Chương 338: Hai Tin Tức Của A Thiên!
Chương 338: Hai Tin Tức Của A Thiên!Chương 338: Hai Tin Tức Của A Thiên!
Trên thực tế, nguyên nhân khiến cho tình trạng bình tĩnh đã kéo dài suốt nhiều năm qua của Thanh Châu bị phá vỡ, khiến cho tất cả mọi người của Trấn Ma tỉ gặp phải cơn ác mộng không thể xua tan đi, cũng là nguyên nhân khiến Khương Thu Lan phải miệt mài khổ tu từ nhỏ... vốn chỉ có một.
Đó chính là ở nơi này lại đột nhiên xuất hiện một con tiểu Yêu Vương.
Không biết bọn họ đã phục kích nó bao nhiêu lần, nhưng vĩnh viễn vẫn chỉ kết thúc bằng thất bại, không công mà lui.
Mỗi một lần thất bại như vậy, nó đều để lại trong lòng mọi người một tâng sương mù thật dày, mờ mịt và hoang mang lo sợ.
Con ngưu ma hung hăng càn quấy kia hệt như một thanh kiếm sắc luôn treo trên đầu bọn họ, chẳng biết lúc nào sẽ rơi xuống, nhưng trước khi nó rơi xuống, mọi người sẽ vĩnh viễn không được ngủ ngon.
Mà đây là lần duy nhất, sau khi nó bị thương, lại đột nhiên có người đưa ra ý định đi phục kích nó...
Đương nhiên, cũng không phải là trước kia bọn họ không nghĩ tới điều này, mà là lúc trước, chỉ cần con tiểu Yêu Vương ấy bị thương, nó sẽ tuyệt đối ẩn mình, không để cho người khác biết được chỗ ẩn thân của nó.
"Ta chỉ có hai tin tức." Trong chuông bạc lại truyên ra lời nói của A Thiên: "Thứ nhất, Khiếu Nguyệt Lang Vương không ở cùng một chỗ với nó, còn mang theo hộ vệ của nó rời đi rồi."
"Thứ hai, chính là vị trí hiện tại của nó."
"Tin tức lần này đến quá dễ dàng, thậm chí còn dễ dàng đến mức ngay cả chính ta cũng giống như đang nằm mơ. Ta hoài nghi bên trong có bấy, cho nên mới nói ra để tùy các ngươi tự mình lựa chọn.”
Chém giết tiểu Yêu Vương, tất nhiên mối yêu họa của Thanh Châu sẽ được giải trừ, thậm chí cuộc sống của người dân ở nơi này sẽ trở nên càng thêm an ổn so với lúc trước.
Bởi vì đến thời điểm đó, ngay cả Khiếu Nguyệt Yêu Vương cũng phải suy nghĩ cặn kẽ một chút xem, chờ sau khi Khương Thu Lan đột phá, nó có thể bảo vệ được tánh mạng của mình khi bị Võ Tiên cùng với Hỗn Nguyên Tông Sư liên thủ vây giết hay không?
Nếu thực sự xảy ra tình huống như vậy, thì rời khỏi khu vực bên ngoài Thanh châu, đi tìm một lãnh địa khác, sẽ là lựa chọn tốt hơn dành cho nó.
Vấn đề là khi nhìn như cục diện đang chuyển biến theo hướng tốt đẹp như vậy, nỗi bất an trong lòng A Thiên lại càng thêm nồng đậm. Bởi vì bà ấy đã đi theo con sói già kia nhiều năm như vậy rồi, bà tuyệt đối không cho rằng con yêu ma nọ hoàn toàn không biết gì cả.
Nếu trước đó vừa phát sinh một tình huống khẩn cấp gì thì cũng thôi, nhưng nó đến tìm tiểu Yêu Vương chỉ để nói chuyện phiếm vài câu...
Chuyện lần này chẳng khác nào Khương Thu Lan đang bế quan đột phá, và bản thân bà ấy đã biết, có khả năng mình đang bị yêu ma theo dõi, nhưng vẫn đột ngột chạy đi tìm nàng tâm sự nhân sinh, đến lúc rời đi còn thuận tiện dẫn theo cả tên hộ vệ vốn đang canh cửa cho nàng.
Nếu Khiếu Nguyệt Yêu Vương không phải là gian tế do Thanh Châu an bài, vậy thì chỉ còn lại hai loại khả năng.
