Chương 209: Á Phục Giao La Hán Kim Thân )
Chương 209: Á Phục Giao La Hán Kim Thân )Chương 209: Á Phục Giao La Hán Kim Thân )
Lúc trước, Thẩm Nghi chỉ đơn giản là nhường cho Thiên Yêu ngoại đan một con đường, sau đó dẫn dắt luồng yêu lực rất nhỏ ấy rót vào thân đao, lại có thể dùng một đao chém chết trụ trì Kim Cương môn, hoàn toàn không giống như bây giờ, hắn trực tiếp triệt tiêu toàn bộ lực trấn áp của Dung Nhật Bảo Lô đối với viên ngoại đan kia.
Phải làm rồi mới biết, tu vi của Yêu Quân mãnh liệt trong đó căn bản không phải Thẩm Nghi ở thời điểm hiện tại có thể khống chế được.
Lấy ví dụ như một chưởng ban đầu hắn đánh vào con hổ yêu lão đại kia, thoạt nhìn, đó chỉ là một chưởng thường thường không có gì kỳ lạ, nhưng trên thực tế, nó lại trực tiếp tiêu hao khoảng một phần năm tích tụ bên trong ngoại đan, dẫn đến một kích lập tức phá hủy kinh mạch toàn thân nó.
Mạnh là mạnh thật, nhưng cũng không thể bỏ qua mức độ tàn phá của luồng lực lượng ấy đối với chính bản thân hắn.
Nếu là một viên nội đan chân chính kết nối chặt chẽ với kinh mạch khiếu huyệt bên trong cơ thể, làm sao có thể điều động nhiều lực lượng như vậy chỉ trong một lần công kích?
"Không có công phu tôi thể, đúng là không dùng được thứ này." Khóe mắt Thẩm Nghi thoáng co giật hai cái, tâm thân nhanh chóng chìm vào nội thị.
Dung Nhật Bảo Lô đã dễ dàng trấn áp được ngoại đan rồi. Bên trong vốn có khoảng năm phần yêu lực, giờ phút này chỉ còn lại chừng ba phần.
Thẩm Nghi âm thâm thở dài một hơi. Hắn cầm ngoại đan trong tay, lại lấy ra viên Giao Long sồ đan A Thiên tặng lúc trước, lân này hắn không lựa chọn nuốt nó vào, mà trực tiếp đưa hai viên ấy sát vào cùng một chỗ.
Thiên Yêu Diêm La ngoại đan lập tức phát ra một luồng lực lượng thôn phệ bá đạo, giống như muốn nuốt cả viên sồ đan kia vào. Phần lực lượng dự trữ bên trong ngoại đan nhanh chóng được bổ sung, lại trở vê khoảng năm phần mười.
Trước mắt, đây là giá trị cực hạn của Dung Nhật Bảo Lô.
Thẩm Nghi nhanh tay lẹ mắt, vội vàng di chuyển ngoại đan đi, một lần nữa thu nó vào bên trong khí hải, lại đưa mắt quan sát viên Giao Long sồ đan trong tay.
Đúng như suy đoán của hắn, một viên sô đan có thể bổ sung được hai phần rưỡi lượng tích trữ của ngoại đan, bởi vậy giờ phút này, lượng khí tức còn thừa lại bên trong cũng không nhiều lắm, phải tìm cơ hội ăn nó vào mới được, nếu không đợi đến khi khí tức hoàn toàn tiêu tán, viên sồ đan này sẽ trở thành vật vô dụng.
Thẩm Nghi lại nằm xuống nghỉ ngơi một hồi, chờ đến khi loại cảm xúc thô bạo, cực kỳ dễ bị kích động trong lòng kia đã được xua tan, hắn mới ngồi thẳng người dậy.
Bất kể như thế nào, đây cũng là loại thu hoạch lớn nhất kể từ sau khi hắn xuyên qua. Hắn lập tức gọi giao diện tới, thân niệm khẽ động.
Ngàn năm thọ nguyên của yêu ma trực tiếp hóa thành một viên Yêu Ma Bảo Tinh ma.
[ Thọ nguyên của yêu ma còn lại: Ba nghìn ba trăm bảy mươi tám năm ]
[ Ngưng Đan. Sinh Tử Thiền Thân (quyển thượng): Viên mãn ]
Ở thời điểm hiện tại, Thẩm Nghi đã không còn khẩn trương như lần trước nữa, đây là lực lượng mà mấy ngàn năm thọ nguyên của yêu ma đã mang đến cho hắn.
