Rất nhiều người chỉ thấy người có địa vị cao là vẻ vang nhưng không nhìn thấy áp lực của bọn họ.
Giờ khắc này, tấn công Tam Nhãn Hổ Sơn Quan bảy ngày, tổn thất mấy ngàn chiến binh, áp lực của Thẩm Lãnh và Mạnh Trường An sẽ lớn cỡ nào? Hai người tòng quân tới nay đều là bách chiến bách thắng, nếu không thì bệ hạ cũng sẽ không giao trận chiến đầu tiên đánh đại doanh Bắc Viện Hắc Vũ này cho hai người bọn họ, lại giao Tam Nhãn Hổ Sơn Quan khó đánh nhất này cho hai người bọn họ.
"Trước hết đừng công nữa."
Thẩm Lãnh vỗ vai Mạnh Trường An: "Nghĩ biện pháp."
Mạnh Trường An ừ một tiếng. Trong giây lát vừa rồi gã còn đang nghĩ sẽ đích thân dẫn người lên tấn công một lần nữa.
"Đợi đã."
Thẩm Lãnh nhìn Mạnh Trường An nói một câu.
"Đợi gì?"
"Đợi đại sát khí."
Thẩm Lãnh liếc mắt nhìn Mạnh Trường An một cái: "Ta vốn tưởng rằng đánh hạ Tam Nhãn Hổ Sơn Quan cũng không quá khó khăn, chiến thuật công thành của chúng ta còn kém hoàn thiện hơn nhiều so với người Hắc Vũ. Người Hắc Vũ am hiểu dã chiến, kỵ binh kỵ sĩ mạnh hơn chúng ta, nhưng đánh công thành thì chúng ta đánh nhiều hơn bọn họ nhiều. Lúc tận mắt thấy Tam Nhãn Hổ Sơn Quan mới biết ta đã nghĩ quá đơn giản."
"Đại sát khí gì?"
"Đến rồi ngươi sẽ biết."
Thẩm Lãnh quay đầu lại: "Trần Nhiễm, sắp xếp người về thành đất Tức Phong Khẩu bẩm báo với bệ hạ, trong vòng mười ngày, nếu đồ ta không tới, vậy thì đành phải đi vòng qua Tam Nhãn Hổ Sơn Quan, đi đường thủy chở đại quân đến thành Hãn Hải, không có gì hơn cách này, có ít nhất mất một tháng để đại quân đi đường... Ta cùng Mạnh Trường An sẽ nghĩ hết mọi biện pháp để công phá Tam Nhãn Hổ Sơn Quan, cũng mời bệ hạ chuẩn bị sẵn để đại quân đi đường thuỷ quan nội."
"Rõ!"
Trần Nhiễm lên tiếng, xoay người chạy đi sắp xếp người.
Mạnh Trường An đưa bình nước cho Thẩm Lãnh: "Cho dù lúc này chúng ta lập tức rút quân về, sau đó đi thuyền đến thành Hãn Hải cũng phải mất hơn một tháng, đối với chiến cuộc mà nói là đã muộn rồi. Mười ngày... Nếu mười ngày sau chúng ta không thể công phá Tam Nhãn Hổ Sơn Quan, chỉ sợ bên thành Hãn Hải không dễ đánh."
"Ta biết."
Thẩm Lãnh uống một ngụm nước: "Nếu chúng ta có thể từ Tam Nhãn Hổ Sơn Quan đi qua, có thể hình thành xu thế giáp công cùng Võ Tân Vũ, khi đó Liêu Sát Lang sẽ rất khó chịu, hắn sẽ không thể không phân binh ứng phó với bên chúng ta, Võ Tân Vũ có thể điều động tất cả binh lực tinh nhuệ tấn công Dã Lộc Nguyên, Liêu Sát Lang không thể nào lo được cả hai bên. Nên đánh thế nào, đánh lúc nào, bệ hạ và Binh bộ đều đã suy đoán vô số lần, nhưng mà chiến trường à..."
Hắn nhìn về phía Tam Nhãn Hổ Sơn Quan: "Máy ném đá của chúng ta căn bản không uy hiếp được bên kia."
