Thật ra lúc tiếp nhận Giáp Tử Doanh, Đạm Đài Thảo Dã cũng không tự tin lắm, mang theo hoài bão chí lớn đến nhưng cũng khó tránh khỏi lo lắng. Tiết Thành đã ở Giáp Tử Doanh hai mươi mấy năm, một người rất có năng lực dùng hai mươi mấy năm khống chế một nơi, Giáp Tử Doanh đã trở thành pháo đài của ông ta.
Cho nên ngày đầu tiên Đạm Đài Thảo Dã đến Giáp Tử Doanh đã triệu tập tất cả tướng lĩnh thăng trướng nghị sự, nhưng mà lần nghị sự này gã chỉ nói tổng cộng ba câu.
Thiên hạ chỉ có một vệ chiến binh có thể bảo vệ Trường An.
Bất kể ai làm nhục sự vinh quang vô song của Giáp Tử Doanh đều là tội nhân thiên cổ.
Ta đã đến rồi.
Bây giờ gã cũng đã đến rồi.
Kinh Kỳ đạo xuất hiện giặc cướp thì đương nhiên Giáp Tử Doanh không thể không quản, thời kì phải trọng chấn Giáp Tử Doanh thì đương nhiên Đạm Đài Thảo Dã không thể không đến, gã nhất định phải thay đổi diện mạo của Giáp Tử Doanh.
Gã khác với phủ Đình Úy. Phủ Đình Úy phái Nhiếp Dã đến là để truy tra, còn gã dẫn Giáp Tử Doanh tới là để càn quét.
"Bất cứ nạn trộm cướp nào xuất hiện ở Kinh Kỳ đạo mà không tiêu diệt, cũng đều là vết nhơ trên chiến kỳ của Giáp Tử Doanh."
Đạm Đài Thảo Dã giơ tay ra chỉ về phía Yên Sơn: "Yên Sơn có rộng lớn đến mức nào đi chăng nữa, Giáp Tử Doanh cũng có thể lật tung một lượt."
Hai vạn bốn ngàn chiến binh vào núi.
Theo lý mà nói, Giáp Tử Doanh điều động quy mô lớn như thế phải phái người đến thành Trường An thỉnh chỉ, cho dù lúc Tiết Thành còn cũng thế, nhưng Đạm Đài Thảo Dã khác, trước khi gã đến Giáp Tử Doanh, bệ hạ đã nói gã có quyền lực tuyệt đối đối với Giáp Tử Doanh, có thể bãi nhiệm bất cứ người nào dưới trướng gã, có thể xử lý bất cứ kẻ nào dưới quyền của gã. Nơi này chính là Kinh Kỳ đạo, chiến binh khác điều động trong bổn đạo không cần thỉnh chỉ, Kinh Kỳ đạo thì khác.
Bệ hạ còn nói: Đạm Đài, khanh đi Giáp Tử Doanh, phải trả lại sự sạch sẽ cho Giáp Tử Doanh.
Dưới chân núi Yên Sơn.
Đạm Đài Thảo Dã lớn tiếng nói: "Ta đến Giáp Tử Doanh đã lâu, trước khi đến đây ta nghĩ dù thế nào cũng phải tống cổ một số người ra khỏi Giáp Tử Doanh mới có thể bảo đảm cho Giáp Tử Doanh trở lại tình trạng sạch sẽ lúc ban đầu, nhưng đến giờ ta chưa từng truy cứu bất cứ ai, không xử lý bất cứ ai, là bởi vì ta tin Tiết Thành là Tiết Thành, Giáp Tử Doanh là Giáp Tử Doanh. Tiết Thành ở Giáp Tử Doanh hai mươi năm cũng không sao, Giáp Tử Doanh mãi mãi cũng sẽ không phải là Giáp Tử Doanh của Tiết Thành mà là Giáp Tử Doanh của Đại Ninh, là Giáp Tử Doanh của bệ hạ."
Gã chỉ về phía Yên Sơn: "Nhưng chúng ta phải chứng minh cho cả thiên hạ biết Giáp Tử Doanh vẫn là Giáp Tử Doanh đó, vào núi diệt giặc cướp, đám thổ phỉ này là dư nghiệt của Tiết Thành. Chúng ta phải chứng minh cho người trong thiên hạ thấy Giáp Tử Doanh và đám phản tặc này không đội trời chung!"
"Rõ!"
Các binh sĩ chỉnh tề đáp lại.
"Vào núi!"
Các tướng sĩ ùn ùn kéo vào Yên Sơn, lục soát theo hình thức cuốn chiếu.
