Chương 351: Thôn Thiên Đan Phệ Pháp Viên Mãn!!!
Chương 351: Thôn Thiên Đan Phệ Pháp Viên Mãn!!!Chương 351: Thôn Thiên Đan Phệ Pháp Viên Mãn!!!
"Vậy rốt cuộc thần thông của nó là gì?" Thẩm Nghi lại chăm chú nhìn vào nội dung nhắc nhở trên giao diện.
Là thôn phệ sinh linh ư?
Nhưng có con yêu ma nào không ăn thịt người đâu?
Dưới sự trợ giúp của thần niệm, rất nhanh hắn lại một lần nữa khống chế được bộ thân thể vừa mới tăng cường thêm rất nhiều này.
Có thể nói, ở thời điểm hiện tại, nếu hắn lại bị tấm gương đồng kia chiếu vào một lần nữa, thì hẳn là hắn sẽ giải quyết nó càng thành thạo hơn lúc trước rất nhiều.
Đến đây, Thẩm Nghi lại đứng lên, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, bàn tay hắn lập tức võ xuống chiếc chuông bạc. Rất đột ngột, trong phòng vừa có thêm bộ thi thể to lớn của Bạch Lộc.
Vốn dĩ hắn muốn dùng tiểu Yêu Vương để thử một lần, nhưng đối phương lại quá lớn, cả cái tiểu viện này cũng không chứa nổi thi thể của nó.
Thẩm Nghi nhìn chằm chằm vào thi thể của Bạch Lộc dưới đất, đột nhiên lại theo bản năng há miệng ra. Ngay sau đó, chỉ thấy thi thể của con Yêu Quân Bão Đan cảnh kia nhanh chóng khô quắt xuống, toàn bộ huyết nhục đều hóa thành chất lỏng màu đỏ tươi, chỉ trong giây lát sau, vũng chất lỏng ấy đã ngưng thực, cuối cùng còn biến thành một giọt máu to bằng đầu ngón tay, nhẹ nhàng bay vào trong miệng hắn.
Cảm nhận được vị tanh ngọt tràn ngập trong khoang miệng, Thẩm Nghi lập tức chìm vào nội thị.
Quả nhiên... đúng như những gì hắn từng suy đoán, giờ phút này giọt máu kia đã treo lơ lửng bên trong khí hải của hắn rồi, thậm chí còn từ màu đỏ thắm ban đầu nhanh chóng trở nên đen kịt bằng tốc độ cực nhanh, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Rèn đúc yêu thân, chế tạo ma cốt?
Dựa theo đoạn miêu tả về loại thần thông kia, thì hẳn là thứ này có thể dùng để rèn luyện phủ tạng và xương cốt. Nhưng Thẩm Nghi lại không làm như vậy.
Trên thực tế, đúng là thân thể của tiểu Yêu Vương kia rắn chắc cường hãn, nhưng so với những con yêu ma khác, nó cũng chẳng có gì đặc biệt đến mức làm người ta kinh ngạc không thôi.
Bởi vì giờ phút này, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được một loại mùi vị rất quen thuộc bên trên loại ma huyết này... Đây không phải là Yêu Đan dạng dịch thể sao?
Phải biết rằng, thiên địa linh khí bị yêu ma hấp thu vào trong người, sẽ hóa thành Yêu Đan, nhưng đồng thời, cũng được uẩn dưỡng bên trong thân thể của chúng nó, chỉ đơn thuần nuốt ăn yêu nhục, thì không thể bóc tách được loại thiên địa linh khí này.
Nói cách khác, thân thông của tiểu Yêu Vương chính là thủ đoạn biến hóa một phần linh khí từ bên trong huyết nhục của sinh vật khác, thành thứ bản thân có thể sử dụng được.
Hóa Huyết Ma Ngưu, thì ra cái tên của nó lại có ý nghĩa như vậy.
Chẳng trách mới hơn chín trăm tuổi đã đạt được tu vi nhường này...
Phải biết rằng, đây là thái độ đối xử công bằng của thiên đại.
Dân chúng bình thường dù không biết phương pháp tu luyện, thì trên thân thể bọn họ vẫn có linh khí tôn tại. Dù lượng linh khí này vô cùng mờ nhạt, yếu ớt, nhưng lại hơn ở điểm nhân số đông đảo.
