.
Chương 881: Là Ủy Thác Trọng Trách
Âm mưu lần này của người Oa bị Tiêu Vũ dập tắt, nhưng Tiêu Vũ luôn cảm thấy đám người Oa này… chắc chắn sẽ không từ bỏ.
Phải biết rằng, trăm năm trở lại đây, người Oa luôn nhảy nhót trên bờ cái chết.
Thế nên vẫn phải tăng cường cảnh giác.
Thế là ánh mắt Tiêu Vũ rơi trên người Phong Hải chủ.
“Phong Hải chủ, nếu nay triều đình giúp ngươi một tay, ngươi mất bao lâu để có thể hợp nhất thế lực ở vùng này?” Tiêu Vũ hỏi.
Phong Hải chủ nói: “Công chúa muốn lợi dụng đám hải tặc bọn ta làm phòng tuyến thứ nhất sao?”
Tiêu Vũ vội nói: “Hải tặc gì chứ! Ngươi là người thân thất lạc bao năm của ta đấy!”
“Với cả lợi dụng cái gì, từ lợi dụng này khó nghe quá! Là ủy thác trọng trách!” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
“Cho dù không hợp tác với triều đình, không phải bản thân ngươi cũng ở trên biển sao? Nay có sự ủng hộ từ triều đình, ngươi có thể quang minh chính đại thành lập hạm đội hải quân thuộc về mình, bảo vệ quốc gia, ghi tên sử sách!”
Nửa câu trước Tiêu Vũ nói vì muốn níu kéo Phong Hải chủ, nửa câu sau ghi danh sử sách là thật.
Anh hùng chống Oa trong các triều đại đều được ghi danh sử sách.
“Đương nhiên, ngươi muốn từ chối cũng không sao hết, dựa vào quan hệ của chúng ta tốt như vậy, ta sắp xếp cho ngươi một công việc… cũng không thành vấn đề!” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Tiêu Vũ nói một cách chân thành.
Phải biết rằng tuy Tiêu Vũ là Công chúa, còn là kiểu Công chúa có thân phận vô cùng đặc biệt đối với Đại Ninh, có thể nói lời mỗi một lời Tiêu Vũ nói ra đều rắn như đinh, nhưng Tiêu Vũ chưa từng hứa hẹn cho bất kỳ ai được làm quan bằng cách đi cửa sau.
Phong Hải chủ được coi là một trường hợp đặc biệt.
Một là, Tiêu Vũ cảm thấy Phong Hải chủ hẳn là nhân tài. Phong Hải chủ từng được nhận giáo dục thời hiện đại, tuy rằng trong đầu hắn ta toàn trò chơi, nhưng tư tưởng tiến bộ. Coi như cho xã hội phong kiến một dòng máu mới.
Hai là… quả thực quan hệ của hai người rất thân thiết. Lần đầu tiên ở Đại Ninh Tiêu Vũ phát hiện ra một người xuyên không. Có thể thấy… trong triều đại này, rất có khả năng chỉ có hai người họ là đồng hương.
Phong Hải chủ nghe thấy câu này, giọng điệu trở lên mập mờ: “Đúng vậy, quan hệ của chúng ta thân thiết như vậy, đương nhiên sẽ không từ chối ngươi rồi!”
Tiêu Vũ liếc Phong Hải chủ một cái, vẻ mặt nghi hoặc, sao Phong Hải chủ lại như thuốc cao bôi trên da chó vậy? Không phải bản thân nàng nói muốn tìm trai lơ rồi sao? Không phải Phong Hải chủ không chấp nhận được rồi sao?
Tiêu Vũ không biết Phong Hải chủ đã trả qua những bước suy nghĩ nào.
Nhưng lúc này, toàn thân Ngụy Ngọc Lâm tỏa ra khí lạnh.
Thiết Sơn cảm thấy, e rằng tên Phong Hải chủ này… lại nhảy qua nhảy lại trên khu vực cấm của điện hạ nhà mình rồi.
Điện hạ nhà mình nhìn có vẻ suy nhược, lại có vẻ ngoài tuấn tú, nhưng thực ra trong xương cốt của điện hạ… không phải mỹ nhân thiện lành.
Nếu là trước kia, nhất định Phong Hải chủ sẽ gặp xui xẻo, cái kiểu uống nước lạnh cũng bị giắt răng.
Nay nhìn Phong Hải chủ vẫn có thể nhảy nhót trước mặt điện hạ để trêu chọc Công chúa thì có thể chứng minh điện hạ không làm gì hết.
Nay, điện hạ vì Công chúa thực sự rửa tay gác kiếm, làm người tốt.
Việc này cũng có thể nhịn!
Phải biết rằng, Công chúa và điện hạ đính hôn một cách danh chính ngôn thuận!
Thiết Sơn không kìm được kéo Hắc Phong một cái.
Hắc Phong mù mờ nhìn Thiết Sơn: “Huynh đệ, sao?”
“Ngươi nhỏ tiếng một chút!” Hắc Phong đè thấp giọng, lén la lén lút nói.
“Chuyện gì?” Hắc Phong hỏi.
Thiết Sơn nói: “Hai ta vẫn là huynh đệ phải không?”
Hắc Phong lập tức bày tỏ: “Đương nhiên phải rồi! Không thể nghi ngờ, ngươi chính là huynh đệ tốt nhất của ta.”
“Ngươi xem, điện hạ nhà ta là Ngụy quốc Thái tử đấy… không biết tốt hơn bao nhiêu lần so với tên hải tặc Phong Hải chủ kia? Ngươi có thể cùng ta nghĩ cách để tác hợp điện hạ bọn ta với Công chúa các ngươi không? Như vậy thì huynh đệ hai ta có thể thường xuyên uống rượu vui vẻ rồi.” Thiết Sơn mơ tưởng tương lai tốt đẹp.
Hắc Phong nhìn một cái.
“Phong Hải chủ này nói năng ngọt xớt, đúng là không giống thứ tốt.” Hắc Phong đánh giá.
Trên thực tế, bất kì người Đại Ninh nào nhìn thấy cách hắn ta nhiệt tình theo đuổi Công chúa đều có chút không thể chấp nhận được.
Cũng chỉ có Tiêu Vũ, nếu Phong Hải chủ nói những lời như vậy với một người khác, chắc chắn hắn ta sẽ bị coi là kẻ háo sắc.