanh Lan cắm sừng mình được?
Nếu chuyện này truyền ra ngoài, hắn ta còn làm người thế nào nữa? Hay là bây giờ sau khi hắn ta không được, không thể thỏa mãn Văn Thanh Lan nên Văn Thanh Lan mới bắt đầu làm chuyện bất chính không đàng hoàng này?