Kinh Kỳ đạo, Thạch Thành.
Đạo thừa mới nhậm chức Tiết Hoa Y vừa mới đi vào thư phòng của hắn ta. Khoảnh khắc ngồi xuống ghế, hắn ta thở ra một hơi, sau đó ngồi thầm nhủ với bản thân một tiếng, Tiết Hoa Y, ngươi khác với Tiết Hoa Y của bất cứ thời kỳ nào trước kia.
Đêm qua tham gia yến tiệc chào mừng hắn ta do đạo phủ đại nhân tổ chức, ai nấy đều rất tôn kính hắn ta. Hắn ta rất trẻ, mới ở độ tuổi này đã trở thành đạo thừa của Kinh Kỳ đạo, ai cũng chắc chắn tương lai hắn ta sẽ tiền đồ vô lượng.
Đối với một người trẻ tuổi có tiền đồ sáng lạn như hắn ta, thái độ của những người làm quan khác đương nhiên là có thể gần gũi được thì gần gũi, ít nhất chỉ cần Tiết Hoa Y không gặp sự cố bất ngờ gì thì tương lai chức đạo phủ Kinh Kỳ đạo chắc chắn là sẽ thuộc về hắn ta.
Nhưng bản thân Tiết Hoa Y lại không có suy nghĩ tốt đẹp như vậy. Theo hắn ta thấy đợi đến lúc bản thân mình năm sáu chục tuổi mới được làm đạo phủ thì có ý nghĩa gì không?
Hắn ta vẫn chưa tới bốn mươi tuổi, theo lý mà nói không nên bi quan như vậy nhưng hắn ta cảm thấy nên bi quan như vậy.
Đạo phủ đại nhân của Kinh Kỳ đạo cũng là người vừa mới được điều nhiệm đến, nghe đồn người này cũng là người xuất thân từ phủ Lưu Vương năm đó, ông ta tên là Sầm Chinh.
Lý lịch của Sầm Chinh này, ở một mức độ nào đó có phần giống với Tiết Hoa Y, tóm tắt bốn chữ chính là bốn chữ, ngược xuôi khắp nơi.
Lúc ở thủy sư, ông ta là người đầu tiên dùng cách thức của mình để bảo vệ Thẩm Lãnh, thậm chí còn quan tâm hơn cả Trang Ung, nhưng tính tình của ông ta cổ quái, rõ ràng muốn bảo vệ Thẩm Lãnh nhưng luôn làm ra vẻ coi thường.
Sau đó ông ta được điều từ thủy sư đi nơi khác, qua lại nhiều nơi, mười mấy năm sau ông ta được điều từ biên cương tây nam trở về nhậm chức đạo phủ Kinh Kỳ đạo, không thể không nói sự sắp xếp của bệ hạ còn có thâm ý khác.
Đây là lần đầu tiên trong mấy trăm năm Đại Ninh lập quốc đạo phủ Kinh Kỳ đạo có xuất thân quân võ. Từ trước tới nay đạo phủ các nơi đều là xuất thân văn nhân, mà Sầm Chinh thì khác, cho nên rất nhiều người cũng không khỏi suy đoán, bệ hạ điều người như Sầm Chinh đến làm đạo phủ Kinh Kỳ đạo nhất định là có thâm ý khác.
Đạo phủ đại nhân xuất thân quân võ, đạo thừa Tiết Hoa Y cũng thế, cộng thêm tướng quân Đạm Đài Thảo Dã của Giáp Tử Doanh, bất giác mọi người mới giật mình phát hiện, ba vị quan lớn của Kinh Kỳ đạo được đều đã được đổi bằng võ tướng.
Đây là vì bệ hạ không yên tâm đối với Kinh Kỳ đạo cho nên mới sắp xếp như vậy.
Cửa thư phòng bị người ở bên ngoài đẩy ra"két" một tiếng, Cảnh Viễn dè dặt đi vào, nhìn Tiết Hoa Y một cái sau đó cúi người tham kiến: "Đại nhân."
"Ừm."
Tiết Hoa Y gật đầu nhưng vẫn còn đắm chìm trong suy nghĩ của mình.
Người đời đều cảm thấy người ở độ tuổi như hắn ta đã làm tới quan chính nhị phẩm đúng là tiền đồ vô lượng, nhưng bản thân hắn ta lại thấy rất rõ ràng. Sầm Chinh vẫn chưa tới năm mươi tuổi, tinh lực tràn trề, thân thể khỏe mạnh, người như vậy có thể tiếp tục ngồi trên ghế đạo phủ Kinh Kỳ đạo mười năm nữa cũng không sao, nếu bản thân ông ta vẫn luôn khỏe mạnh thì mười lăm năm cũng không có vấn đề gì.
