Chương 350: Tiên Yêu Đệ Bát Thuế!
Chương 350: Tiên Yêu Đệ Bát Thuế!Chương 350: Tiên Yêu Đệ Bát Thuế!
Thẩm Nghi lập tức lấy ra chiếc gương đồng.
So với bộ giáp trụ này, chiếc gương đồng kia lại càng thêm thảm hại. Phần rìa của nó bị Khương Thu Lan công kích cũng sinh ra một chút rạn nứt rồi, mà trên mặt gương cũng có thêm một vài vết rạn nhỏ.
Nếu muốn dùng khẳng định là vẫn có thể dùng được, nhưng kiểu gì cũng có một chút ảnh hưởng, tốt nhất là nên tìm một người thợ thủ công giỏi tới giúp hắn sửa chữa một phen.
Thanh hoàn thủ đại đao còn lại quá mức to lớn, tạm thời Thẩm Nghi không có ý gì với nó, ngược lại đám mây đỏ kia khá là thú vị, hắn từng thử cưỡi nó một phen, mới phát hiện, nếu mình không quá kéo kiệt, cứ toàn lực rót tu vi vào, thì tốc độ bay của thứ này ít nhất cũng nhanh gấp rưỡi Tiêu Dao Thừa Phong Quyết.
Hơn nữa, ở thời điểm hiện tại, hắn còn không thể ngưng tụ ra Đạo Anh chân chính. Nghĩa là đợi cho đến khi tu vi của hắn tương đương với tiểu Yêu Vương, phòng chừng tốc độ của nó còn có thể nhanh gấp đôi Tiêu Dao Thừa Phong Quyết.
Mấy thủ đoạn chạy trốn bảo vệ tính mạng này, đương nhiên là càng nhiêu càng tốt.
Trải qua quá trình chém yêu vừa rồi, xem như Thẩm Nghi lại có thêm không ít kiến thức.
Hắn hiểu, tuy Tiên Yêu Cửu Thuế của mình vô cùng cường hãn, nhưng vẫn có nguy cơ bị phá phòng, nếu không phải lúc trước, hắn đã bắt được một con Khổng Tước, trong tay có hồng mang uẩn dưỡng, chỉ sợ lần này, hắn đã ngã xuống ở bên ngoài rồi.
Vẫn là thủ đoạn trong tay mình quá mức đơn giản... Thẩm Nghi khẽ lắc đầu, sau đó thu đống bảo cụ lại, trực tiếp lấy viên nội đan của tiểu Yêu Vương ra.
[ Thọ nguyên của yêu ma còn thừa lại: Mười sáu ngàn một trăm bảy mươi ba năm]
Tại lần lột xác thứ sáu, Thẩm Nghi từng cưỡng ép bắt lấy một con Bạch Lộc Bão Đan cảnh, bởi vậy về sau này, hắn đã có thể dung nạp những dạng yêu ma càng mạnh hơn Bạch Lộc một cấp bậc.
Dựa theo phương thức bình thường, có vẻ như con tiểu Yêu Vương này chính là nguyên liệu cực hạn mà Tiên Yêu Cửu Thuế có thể thừa nhận được, sau khi triệt để thu phục nó, đại khái là bản Thối Thể pháp có thêm phần hậu tố "Trân" kia đã đủ để đạt đến trình độ vô địch thủ dưới cấp Yêu Vương rồi. Dù sao nó cũng chỉ là một bản Ngưng Đan Thối Thể Pháp mà thôi.
Nhưng bây giờ thì khác, nếu Thẩm Nghi đoán không sai, có lẽ tu luyện đến cuối cùng, bộ thân thể này của hắn thực sự đủ khả năng giam giữ được một con Yêu Vương ở trong người rồi, cũng có nghĩa là cưỡng ép thúc đẩy một bộ Ngưng Đan Thối Thể Pháp đạt đến cấp độ Hỗn Nguyên Cảnh.
Ý niệm tới đây, Thẩm Nghi lập tức ăn viên Yêu Đan kia vào, nhanh chóng điều động thọ nguyên của yêu ma.
Nhìn thấy thọ nguyên đang nhanh chóng giảm bớt, trong lòng hắn lại có thêm một chút chờ mong. Lượng yêu lực hùng hồn như thế, đương nhiên không cần phải cân nhắc đến trình độ gia tăng mà nó mang đến cho thân thể của mình, chỉ sợ lấy bảy loại Tiên Yêu phía trước cộng lại, mới có thể miễn cưỡng sánh ngang với con tiểu Yêu Vương hôm nay.
