.
Chương 840: Cầm Cái Máy Khoan
“Người đâu! Người đâu! Có người chạy trốn!”
“Nhanh lên!”
Tiếng hò hét của đám người Oa vang lên từ trên thuyền.
Tiêu Vũ nghe không hiểu, nhưng nhìn động tác và khẩu hình của đám người trên thuyền, Tiêu Vũ có thể hiểu được những người này có ý gì.
Lúc này Mạc Phong lại nhảy trở về thuyền lớn.
Thôn dân Hải Đới thôn vừa mới chạy ra, sợ hãi nói: “Ngươi làm cái gì vậy?”
Mạc Phong lạnh lùng nói: “Không diệt trừ lũ giặc này, Hải Đới thôn chúng ta sẽ khó có ngày được yên bình!”
“Các ngươi mau chạy trốn đi!”
Nói xong Mạc Phong nương nhờ đống hàng hóa trên boong tàu, nhảy lên thuyền.
Một người tự nhiên không có biện pháp cùng nhiều người như vậy đánh.
Nhưng... Để phá hủy một con tàu, một người là đủ rồi.
Các thôn dân không có cách nào, lúc này chỉ có thể liều mạng trượt mái chèo, tính toán chạy ra nơi này.
Lúc này các thôn dân mới có người chú ý tới: “Vị cô nương cứu chúng ta đâu?”
“Đúng vậy! Nháy mắt này sao lại không thấy?” Có người kinh ngạc nói.
Nhưng hiện tại bọn họ đã không kịp suy nghĩ cái gì.
Thuyền lớn khó có thể quay đầu, nhưng trên thuyền lớn lại có vài người đi xuống, lên thuyền nhỏ, chạy về phía bọn họ đuổi theo.
Mạc Phong nhân lúc hỗn loạn, mò tới đáy thuyền.
Nhưng tấm ván gỗ trong buồng rất dày, Mạc Phong đang nghĩ mình phải làm thế nào mới có thể phá hư đáy thuyền đây.
Chợt hắn ta nghe thấy tiếng động lạ.
Hắn ta ngẩng đầu nhìn lên, đối diện với một đống đồ, nữ tử áo đen vừa cứu bọn họ - cũng chính là Tiêu Vũ, không biết đang làm gì ở đó nữa.
Tiêu Vũ cầm máy khoan điện.
Khoan lỗ khắp nơi.
Vừa khoan Tiêu Vũ còn vừa cảm thấy đau lòng.
Thật là tiếc, mặc dù người không phải là người tốt, nhưng chất lượng thuyền lại không tệ.
Chiếc thuyền này đã được lắp ráp thêm động cơ, nhìn ra được, trình độ phát triển khoa học kỹ thuật ở nước ngoài không biết đã cao hơn Đại Ninh bao nhiêu lần.
Nếu không tiến hành ngăn chặn, không bao lâu nữa, chúa tể biển cả sẽ xuất hiện.
Mảnh đất màu mỡ vật tư phong phú như Đại Ninh sẽ trở thành mục tiêu trong mắt đám sói hoang.
Quay trở lại vấn đề chính, hiện giờ Tiêu Vũ không có ai để dùng cả.
Nếu thủ hạ của Tiêu Vũ đều ở đây, Tiêu Vũ chắc chắn sẽ không phá hủy chiếc thuyền này.
Giữ lại mình dùng không ngon hơn à?
Nhưng hiện tại nàng chỉ có một mình, còn phải bảo vệ các thôn dân, phá hủy con thuyền này chính là biện pháp nhanh nhất.
Tiêu Vũ nhận thấy có người đang nhìn mình, lạnh mặt quay đầu lại nhìn.
Lúc này sát ý trong mắt Tiêu Vũ dần dần hiện lên.
Nhưng rất nhanh sau đó, Tiêu Vũ đã nhận ra người ở trước mặt chính là Mạc Phong.
Lại nhìn thêm một chút, Mạc Phong đang cầm một thanh trường kiếm trong tay, đang thử chọc đáy thuyền.
Chắc là cũng suy nghĩ giống như nàng, muốn đục lỗ cho nước tràn vào.
Bốn mắt nhìn nhau.
Bầu không khí có chút xấu hổ.
Dưới chân Tiêu Vũ đã bắt đầu có nước tràn vào.
Đáy thuyền chìm sâu dưới nước, đương nhiên áp suất nước sẽ không nhỏ.
Khả năng phá hoại của Tiêu Vũ rất mạnh, lúc này nước đã dâng dần lên rồi.
Tiêu Vũ nhìn thấy một màn như vậy, đi tới bên cạnh Mạc Phong: “Đi thôi!”
Mạc Phong không ngờ mình và Tiêu Vũ lại cùng chung suy nghĩ, lập tức đưa lưng về phía Tiêu Vũ mà không đề phòng chút nào.
Ai ngờ lại bị thứ gì đó đánh vào cổ mình.
Mạc Phong chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt tối sầm lại, lập tức hôn mê bất tỉnh.
Suy nghĩ cuối cùng của Mạc Phong chính là... Có phải mình sắp chết ở đây rồi không? Nữ nhân này rốt cuộc có mục đích gì?
Tiêu Vũ ném Mạc Phong vào trong không gian, sau đó lại nhanh chóng lấy đi những thứ có thể cuỗm bên trong khoang thuyền.
Nếu thuyền chìm xuống đáy biển, sợ rằng sẽ không thể lục soát một cách dễ dàng như vậy nữa.
Tiêu Vũ hành động rất quyết đoán, động tác nhanh nhẹn.
Chẳng mấy chốc đã lấy đi tất cả những thứ có thể lấy đi.
Nếu không phải trên thuyền này còn có quá nhiều người sống, Tiêu Vũ rất muốn nhét luôn cả thuyền vào trong không gian của mình.
Lúc này nước đã tràn lên.
Thuyền đang lọt nước rất nhanh.
Lũ hải tặc đó hoàn toàn không kịp cứu chữa, nếu xui xẻo, sẽ cùng chìm xuống đáy biển với con thuyền, còn nếu may mắn, sẽ nhảy được vào trong nước.
Mấy con thuyền nhỏ được thả xuống dưới trước đó đều đã đầy, sóng biển thổi tới, lắc lư lảo đảo.
Tiêu Vũ ở trong không gian, dùng dòng khí trong không gian tạo thành con sóng lớn hơn nữa.