Không cầu làm quá tốt, chỉ cần thôi diễn ra một bộ võ học thối thể Ngưng Đan hoàn chỉnh là được, tuyệt đối đừng nảy ra những ý tưởng điên rô như Thiên Yêu Diêm La ngoại đan này nữa.
Mang theo ý niệm như vậy, hắn chậm rãi nuốt Yêu Ma Bảo Tinh vào.
[ Năm thứ nhất, ngươi nuốt Yêu Ma Bảo Tinh vào, bắt đầu thử đi thôi diễn quyển hạ của Sinh Tử Thiền Thân, rất nhiều oán niệm của yêu ma dần dần thức tỉnh }
[ Thọ nguyên kéo dài thêm hai mươi năm ]
[ Năm thứ ba, hồ yêu nhỏ tuổi không am hiểu phương pháp tôi thể, thậm chí còn phỉ nhổ đây là thứ mà đám võ phu không có đầu óc mới làm nên, đúng là lãng phí thời gian ]
[ Năm thứ năm, viên yêu thức tỉnh, nó đề nghị ngươi cứ dứt khoát chết thật một lần, nhìn xem loại sinh cơ kia có thể cứu sống được ngươi hay không, nếu như thành công, khẳng định là sẽ có tiến bộ lớn trên phương diện lĩnh ngộ võ học]
Thẩm Nghi vốn cũng không có quá nhiêu chờ mong vào những con tiểu yêu này.
Yêu Ma Bảo Tinh có thể thức tỉnh oán niệm của những yêu ma đã chết kia, nhưng cần có thời gian, nếu hắn nhớ không lầm, ở lần trước, phải chờ ba mươi năm sau, giao ma mới tỉnh lại.
[ Năm thứ hai mươi tám, giao ma và hổ yêu đồng thời khôi phục lại một chút thần trí, chúng nó đều là sinh linh được thiên địa ân sủng, trời sinh thân thể đã vô cùng cường hãn, giao ma thử nghiên cứu loại huyền bạch quang mang trên người ]
[ Năm thứ bốn mươi sáu, giao ma bị sinh tử chi ý quấy nhiễu, huyền bạch quang mang y như một sợi xiêng xích trói buộc nó lại, ngươi thu toàn bộ cảnh tượng này vào trong mắt, như có chút hiểu ra ]
[ Năm thứ một trăm hai mươi bảy, ngươi thử dùng tử ý đi hàng phục yêu lực, lại nạp sinh cơ làm của riêng cho mình... giao ma miêu tả tỉ mỉ về cảm nhận của nó cho ngươi, những thông tin này đã trợ giúp ngươi hoàn thiện suy đoán ban đầu ]
[ Năm thứ một trăm chín mươi ba, dưới sự trợ giúp của giao ma, rốt cuộc ngươi cũng thôi diễn ra con đường đại khái rồi. Để cảm tạ giao ma, ngươi muốn đặt tên cho thứ này là Phục Giao La Hán Kim Thân ) . Nhưng đúng vào lúc ấy, bỗng nhiên Đà Long lại nhắc nhở ngươi, ngươi cũng có thiên phú lột xác giống như nó, có thể dung hòa thêm một chút hay không? ]
[ Năm hai trăm chín mươi ba, Đà Long mô phỏng lại bộ dáng khi còn sống, biểu thị toàn bộ quá trình cho ngươi thấy, ngươi nhìn không quá rõ ràng, đề nghị đối phương làm lại một lần nữa ]
"Đây là..." Vào giờ phút này, Thẩm Nghi đang vốn yên tĩnh đọc từng dòng nhắc nhở hiện lên, lại có chút không kêm nén được nỗi lòng.
Rõ ràng chỉ còn cách Thối Thể pháp hoàn chỉnh một bước ngắn, nhưng đọc nội dung nhắc nhở trên giao diện, hắn lại không khỏi nắm chặt bàn tay.
Phải biết rằng, cùng một cảnh giới võ học vẫn có phân chia làm nhiêu phẩm cấp như cũ.
Hiện giờ một con Đà Long Ngọc Dịch cảnh lại muốn giúp hắn đột phá Thối Thể pháp lên trên một chút?