Bởi vậy, điều Thẩm Nghi chân chính muốn biết chính là con ngưu yêu này đang sở hữu loại thiên phú thần kỳ gì.
Vì sao trong quá trình giao thủ lúc trước, hắn không nhìn thấy đối phương dùng qua?
Hắn bình tĩnh nhìn chăm chú vào nội dung nhắc nhở trên giao diện.
Từ sau quá trình chém giết với Đạo Thai lúc trước, thần niệm của hắn đã trở nên cường đại đến mức có thể hoàn mỹ cảm nhận được mỗi một biến hóa dù là nhỏ bé nhất ở bên trong thân thể mình.
Nói chỉ tiết hơn, đó là ở thời điểm hiện tại, hắn có thể cảm nhận được yêu lực đã ngưng tụ thành Tiên Yêu như thế nào, cũng như ý thức ở trong đó được sinh ra như thế nào.
Trải qua quá trình thôi diễn dài đến mấy ngàn năm, giờ phút này, từng chỉ tiết biến hóa đang dần dần hiển hiện trong cơ thể hắn.
Thẩm Nghi cũng không biết những cảm thụ này có tác dụng gì, nhưng có thể tích góp từng chút kinh nghiệm một luôn là chuyện tốt.
Thật hiển nhiên, dù xét về cảnh giới hay là tâm mắt, thì giao ma và Đà Long lúc trước cũng cực kỳ kém cỏi. Bởi vì ý tưởng của bọn chúng là chính xác, nhưng cách chúng nó dùng để triển khai ý tưởng lại là phương thức ngốc nghếch nhất.
Dùng sinh cơ thuần hóa yêu lực, chờ chúng tự nhiên thành hình, sau đó lại chậm rãi tích góp, sản sinh ra ý thức... Nghĩa là mỗi một lần lột xác, hắn đều phải quan sát toàn bộ quá trình từ lúc sinh ra đến khi lớn lên của một con yêu ma, chẳng trách thôi diễn lại chậm như vậy. Cũng không biết nên đi nơi nào mới có thể thu hoạch được võ học cao thâm hơn.
[ Năm thứ tám ngàn sáu trăm, một con Hóa Huyết Ma Ngưu đã thành hình ở trong cơ thể ngươi. Ngươi dùng sinh cơ thuần phục nó mấy ngàn năm, nhưng vẫn không thể rửa sạch được ma khí trên người nó, không được gọi là Tiên Yêu, nó vẫn là yêu ma như cũ ]
[ Hóa thân thành Ma Ngưu, thôn phệ sinh linh, lấy huyết nhục tế ngũ tạng, lấy tinh nguyên hóa ma huyết, gột rửa chính mình, rèn đúc yêu thân, chế tạo ma cốt, lấy đó để chứng cho tôn vị Yêu Hoàng vô thượng của mình ]
[ Tiên Yêu đệ bát thuế ]
[ Thọ nguyên của yêu ma còn lại: Bảy ngàn năm trăm bảy mươi ba năm ]
Đã lặp đi lặp lại rất nhiều lần lột xác, coi như từ thật lâu trước kia hắn đã vô cùng thuần thục với quá trình này rồi, ai ngờ hiện tại lại xuất hiện biến cố?
Thẩm Nghi khẽ giật mình một cái, lại rõ ràng cảm nhận được trong đầu mình đột ngột tràn vào một mảnh sát ý, cũng may thần niệm của hắn đã sớm trải qua quá trình tôi luyện, đã trở nên cứng cỏi và cường đại hơn lúc trước rất nhiều lần, không đến mức phải chịu ảnh hưởng quá lớn từ luồng sát ý kia.
Hắn không chút do dự, lại tiếp tục điều động thọ nguyên của yêu ma, muốn làm một lần triệt để giải quyết nó.
Lại hao tổn hơn chín trăm năm, đến cuối cùng, cũng có thể coi là hắn đã dùng tử ý triệt để xóa sạch được ý thức của con yêu ma kia rồi.
Đúng là nguyên thang hóa nguyên thực [1]... Thọ nguyên lấy được từ trên người tiểu Yêu Vương, gần như lại bị dùng toàn bộ ở trên người nó rồi.
[1]: nguyên thực' chỉ loại đồ ăn dạng tinh bột còn nguyên thang' là nước dùng để nấu những món đồ ăn này. Trong ẩm thực truyên thống của Trung Quốc, cách nói này chỉ đơn giản là miêu tả lại quá trình ăn mì hay sủi cảo của những người già, thường là người ta sẽ ăn mì hay sủi cảo trước, sau đó uống nước dùng. Nói đơn giản là ăn hết, không chừa lại một chút gì.