.
Chương 930: Ta Cảm Thấy Công Chúa Nhà Ta Đã Rất Cao Thượng Rồi
Mặc dù tương lai nguồn năng lượng rất quan trọng, nhưng rất có thể những thổ dân này không thể sống được tới tương lai.
Sau này những mỏ than này cũng chỉ có thể làm lợi cho mấy người từ bên ngoài tới.
Còn không bằng hiện tại bàn chuyện hợp tác, cùng nhau phát triển.
Phong Hải chủ: “Ngươi nói không sai, đạo lý này ta hiểu hết, nhưng nghệ thuật nói chuyện này của ngươi... thật sự khiến người ta cảm thấy rất quen tai.”
“Ta nói này Công chúa điện hạ, lúc trước ngươi thật sự không đi bán hàng đa cấp gì đó chứ?” Phong Hải chủ vô cùng hoài nghi thân phận lính đặc chủng của Tiêu Vũ lúc trước, nghe cứ như bịa đặt vậy.
Lính đặc chủng nhà ai giỏi lừa gạt như vậy chứ?
Trái lại giống như nhân viên tuyên truyền bán hàng đa cấp.
Quả thật Công chúa không có ý gài bẫy những người này, nếu không thì dựa vào bản lĩnh của Công chúa... đám Chổi Lông Gà kia bị bán đi, có lẽ còn có thể giúp Công chúa đếm tiền.
Hắc Phong lại nói: “Ta cảm thấy Công chúa nhà ta đã rất cao thượng rồi!”
“Bởi vì rõ ràng Công chúa nhà ta có thể dọn đồ đi luôn, nhưng Công chúa vẫn bằng lòng đổi đồ, cho thấy Công chúa rất chân thành!” Hắc Phong bổ sung.
Tiêu Vũ: “Cảm ơn ngươi đã giải thích thay ta.”
Nói cứ như nàng là cường đạo gì vậy.
Tóm lại, sự việc đã được quyết định như vậy.
Mọi người về tới chỗ hạ trại ban đầu, chỗ này gần biển, quả thật sâu độc không nhiều như vậy.
Về phần mấy tên Chổi Lông Gà kia thì sao?
Tiêu Vũ cũng không lo bọn họ chạy.
Đầu tiên là Tiêu Vũ giữ lại một con tin, chính là Diệp Tử. Thứ hai... những người này còn muốn hợp tác, sao có thể chạy được.
Vì vậy, chạng vạng tối.
Bọn họ mang theo khoáng thạch màu đen mà Tiêu Vũ muốn đến.
Tiêu Vũ nhìn một cái, quả nhiên là thứ này!
Ngay sau đó nàng đi theo bọn họ tới nơi xem xét.
Vào cái đêm xác định địa điểm.
Tiêu Vũ vẫn dùng không gian bắt đầu đào ba thước đất. Mỏ than này khiến người ta rất ngạc nhiên vui mừng, đào xuống một chút là có thể đào được than đá rồi!
Tiêu Vũ lập túc dùng không gian bắt đầu thu đống than đá này.
Đợi sau khi trong không gian của Tiêu Vũ có thêm một ngọn núi than thật to thì Tiêu Vũ mới dừng tay.
Tiêu Vũ đào ra một đường hầm, lại chuyển một sườn núi ở gần đó qua.
Như vậy coi như đường hầm này đã bị lấp đầy, tránh cho sau này sẽ có các loại tai nạn địa chất như sụp lún các thứ.
Đã hứa với người ta phải trao đổi tài nguyên.
Tiêu Vũ cũng không keo kiệt.
Trên bờ cát bày lương thực chính như lúa nước, lúa mì, ngô, khoai lang, lại để lại mấy chục con heo.
Tuy rằng trông thì có vẻ những tài nguyên này không nhiều lắm, nhưng đối với mấy thổ dân này mà nói lại là một khởi đầu đi về hướng văn minh!
Tiêu Vũ không cho quá nhiều, cho quá nhiều ở trong rừng mưa này bọn họ cũng không có biện pháp bảo quản.
Còn không bằng... tế thủy trường lưu*.
(*Sử dụng tiết kiệm thì dùng được lâu.)
Đương nhiên, thổ dân ở đây không chỉ có những tên Chổi Lông Gà này.
Đám thợ săn trẻ tuổi đa đi sâu vào trong rừng, bên trong còn có nhiều bộ lạc lớn.
Vậy thì cần trí giả này... đi thuyết phục bọn họ.
Tiêu Vũ không quản chuyện này.
Có điều Tiêu Vũ còn hứa phải dạy tri thức cho bọn họ.
Vì vậy Tiêu Vũ lập tức tìm máy học tập, dứt khoát chiếu cho mấy tên Chổi Lông Gà này xem.
Thứ như máy học tập, đối với đám thổ dân mà nói, quả thật chính là pháp khí mà thần tiên mới có!
Vì vậy bọn họ vừa học tập vừa không nhịn được quỳ lạy Tiêu Vũ.
Sau khi Diệp Tử phiên dịch cho Tiêu Vũ, Tiêu Vũ mới biết những người này nói mình là nữ thần tiên.
Sự chất phác của những thổ dân này khiến Tiêu Vũ rất thỏa mãn.
Vì vậy Tiêu Vũ vung tay lên, lại đưa ra rất nhiều công cụ nông nghiệp dùng để sản xuất.
Phải biết rằng đối với Tiêu Vũ mà nói thì những thứ này cũng rất quý giá.
Ở Đại Ninh, đồ sắt vẫn luôn là tồn tại rất quý giá, đặc biệt là những công cụ dùng trong nông nghiệp này.
Trong không gian của Tiêu Vũ cũng không có hàng tồn.
Những thứ này đều là thợ rèn của Đại Ninh rèn ra.
Tiêu Vũ mang cũng không nhiều.
Vốn dĩ nàng nghĩ nếu gặp được quốc gia văn minh khác ở trên biển thì đổi thành vật tư với người ta, không ngờ rằng... bây giờ hời cho những thổ dân này rồi.
Đồ Tiêu Vũ mang tới đổi lấy sự sùng bái quyết một lòng của đám thổ dân.
Lúc này đám thổ dân cũng biết rồi.