Mười lăm năm sau, Tiết Hoa Y cũng đã năm mươi mấy tuổi rồi, hắn ta còn cái gì để theo đuổi nữa? Năm mươi mấy tuổi kế nhiệm đạo phủ, làm được chừng mười năm, quanh vinh nhưng tầm thường lui xuống an dưỡng tuổi già. Đây không phải là cuộc sống mà hắn ta muốn.
Hắn ta có tâm trị quốc, hắn ta muốn làm thủ phụ.
Hơn nữa hắn ta muốn nhanh chóng làm thủ phủ.
Nhưng mà thủ phụ thật sự dễ làm như vậy sao? Cho dù bệ hạ yêu thích nhân tài nhưng Đại Ninh quá nhiều nhân tài, dựa theo sắp xếp của bệ hạ hiện giờ, Lại Thành vẫn có thể làm thêm vài năm nữa, sau Lại Thành, Đậu Hoài Nam có thể làm thủ phụ năm năm, sau đó chính là Hứa Cư Thiện.
Hứa Cư Thiện là người được bệ hạ khâm điểm, là người do đại tướng quân Thẩm Lãnh tiến cử. Người này bây giờ mới ba mươi tuổi, vô cùng có khả năng bệ hạ bỏ qua cả Đậu Hoài Nam, trực tiếp nhấc gã lên làm thủ phụ sau khi Lại Thành lui xuống.
Hứa Cư Thiện có thể chủ trì Nội các bao nhiêu năm?
Bây giờ sự sắp xếp này đã rất rõ ràng, Hứa Cư Thiện chưa đầy ba mươi tuổi đã là thứ phụ Nội các, tuổi còn trẻ đã là thái tử thiếu phó, kiêm nhiệm phủ Chiêm Sự Đông Cung, chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ rõ ràng sao? Hứa Cư Thiện chính là lương tài mà bệ hạ chuẩn bị cho thái tử, còn hắn ta thì sao? Căn bản là không nằm trong kế hoạch của bệ hạ.
Hứa Cư Thiện thì sao? Chẳng qua là Hứa Cư Thiện gặp may, lúc mười mấy tuổi đã gặp được Thẩm Lãnh ở thư viện, từ đó về sau liền lên như diều gặp gió.
"Đại nhân?"
Cảnh Viễn lại gọi một tiếng.
Tiết Hoa Y quay đầu sang nhìn y: "Có chuyện gì à?"
"Vừa mới nhận được tin, tướng quân Giáp Tử Doanh Đạm Đài Thảo Dã đã suất lĩnh đại quân chạy đến Yên Sơn."
"Yên Sơn?"
Sắc mặt Tiết Hoa Y hơi thay đổi: "Vũ Văn Tiểu Sách không xử lý sạch sẽ chuyện đó?"
"Vũ Văn Tiểu Sách chính là một kẻ điên."
Cảnh Viễn cúi đầu nói: "Y âm thầm cấu kết với mật điệp Hắc Vũ, muốn bán hỏa khí cho người Hắc Vũ, thậm chí thuộc hạ nghi ngờ y có dự định đi theo người Hắc Vũ."
Tiết Hoa Y đứng dậy, đi tới đi lui trong phòng một lát rồi quay đầu lại nhìn về phía Cảnh Viễn: "Trong Yên Sơn là ai?"
"Hai nghĩa tử của Tiết Thành, Tiết Tam Sinh và Tiết Phác Tượng."
Tiết Hoa Y im lặng một lát rồi lại hỏi một câu: "Giáp Tử Doanh sẽ không vô duyên vô cớ xuất chinh, nhất định là phủ Đình Úy đã điều tra ra được cái gì đó, ngươi có biết nếu Tiết Tam Sinh và Tiết Phác Tượng rút lui thì sẽ đi đâu không?"
"Chỗ này."
Cảnh Viễn bước nhanh đến bên cạnh bản đồ, giơ tay ra chỉ: "Cáp Đài Sơn."
Y nhìn về phía Tiết Hoa Y nói: "Vũ Văn Tiểu Sách đã từng nói với ta, y để Tiết Phác Tượng và Tiết Tam Sinh huấn luyện thú binh ở trong Yên Sơn. Kế hoạch thú binh đã chấp hành mười năm rồi cho nên có bảo đảm, một khi bị phát hiện bọn họ sẽ lập tức di dời đến núi Cáp Đài, môi trường bên đó càng bí ẩn hơn."
