Chương 100: Phong Lôi Dung Nhật Bảo Điển!
Chương 100: Phong Lôi Dung Nhật Bảo Điển!Chương 100: Phong Lôi Dung Nhật Bảo Điển!
Trong khi nói chuyện, Lý Mộ Cẩn lại tò mò nhìn về phía Thẩm Nghi. Tuy chưa tận mắt nhìn thấy người này, nhưng lúc trước, nàng đã từng nghe nói tới năm loại tuyệt kỹ của Tổng binh khi còn trẻ, trong đó, loại có thanh thế bình thường nhất, không hề thu hút nhất chính là Tiệt Mạch Cầm Long.
Liên hệ với động tác và nét mặt vừa rồi của Phương Hằng, nàng lại lặng yên đưa mắt nhìn bàn tay đang đặt lên vỏ đao của Thẩm Nghi trước mặt, ừm, trắng nõn thon dài, rất xinh đẹp.
"Tỷ, chuyện này có làm ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa tỷ và hắn hay không?" Lý Tân Hàn có chút đau đầu xoa xoa lông mày nói: "Dù sao, hắn cũng là cô gia do phụ thân tự mình lựa chọn, người đưa tỷ vào Trấn Ma ti, cũng có vài phần tâm tư, muốn hai người sớm làm quen với nhau một chút mà."
"Cô gia cái rắm." Lý Mộ Cẩn thu hồi ánh mắt, tỏ vẻ không thèm để ý nói: "Gặp chuyện thì khiêng sư tỷ ra, chỉ là một đứa nhỏ chưa trưởng thành mà thôi."
Nghe vậy, mấy người còn lại lập tức để lộ ánh mắt vô cùng kỳ quái, Lý Tân Hàn khẽ biến sắc: "Ta không có gọi tỷ tới, nếu không phải người của ta đều lưu lại nơi khác rồi, lân này sẽ không mời tỷ lộ diện đâu."
Nói xong, gã lập tức đưa mắt nhìn về phía Thẩm Nghi đằng sau, trong lòng cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Không nói đến điều gì khác, chỉ tính riêng biểu cảm lạnh nhạt của đối phương khi đối mặt với Phương Hằng, đã vượt xa bản thân gã rồi.
Tâm tính như thế, lại thuộc về một người từ địa phương nhỏ bé như Bách Vân huyện đi ra bên ngoài, thật khiến người ta khó có thể lý giải được.
"Sắp xuất phát rồi, ngươi còn nhu cầu gì không?”
Thẩm Nghi nghe vậy, cũng không khách sáo, khẽ gật đầu nói: "Ta cần một quyển nội công cảnh giới Ngọc Dịch."
"Không phải... Ý của Lý đầu nhi là ngươi có cần mấy thứ gì đó có thể lập tức phát huy công dụng hay không? Ví dụ như vũ khí phòng cụ chẳng hạn." Lưu Tu Kiệt chép miệng. Thẩm Nghi này đang nghĩ cái quái gì vậy? Bọn họ muốn ra ngoài trảm yêu trừ ma, mang theo quyển sách trên người có tác dụng cái rắm.
"Nếu ngươi nguyện móc nối quan hệ với Thanh châu Lý gia, ngay bây giờ, ta có thể cho ngươi." Lý Tân Hàn lập tức dừng bước, và lời gã nói ra ngoài miệng lại làm mấy người khác có chút khiếp sợ: "Đến nhà ta làm cung phụng hộ tộc, hoặc là có duyên gả cưới cũng được, muốn cưới đích nữ có chút khó khăn, nhưng chi thứ chỉ cần ngươi để ý, ta đều có thể mai mối thay ngươi."
Không nói đến chuyện sau, dù sao một vị giáo úy Trấn Ma ti muốn cưới cô nương chi thứ của Lý gia, cũng không tính là trèo cao.
Nhưng cung phụng hộ tộc lại khác.
Khác với nhóm cung phụng được bọn họ dùng bạc mời tới kia, cung phụng có mang theo hai chữ hộ tộc này lại tương đương với trực tiếp gia nhập vào Lý gia rồi. Cung phụng hộ tộc sẽ bảo vệ Lý gia suốt đời, thậm chí mối quan hệ giữa hai bên còn thân cận hơn với tộc nhân chi thứ.
