Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 275 - Chương 275: Ba Lần... Sáu Lân... Mười Lân...

Chương 275: Ba Lần... Sáu Lân... Mười Lân... Chương 275: Ba Lần... Sáu Lân... Mười Lân...Chương 275: Ba Lần... Sáu Lân... Mười Lân...

Tưởng Thừa Vận nghe vậy, trong đầu chợt nhớ đến vẻ mặt của đối phương khi vừa từ bên ngoài đại sảnh đi vào Vĩnh An thành.

Cách nhau hai tháng, nhưng hình dung lại tương tự như vậy?

Hai mắt ông ta gắt gao nhìn chằm chằm vào thanh niên trước mặt, hàm răng không tự chủ được, lập tức nghiến chặt lại, còn trong đôi mắt kia, vừa lặng yên sinh ra một tia cuồng nhiệt.

Có thể đổi được cái gì?

Tưởng Thừa Vận liên tục thở hổn hển mấy hơi, đột nhiên lại cúi đầu nhìn về phía tiểu nha đầu nọ: "Nãi nãi, nếu không người cứ đứng lên đi, để cho hắn ngồi."

A Thiên xòe bàn tay ra, giả vờ đưa nó cho hắn: "..."

Sau đó, bà ấy lại nhanh chóng cầm lấy cây bút lông, chấm đẫm mực nước, dùng ánh mắt vẫn còn kinh ngạc chưa hết, nhìn chằm chằm vào xấp văn kiện, nhưng hoàn toàn không biết nên hạ bút từ đâu.

Thật ra bà ấy rất muốn hỏi Thẩm Nghị, rốt cuộc là hắn đã làm mấy chuyện kia như thế nào, nhưng nghe điều động không nghe thông báo [1], tất cả mọi chuyện đều không cần phải bẩm báo lên trên vốn là một trong số không nhiêu những điều luật sắt của tróc yêu nhân.

[1l : nghe lệnh điều động từ trung ương nhưng vẫn giữ được tính tự lập, tính độc lập của riêng mình.

Và thật hiển nhiên, Thẩm Nghi không có tâm tư để tán gẫu nhiều thêm mấy câu về những chiến tích của mình.

Đám tróc yêu nhân còn lại đang nhìn chằm chăm vào sợi huyết khí của yêu ma vẫn còn lơ lửng trên không trung, thậm chí cả đám còn có cảm giác như mình đang nằm mơ.

Trên thực tế, ít nhất là loại tâm trạng kinh hãi như đang nằm mơ này, vẫn còn nằm trong vòng nhận thức của bọn họ, nhưng một màn trước mắt này, lại khiến bọn họ hoàn toàn nhìn không rõ rồi.

Một con yêu ma Bão Đan cảnh tử vong đại biểu cho điều gì?

Nó hoàn toàn tương đương với tình cảnh vị Trấn Ma đại tướng của Ngọc Sơn quận vẫn lạc lúc trước, cũng tương đương với một chuyện lớn có thể làm cho toàn bộ Thanh Châu phải chấn động. Mà mức độ rung động mà câu chuyện này mang đến cho người ta lại tương đương với tình huống kỳ quái kiểu như: ngươi vừa ngủ một giấc tỉnh lại, đã nghe được tin Lý gia Thanh Châu không còn nữa rồi...

A Thiên bóp đầu ngón tay không biết đang tính toán cái gì: "Ba lần... sáu lần... Mười lần..."

Thấy nãi nãi nhà mình còn có ý định muốn tính toán tiếp, Tưởng Thừa Vận lập tức nhỏ giọng nhắc nhở: "Thanh Châu không có nhiều định mức tróc yêu nhân như vậy."

"..." A Thiên ngước mắt nhìn về phía thanh niên kia, khẽ thở dài nói: "Ngươi dự định đi theo con đường uẩn dưỡng Âm Thần ư?"

"Không." Thẩm Nghi lắc đầu.

So với chuyện Âm Thần xuất thể, ngự kiếm ngoài ngàn dặm, hắn càng thích có được thân thể cường hãn, còn có thể phối hợp với Tiên Yêu Cửu Thuế hơn.

"Vậy mười lần thì hẳn là đủ rồi, phần công trạng còn lại sẽ đổi thành một kiện bảo cụ cho ngươi, thế nào, cái loại có thể trấn thủ một quận đó?" A Thiên chợt nhớ lại những câu mình từng khoác lác lúc trước, chỉ cần công trạng của đối phương đủ, thì cái gì Đại Càn triều cũng có, nhưng đến lúc này bà mới biết... Thật sự là bọn họ không có đủ.