Tam Nhãn Hổ Sơn Quan là một sự tồn tại cực kỳ biến thái, thành quan từ nam đến bắc dài gần một dặm, là xây dựng dựa vào thế núi. Thiên nhiên tạo hóa kỳ diệu, hai bên lối vào hẻm núi này mỗi bên có một tảng đá khổng lồ giống như sân phơi thiên nhiên. Tảng đá khổng lồ bên trái cao bốn trượng, tảng đá khổng lồ bên phải cao hơn ba trượng, lối vào hẻm núi ở giữa hai tảng đá khổng lồ rộng chừng ba trượng, tường thành của Tam Nhãn Hổ Sơn Quan được xây dựng trên phiến đá khổng lồ ở hai bên lối vào hẻm núi, cũng là dùng đá vận chuyển từ trên núi Phổ Lạc Tư xuống. Nói cách khác, tường thành xây dựng ở độ cao hơn ba trượng, tường thành lại xây khoảng chừng năm trượng, toàn bộ cộng lại độ cao của tường thành là hơn chín trượng.
Độ cao đã khiến người ta cảm thấy rất vô lực rồi, độ rộng càng khiến người cảm thấy vô lực hơn. Độ rộng của Tam Nhãn Hổ Sơn Quan có thể lên đến mười lăm trượng, nếu cần nhân công đắp đất tường thành có độ rộng mười lăm trượng, công trình này cho dù nghịch thiên, nhưng độ rộng của tường thành nằm ở độ rộng của hai tảng đá thiên nhiên khổng lồ kia. Có hai tảng đá thiên nhiên khổng lồ này làm nền móng mới xây dựng ra bức tường thành khiến người ta chấn động như thế.
Tường thành quá cao, cổng thành xây dựng cũng rất cao, cho nên ra vào cổng thành phải qua một con dốc. Nói cách khác độ cao của cổng vào thành cũng phải cao hơn mặt đất bằng khoảng chừng ba trượng. Độ dốc này thì chùy công thành căn bản không thể đi lên. Lúc đầu quân Ninh thăm dò, phát hiện thấy Tam Nhãn Hổ Sơn Quan có đường dốc có thể lên cổng thành, còn tưởng là công thành dễ dàng, nhưng mà trên thực tế chỉ là cổng thành có đường dốc, dưới tảng đá khổng lồ ở hai bên không có, cho dù chạy đến phía dưới cổng thành thì chùy công thành cũng không thể lên.
Đá khổng lồ ở hai bên cao 3 – 4 trượng, độ cao này đã gần bằng độ cao của tường thành bình thường rồi, thang mây gần như cũng chỉ có độ dài này. Nếu thang mây tạo ra dài mấy chục trượng, muốn dựng thang lên sẽ khó cỡ nào?
Chính bởi vì tường thành Tam Nhãn Hổ Sơn Quan rất rộng, chiều dài cũng không nhỏ, cho nên trên tường thành lắp đặt mười cỗ máy ném đá, cách một trượng lại có một cỗ trọng nỗ uy lực khổng lồ. Trong tình huống này, trước khi máy ném đá của Đại Ninh vận chuyển đến phạm vi tầm bắn đã bị máy ném đá của người Hắc Vũ ở trên tường thành công kích một trận điên cuồng, tới gần nữa, trọng nỗ của người Hắc Vũ phát uy, căn bản là không thể áp chế được phòng ngự trên tường thành.
Khiến cho người như Mạnh Trường An và Thẩm Lãnh cũng bó tay không có biện pháp, những người khác tất nhiên cũng không khá hơn bao nhiêu.
Máy ném đá không có tác dụng, tiễn trận của Đại Ninh cũng không có tác dụng. Đối phương ở trên thành đá cao gần mười trượng, nếu cung tiễn thủ của Đại Ninh muốn đưa mũi tên lên độ cao mười trượng, vậy thì phải kéo đến khoảng cách ngưỡng bắn gần cỡ nào?
Trong tình huống này, sẽ bị người Hắc Vũ ở trên tường thành lấy làm bia ngắm bắn.
Bảy ngày, binh lính Đại Ninh chống đỡ bằng dũng khí hung hãn không sợ chết và sĩ khí sau khi đại thắng, tấn công hết lần này đến lần khác, nhưng cho dù công đến dưới thành nhưng lại phát hiện ra cũng phải bó tay không biện pháp. Nhân lực khiêng chùy công thành không đủ lực lượng, không đụng vỡ cổng thành, thang mây gác lên rất dễ bị phá hỏng. Hơn nữa thử nghĩ mà xem, một cái thang có thể dài mấy chục trượng, từ một đầu dựa vào sức người muốn nhấc một đầu khác lên độ cao mười trượng, vậy thì phải bao nhiêu người, bao nhiêu lực lượng mới có thể làm được?