Một, nó muốn thiết kế cái bây để dẫn dụ rồi giết chết Khương Thu Lan.
Hai, tiểu Yêu Vương sắp đột phá, khiến nó kích động đến mức ngay cả đầu óc cũng trở nên hồ đồ.
Hiển nhiên, xác suất của khả năng trước cao hơn khả năng sau rất nhiều.
"Nếu chúng nó không cố ý nói cho ta nghe, thì chỉ cân tiểu Yêu Vương chữa trị khỏi thương thế, là bất cứ lúc nào, nó cũng có thể đột phá." A Thiên lại dùng chiếc chuông bạc kia để truyền tin tức cho mọi người: "Thu Lan, ngươi nghĩ sao?"
Ngoại trừ Thẩm tướng quân không biết đang âm thầm cân nhắc điều gì, những người còn lại đều đưa mắt nhìn về phía cô nương kia.
"Ta không biết." Khương Thu Lan lắc lắc đầu, dù thiên phú của nàng có mạnh hơn người thường một chút, nhưng cũng không phải là loại quái thai phá cảnh như uống nước.
Hiện giờ Thôn Thiên Đạo Anh của nàng đã tích góp được viên mãn, nhưng muốn Toái Đan thành tựu Hỗn Nguyên Tông Sư lại là chuyện khó mà nói trước được, có lẽ nàng chỉ cần một cái chớp mắt là xong, cũng có lẽ nàng phải hao phí rất nhiều năm mới đột phá được.
"Nhưng hình như chúng ta cũng không còn sự lựa chọn khác." Ô Phong thở dài nói.
Không cần biết đây là một cái bẫy, hay là tiểu Yêu Vương đang phô trương thanh thế, thì bất cứ người nào đang có mặt ở nơi này, cũng không dám lấy toàn bộ Thanh Châu ra đánh cược một phen. A Thiên không nói gì, vẫn yên lặng nhìn chăm chằm vào Khương Thu Lan. Đây chính là nguyên nhân vì sao bà ấy lại muốn ngăn Khương Nguyên Hóa ở ngoài cửa.
Nếu Khương Thu Lan không muốn, thì hôm nay, bà sẽ coi hết thảy mọi chuyện đều chưa từng phát sinh, người bên ngoài sẽ không biết đến cùng là chuyện gì đã xảy ra, cũng sẽ không biết những người bên trong này đã từ bỏ một cơ hội quý giá như thế nào.
Tiểu cô nương này đã trưởng thành đến mức đủ để đứng ra thay thế Tổng binh quyết định, bởi vì ở trong mắt cả Trấn Ma ti lẫn tróc yêu nhân, thì biểu hiện của nàng đã đủ làm cho người ta tin phục.
"Có lẽ... Khương sư muội không thích hợp để đi ám sát?" Đột nhiên Du Long Đào chuyển dời ánh mắt, nhìn thẳng vào khuôn mặt tuấn tú trẻ tuổi còn đang đăm chiêu suy nghĩ kia.
A Thiên vốn không ngờ Du tướng quân lại đột nhiên đưa ra ý kiến, sở dĩ bà ấy gọi đối phương đi đến nơi này, vì ngoại trừ Khương Thu Lan, trong nhóm Trấn Ma đại tướng, đối phương chính là vị tu sĩ duy nhất đã đột phá cửa ải thứ ba trong Bão Đan cảnh.
Nói chính xác hơn, trong nhóm đại tướng uẩn dưỡng Âm Thần, chỉ có một mình Du Long Đào, dù rời khỏi Thanh Châu, vẫn có thể phát huy ra chiến lực không tâm thường. Hơn nữa, đây lại là người có thể đoán được hạn mức cao nhất của mình, ông ấy chỉ có thể trở thành vị Võ Tiên tiếp theo, nhưng không thể trở thành vị Võ Tiên thứ hai của Thanh Châu này.
Nói tóm lại, Du Long Đào chẳng những có thể chiến đấu, mà Thanh Châu này cũng có thể thừa nhận hậu quả phát sinh sau khi ông ấy vẫn lạc.
Đây đúng là một nhân tuyển không thể thích hợp hơn.
Và dựa theo tính cách của Du Long Đào, thì vào những thời điểm như thế này, hẳn là ông ấy sẽ không làm ra bất cứ hành động gì có thể gây ảnh hưởng đến Khương Thu Lan đâu.