"Ngươi đi núi Cáp Đài một chuyến."
Tiết Hoa Y nói: "Sáng sớm mai khi cổng thành mở cửa thì ngươi ra khỏi thành ngay. Đại quân lục soát núi sẽ không quá nhanh, ngươi có thời gian đến đó trước khi Giáp Tử Doanh phát hiện ra núi Cáp Đài. Bọn họ đều đã đánh giá thấp triều đình, đánh giá thấp bệ hạ, đây là muốn nộp mạng... Vũ Văn Tiểu Sách này tự tin đến mức hơi ngông cuồng."
Hắn ta hỏi: "Vũ Văn Tiểu Sách có từng nói đến quy mô của thú binh không?"
"Không có."
Cảnh Viễn nói: "Y là một kẻ tâm cơ thâm trầm như vậy, đương nhiên hiểu rõ trong tay có con át chủ bài thì mới không bị đào thải. Y không dám giao hết toàn bộ ra, y không tin tưởng đại nhân."
"Y không tin ta là đúng"
Tiết Hoa Y nói: "Trên người ta không thể có vết nhơ nào được, tương lai ta phải làm thủ phụ, không thể để cho người khác điều tra được nhược điểm của ta. Vũ Văn Tiểu Sách chính là một đống phân chó, y chính là nhược điểm của ta, chính là vết nhơ trên người ta... Y biết rõ tính cách của ta, cho nên y sắp xếp cho mình, ta cũng có thể hiểu được."
Hắn ta xoay người nhìn Cảnh Viễn: "Sau khi gặp Tiết Phác Tượng và Tiết Tam Sinh, ngươi cứ nói thẳng với hai người bọn họ lựa chọn Vũ Văn Tiểu Sách hay là đi theo ta. Nếu đi theo ta thì bọn họ lập tức dẫn tất cả mọi người đi... Đầu độc tất cả thú binh, đừng để lại bất kỳ dấu vết nào."
"Hả?"
Cảnh Viễn hơi khó hiểu: "Không phải tương lai sẽ dùng đến thú binh sao?"
"Không quan trọng nữa, Vũ Văn Tiểu Sách cũng vô dụng rồi, ta có kế hoạch của chính mình. Sau khi ngươi rời khỏi Yên Sơn cũng không cần trở lại, trực tiếp đi các nơi liên lạc với tất cả những người mà Vũ Văn Tiểu Sách bố trí, nói giống như đã nói với Tiết Phác Tượng và Tiết Tam Sinh, để bọn họ trực tiếp lựa chọn, nếu lựa chọn theo ta thì lập tức cắt đứt liên hệ với bên Vũ Văn Tiểu Sách."
Cảnh Viễn nói: "Nếu như vậy liệu Vũ Văn Tiểu Sách có chó cùng rứt giậu, khai ra tất cả mọi chuyện không? Nếu y không còn gì nữa thì rất có thể y sẽ kéo đại nhân xuống nước, sau đó xoay người bỏ đi."
Y nhìn Tiết Hoa Y nghiêm túc nói: "Trong tay Vũ Văn Tiểu Sách nắm giữ chứng cứ đủ để uy hiếp đại nhân."
"Ta biết."
Tiết Hoa Y nhìn Cảnh Viễn: "Ta đã cho người hẹn Vũ Văn Tiểu Sách đến Thạch Thành, ta muốn gặp y. Nếu không có gì bất ngờ thì ngày mai y sẽ đến, cho nên sau khi ngươi gặp hết những người đó, hỏi xong lựa chọn của bọn họ, nếu có người chọn Vũ Văn Tiểu Sách thì có thể diệt trừ, nói với bọn họ là Vũ Văn Tiểu Sách đã chết."
Sắc mặt Cảnh Viễn đột nhiên thay đổi: "Đại nhân, Vũ Văn Tiểu Sách này giảo hoạt đa đoan, hơn nữa cực kỳ âm ngoan, chuyện gì cũng có thể làm được, nếu đại nhân trực tiếp gặp y, lỡ như y nhận ra được điều gì bất thường, có thể sẽ gây bất lợi với đại nhân."
"Không sao."
Tiết Hoa Y nói: "Cảnh Viễn, ngươi nhất định phải hiểu rằng ta phải là một người sạch sẽ, ta không thể có bất cứ tỳ vết nào, chuyện đầu tiên ta muốn làm khi đến Kinh Kỳ chính là cắt đứt..."
Tiết Hoa Y khoát tay nói: "Sự qua lại với Tiết Thành trước kia."