Huống hồ cho dù làm được, thang dài mấy chục trượng quá yếu ớt, người lập tức đi lên không chừng sẽ làm gãy thang, người Hắc Vũ có thể đẩy thang xuống, quân Ninh sẽ còn bị thương vong lớn hơn nữa.
Ngồi ở xa xa, nhìn tòa hùng quan này, Thẩm Lãnh và Mạnh Trường An đều rơi vào trầm mặc.
Trên tường thành Tam Nhãn Hổ Sơn Quan, thủ tướng trấn quan Hắc Vũ là Nam Viện tướng quân ngũ phẩm Thất Ngưu Tuấn. Hắc Vũ quốc có rất nhiều gia tộc có lai lịch rất thú vị. Nói chính xác thì người Hắc Vũ cũng không phải chỉ có người Quỷ Nguyệt, bọn họ gọi chung là người Bái Nguyệt, tám bộ tộc Bái Nguyệt hợp thành tộc Hắc Vũ. Lúc ban đầu tám bộ tộc Bái Nguyệt cũng không đồng ý, liên minh ban đầu chẳng qua là người du mục rải rác từ bốn phương tám hướng hội tụ trên một cánh đồng cỏ thượng, lúc ấy quyết định sáp nhập lại với nhau tạo thành một bộ tộc mới, có một bộ phận những người du mục chăn nuôi này dùng số lượng đồ đạc trong nhà mình để làm tên.
Ví dụ như hãn hoàng Hắc Vũ sớm nhất gia tộc Cửu Ốc Viêm. Nói ra thì thật ra lúc ấy nhóm bọn họ là dân du mục vốn sống ở thảo nguyên đó, có chín căn nhà cỏ, bọn họ thuộc tộc Viêm Nguyệt, cho nên gia tộc này được gọi là Cửu Ốc Viêm.
Mà gia tộc Thất Ngưu, chỉ là bởi vì lúc đó có bảy con bò. Bọn họ thuộc tộc Bạch Nguyệt, sau này gia tộc Thất Ngưu trở thành thủ lĩnh của tộc Bạch Nguyệt, một trong các vị vương khác họ của Hắc Vũ hiện tại, Tinh Hồ Vương Thất Ngưu Đại Nguyệt chính là tộc trưởng của gia tộc Thất Ngưu.
Trải qua khoảng hơn một trăm năm sau, bộ tộc do những người chăn nuôi du mục rải rác này tạo thành đã vượt quá vạn người. Người đầu tiên đến cướp đoạt bãi cỏ của bọn họ là tộc Viêm Nguyệt. Bọn họ liên thủ đánh bại kỵ binh của tộc Viêm Nguyệt, hơn nữa còn đánh chết thủ lĩnh của tộc Viêm Nguyệt. Từ đó về sau gia tộc Cửu Ốc Viêm nhảy lên trở thành thủ lĩnh của tộc Viêm Nguyệt, hơn nữa còn nắm giữ lực lượng vũ trang chính quy thuở ban đầu nhất.
Sau này, liên minh những huynh đệ uống máu ăn thề này bắt đầu chinh chiến chung quanh, cuối cùng cũng thống nhất Hắc Vũ, gia tộc Cửu Ốc Viêm trở thành hoàng tộc.
Rồi sau đó, bởi vì là huynh đệ kết nghĩa với hãn hoàng đời thứ nhất Cửu Ốc Viêm Hỏa Hạc, bảy người khác đều trở thành thủ lĩnh của bảy tộc khác, tám bộ tộc Bái Nguyệt gần như chính thức thành hình.
Nhưng sau khi trở thành hoàng đế, chứng đa nghi của Cửu Ốc Viêm Hỏa Hạc càng ngày càng nặng, trong năm năm ông ta đã giết chết ba vị huynh đệ kết nghĩa, thế nên mấy bộ khác đều bàng hoàng, nhưng bởi vì thế lực của gia tộc Cửu Ốc Viêm khổng lồ, mấy bộ khác cũng chỉ có thể tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.
Lúc trước thật ra Mạnh Trường An cũng không đặc biệt hiểu về chuyện bên Hắc Vũ, là sau khi quen Tẩm Sắc mới biết được không ít tin mật.