Những con yêu ma khác cũng ăn thịt người, nhưng không thể đạt đến trình độ hấp thu triệt để, không hao tổn một chút nào như vậy.
Nếu thực sự để cho con tiểu Yêu Vương này chiếm cứ Thanh Châu, lại để nó ăn hết từng tòa thành một, chỉ sợ tốc độ phát triển của nó sẽ khiến người ta khó có thể tưởng tượng nổi.
Thẩm Nghi lại mở giao diện ra xem.
Vốn dĩ Đạo Thai của hắn chỉ còn thiếu một chút nữa là có thể đột phá đến Đạo Anh rồi, hắn đang lo không có chỗ tìm kiếm Yêu Đan đây, xem như đang muốn ngủ gật lại có người đưa cái gối đầu đến.
Chỉ dựa vào cảm giác của hắn, thì hẳn là giọt ma huyết này cũng không thua kém Yêu Đan của Bạch Lộc là bao.
[ Năm thứ nhất, ngươi hấp thu ma huyết, bắt đầu thử ngưng kết Đạo Anh... ]
Lần trước, dựa vào Yêu Đan của lão Giao Long, vốn dĩ Thẩm Nghi đã thúc đẩy quá trình này tiến triển tới bước cuối cùng rồi, ý thức bên trong Đạo Thai cũng bị hắn trừng trị đến ngoan ngoãn thành thật.
Bởi vậy, ở thời điểm giọt ma huyết kia vừa mới dung nhập vào trong Đạo Thai. Nó lập tức mở mắt, chậm rãi kéo đứt từng sợi tơ máu kết nối với thân mình, rồi nhanh chóng đứng dậy, lại khoanh chân ngồi xuống, hai tay đan vào nhau, đặt ngay trước bụng. Tới một bước này rồi, coi như Đạo Anh cũng hoàn thành sứ mệnh cuối cùng của nó.
Thần niệm hùng hồn của Thẩm Nghi nhanh chóng rót vào bộ thân thể kia, bắt được một tia ý thức cuối cùng của Đạo Anh, sau đó cưỡng ép dung hợp cùng nó.
[ Năm thứ ba trăm hai mươi, ngươi thành công ngưng kết Đạo Anh, cũng dễ dàng khống chế được nó ]
[ Thôn Thiên Đan Phệ Pháp viên mãn ]
[ Thọ nguyên của yêu ma còn thừa: Sáu ngàn ba trăm hai mươi ba năm ]
Chốc lát sau, đột nhiên Thẩm Nghi lại có cảm giác mình đang sở hữu cùng lúc hai bộ thân thể khác nhau.
Nói chi tiết hơn, khi hắn mở to mắt, vẫn thấy bản thân đang ở trong phòng, mọi chuyện đều bình thường thường không có gì lạ.
Nhưng khi hắn nhắm mắt lại rôi mở ra, tình hình trước mắt lại trực tiếp trở nên hoàn toàn khác biệt.
Trong tâm mắt mông lung mà vặn vẹo kia, lại xuất hiện một gian nhà tù rất lớn, tối tăm không ánh mặt trời, xung quanh có rất nhiều đường kinh mạch không ngừng lóe lên hồng mang, trực tiếp kéo dài ra đỉnh đầu lên trên, ép cho người ta không thở nổi.
Vừa hứng chịu cảm giác ngạt thở vô cùng nặng nề kia, Thẩm Nghi vội vàng triệt tiêu lực trấn áp của Dung Nhật Bảo Lô, lúc này mọi thứ mới chuyển biến tốt đẹp hơn.
Đến đây, hắn lại đứng lên, thử gõ vào vách tường bán trong suốt xung quanh một cái.
Bang bang.
Ngay sau đó, là quá trình thử dùng quyền đấm cước đá một hồi, đột nhiên hắn phát hiện vách tường bên trong lớp vỏ kia còn cứng rắn hơn những gì mình từng tưởng tượng.
"Phá nát nội đan này chính là Hỗn Nguyên cảnh?"
Ở thời điểm hiện tại, hắn đã tu luyện Thôn Thiên Đan Phệ Pháp đến giai đoạn cuối cùng, tiếp theo chỉ đơn thuần là tích súc lực lượng mà thôi.
Thần niệm của Thẩm Nghi lại một lần nữa quay trở về bản thể.
Tích súc lực lượng cũng không phải vấn đề gì lớn, cứ cho nó ăn nhiều là được.