Chủ yếu là đối phương kiếm công trạng quá nhanh rồi.

Phải biết rằng, loại cơ hội trân quý như Võ Miếu tẩy luyện này, mỗi châu đều có danh sách cố định.

Nếu chỉ tham gia một lượt, lại được tẩy luyện tới mười lần, chỉ cần người tham gia là thiên tài có tư chất tốt, thì gân như bọn họ có thể cứng rắn chất đống tài nguyên lên, bồi dưỡng người nọ thành một võ phu Ngưng Đan viên mãn rồi, làm sao có thể ban thưởng không hạn chế được?

"Ta còn muốn một quyển Thôn Thiên Đan Phệ." Thẩm Nghi gật gật đầu.

Kỳ thật, hắn cũng không quá hiểu về phương thức tính toán mấy thứ công trạng và phần thưởng này, nhưng đương nhiên, có thể lấy nhiều hơn chút nào thì tốt chút ấy.

"Thôn Thiên Đan Phệ sao?" A Thiên thoáng sững sờ khi nghe được cái tên này, nhưng rất nhanh, cũng lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Dù yêu cầu này có kỳ quái đến thế nào, thì chỉ cần nghĩ theo một hướng khác, kiểu như bọn họ vừa phát hiện ra thêm... một tồn tại tương tự như Khương Thu Lan nữa, là toàn bộ sự việc đã trở nên hợp lý hơn vừa nãy rất nhiều rồi.

"Đây là một trong những loại Ngưng Đan pháp bá đạo nhất của Đại Càn triều, nếu tính cả thứ này thì hai bên đã xêm xêm nhau rồi đấy." Bà ấy gật gật đầu, nhanh chóng ghi lại tất cả những thứ cần thiết vào trong sách, sau đó mở miệng nói: "Được rồi, mau trở về đi, vốn dĩ chúng ta định chờ kinh thành phái tróc yêu nhân tới đây, nhưng xảy ra loại tình huống hi hữu như ngươi, có lẽ chúng ta đừng nên làm phiền người ta nữa thì hơn. Ngươi trở về chuẩn bị trước đi, khoảng nửa tháng sau, ta sẽ khởi hành vào kinh. Đến lúc ấy, ta sẽ bảo Thừa Vận đi thông báo cho ngươi... Trong khoảng thời gian này, nhớ đừng có chạy loạn.'

"Tốt xấu gì cũng nên để Tổng binh gặp mặt một lần, xem người trông như thế nào trước đã...

"Cũng để cho ta tiêu hóa mấy thứ này một chút."

A Thiên dựa vào đùi Tưởng Thừa Vận, dùng sức xoa xoa huyệt Thái Dương.

Dù Bão Đan cảnh Bạch Lộc có liên quan đến Khương Thu Lan, mà mấy con yêu ma Ngưng Đan viên mãn khác là do Thẩm Nghi làm, thì rốt cuộc trong chuyến hành trình đối phương rời khỏi Thanh Châu thành lần này, đã xảy ra chuyện gì?

Vốn dĩ Thẩm Nghi còn muốn hỏi thêm vài câu, lại đột nhiên phát hiện ra ánh mắt Tưởng Thừa Vận đang nhìn chằm chằm vào mình có chút là lạ. Thôi quên đi, vẫn nên chờ tới khi lên đường hãy hỏi.

Hắn biết, một lân lấy ra nhiều khí huyết yêu ma như vậy, sẽ tạo thành cực kỳ nhiều ảnh hưởng đến tâm lý của người khác, nhưng đồng thời hắn cũng hiếu rất rõ ràng, hiện giờ Thanh Châu đang rơi vào tình huống như thế nào.

Yêu Vương rình mò bên ngoài, Tiểu Yêu Vương có hi vọng đột phá.

Nếu chờ đến khi hai con Yêu Vương tề tụ thì cái cục diện nhìn như bình ổn yếu ớt này, sẽ bị lập tức bị phá vỡ.

Đợi đến lúc ấy, nếu hắn có đủ thực lực...

Nếu đệ lục thuế có thể giam giữ Bão Bạch Lộc Đan cảnh, thì vì sao hắn không thể chân chính giam giữ một con Yêu Vương vào trong cơ thể mình tại đệ cửu thuế?
Bình Luận (0)
Comment