Đến đời hãn hoàng Hắc Vũ thứ sáu, vị hãn hoàng này còn tàn bạo hơn tổ tiên Cửu Ốc Viêm Hỏa Hạc của ông ta, ông ta tên là Cửu Ốc Viêm Lộc. Cửu Ốc Viêm Lộc giết người như ngóe, hơn nữa giết người cũng không hề có lý do, hoàn toàn là theo tâm trạng. Hoàng hậu của ông ta xuất từ bộ Khoát Khả Địch tộc Quỷ Nguyệt, bởi vì một lời không hợp đã bị ông ta ban cái chết, sau đó hạ lệnh bộ Khoát Khả Địch chuộc tội, giết chết ba ngàn nam đinh tráng niên, nếu không thì sẽ diệt tộc bộ Khoát Khả Địch.
Đến lúc này bộ Khoát Khả Địch đã dự liệu được cho dù bọn họ giết chết ba ngàn nam nhân tráng niên để thỉnh cầu chuộc tội, chỉ sợ cũng khó có thể đổi được sự khoan hồng của Cửu Ốc Viêm Lộc. Cửu Ốc Viêm Lộc buồn vui thất thường, trước đó, thủ lĩnh của bộ Thất Ngưu đã bị Cửu Ốc Viêm Lộc một đao đâm chết trước mặt văn võ bá quan trên triều đình, còn hạ lệnh kéo lê thi thể ra ngoài ném ở trên đường cái ba ngày không được dọn đi.
Có vết xe đổ bộ Thất Ngưu, bộ Khoát Khả Địch biết nhất định phải có phản kích rồi.
Đêm đó, người của bộ Khoát Khả Địch tụ tập lại thương nghị, bọn họ thương lượng ra một biện pháp, quyết định công khai giết chết ba ngàn tráng đinh ở trường đấu thú, mời hãn hoàng bệ hạ cùng với người có phân lượng của hoàng tộc cùng xem. Cửu Ốc Viêm Lộc là người thích giết chóc, nghe nói sẽ công khai giết ba ngàn người liền lập tức có hứng thú, thậm chí ông ta còn thay đổi đề nghị của bộ Khoát Khả Địch, hạ lệnh phân phát vũ khí cho ba ngàn tráng đinh này để cho bọn họ tự giết lẫn nhau.
Ngày đó, Cửu Ốc Viêm Lộc mang theo trên trăm phi tần hậu cung cùng với mọi người trong hoàng tộc đến trường đấu thú, bộ Khoát Khả Địch nghênh đón ông ta vào, sau đó lập tức đóng kín cửa lớn của trường đấu thú. Ba ngàn dũng sĩ của bộ Khoát Khả Địch được phân phát vũ khí giết lên khán đài, giết chết toàn bộ cấm vệ của Cửu Ốc Viêm Lộc, Cửu Ốc Viêm Lộc bị loạn đao phân thây, bộ Khoát Khả Địch lập tức triệu tập nhân mã tiến công hoàng thành, nhanh chóng tru diệt lượng lớn con cháu hoàng tộc Cửu Ốc Viêm, giết suốt một ngày một đêm.
Bởi vì bị ức hiếp, sáu bộ tộc khác không ai đứng ra ngăn cản bộ Khoát Khả Địch, thậm chí còn có người gia nhập bộ Khoát Khả Địch cùng nhau giết hại hoàng tộc.
Bộ Khoát Khả Địch lập tức trở thành hoàng tộc mới, sau mấy trăm năm, thậm chí đã xóa bỏ lịch sử bộ tộc Cửu Ốc Viêm đã từng là hãn hoàng đời thứ nhất, tuyên bố với bên ngoài rằng ban đầu người thành lập đế quốc Hắc Vũ chính là bộ Khoát Khả Địch.
Thẩm Lãnh ngồi ở đó nghe Mạnh Trường An nói những chuyện này, từ Thất Ngưu Tuấn đến nội đấu giữa tám bộ tộc Bái Nguyệt của Hắc Vũ.
"Chẳng lẽ bộ Khoát Khả Địch không tự biết sao?"
Thẩm Lãnh liếc mắt nhìn Mạnh Trường An một cái: "Ca ca của Tẩm Sắc, Khoát Khả Địch Hoàn Liệt, không phải là đi đường cũ của Cửu Ốc Viêm Lộc?"
Mạnh Trường An nhún vai: "Cho nên, đây là lúc tốt nhất để chúng ta đánh bại Hắc Vũ."