Vấn đề là Thẩm Nghi này, dù hắn có tiền đồ rực rỡ đến mức nào, dù hắn có ngộ tính trên phương diện võ học cao tới đâu, thì trước mắt hắn cũng chỉ là sơ cảnh viên mãn mà thôi.
Ngay cả khi ngày mai hắn có thể đột phá Ngọc Dịch cảnh, thì chỉ cần chưa đột phá, hắn vẫn không phải Ngọc Dịch cảnh, xác suất lên tới 99% nhưng chưa đột phá, cũng tương đương với 0% mà thôi.
Phải biết rằng con đường võ học này, nhìn như chỉ tiến lên nửa bước là có thể vượt qua, nhưng rất có khả năng, ngươi đã đợi đến lúc bản thân trực tiếp hóa thành tro cốt, cái chân kia vẫn còn treo giữa không trung, chưa thể đặt xuống được.
Đây cũng là tình huống cực kỳ bình thường.
"Vì sao đích nữ lại không được?" Lý Mộ Cẩn có chút tò mò, thoáng nghiêng đầu dò hỏi.
Khóe mắt Lý Tân Hàn co giật hai cái nói: "Bởi vì chuyện của tỷ, ta nói không tính, cần phụ thân đồng ý mới được."
"Ha." Lý Mộ Cẩn đưa tay khoác lên bả vai Thẩm Nghị, cười nói: "Chỉ đùa một chút thôi, tiểu hữu, đừng căng thẳng."
Thẩm Nghi võ nhẹ vào tay nàng, lại đưa ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía Lý Tân Hàn: "Võ học của Trấn Ma ti đâu?"
Lý Tân Hàn có chút thất vọng, ngay cả điều kiện ưu đãi như thế cũng không thể đả động được hắn, nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích: "Tuy ngươi đã mặc vân van sam lên người, nhưng xét cho cùng, ngươi vẫn chưa được tính là người của Trấn Ma ti. Nơi này khác với thế gia môn phái bên ngoài. Ở bên ngoài, gần như những đệ tử trẻ tuổi có thiên phú có tư chất, đều sẽ được ưu ái như bảo bối trong nhà."
"Bởi vì ngay tại khoảnh khắc ngươi đồng ý gia nhập vào môn phái, nghĩa là từ nay về sau, ngươi và tất cả những con người trong môn phái ấy đã trở thành người một nhà rồi. Ngươi càng cường đại, môn phái thế gia càng mạnh, các ngươi là một thể."
"Chẳng lẽ ở Trấn Ma tỉ lại có chỗ khác biệt?" Đây là lần đầu tiên Thẩm Nghi nghe được loại quan điểm này.
"Đương nhiên là khác." Lý Mộ Cẩn bĩu môi, vẫy vẫy tay nói: "Chỗ dựa của Trấn Ma ti vốn là triều đình, không cần thiết phải phát triển lớn mạnh hơn nữa, nó chỉ cầu Thanh châu ổn định. Và đối với nó, bất kể yêu ma hay là võ phu dũng mãnh đều là tồn tại có thể phá hư cục diện bình hòa của Thanh châu."
"Đương nhiên, nó cũng cần có đủ vũ lực để chấn nhiếp tứ phương."
"Cho nên điều kiện tiên quyết để nhận được chỗ tốt từ Trấn Ma ti, chính là ngươi phải bộc lộ cho bọn họ thấy, bản thân có thể trảm được yêu ma, mà không phải một con sâu mọt chỉ biết tiêu hao bảo dược, nhưng không mang lại một chút ích lợi gì cho Thanh châu."
Tên ăn mày đi lên phía trước, nói: "Nói trắng ra, là làm việc trước, sau đó ăn cơm... Ít nhất là ở thời điểm ngươi để lộ ra đường vân trên cổ tay áo, bọn họ có thể mang đến cho ngươi một chút công tích để động viên."
"Coi như là phần thưởng, Trấn Ma tỉ sẽ báo đáp vượt quá hạn mức cao nhất mà bất cứ một môn phái nào khác có thể cho ngươi."
"Ví dụ như Phong Lôi Dung Nhật Bảo Điển dùng để đột phá Ngọc Dịch cảnh, có thể nối tiếp chặt chẽ với Phong Lôi Bảo Quyển. Đưa mắt nhìn khắp cả Thanh châu này, muốn tìm một bộ võ học nội công Ngọc Dịch cảnh có thể vượt qua nó, dù tính cả nghe đồn, ngươi cũng không tìm được quá ba bản đâu."