Chương 428: Có Đưa Nhâm Người Đến Không?
Chương 428: Có Đưa Nhâm Người Đến Không?Chương 428: Có Đưa Nhâm Người Đến Không?
Chỉ thấy trên đỉnh đầu sinh vật vừa xuất hiện kia có một đôi sừng hươu, trên mình khoác một tầng vảy bạc, thân thể tráng kiện, vuốt rồng giống như kim câu, hai sợi râu dài tung bay bên miệng.
Rõ ràng là một con Bạch Long.
Hồ yêu trẻ tuổi trợn trừng như muốn rách cả hai mắt, lòng đầy kinh hãi, vội vàng hướng sang bên cạnh tránh đi.
Hồ chân nhân nhìn chằm chằm vào Thẩm Nghi đang ở phía sau lưng mình, chợt phát hiện đối phương vẫn ung dung đứng khoanh tay, vẻ mặt như thường, chỉ thoáng nhíu mày một cái.
Vẫn có thể duy trì bình thản...
Nhưng ta không có tâm trạng phụng bồi ngươi đâu.
Nghĩ xong, đột nhiên Hồ chân nhân khẽ nhúc nhích bước chân, trực tiếp xông tới, ngăn ở bên trái Thẩm Nghị, lại ôm quyền hô lớn: "Long huynh bớt giận! Tiểu đệ say rượu đã vô ý nói ra động phủ của Long huynh, bị người của Đại Càn nghe được, đúng là nên thiên đao vạn quải"
“Nhưng mà...
"Tiểu đệ đã dốc lòng dốc sức muốn tìm phương thức để bù đắp, hôm nay đã mang đến cho ngươi một tên Tuần Tra sứ của Trấn Ma ti, đệ tử chân truyền của Võ Miếu, thậm chí Võ Miếu còn không tiếc điều động Kim Thân Pháp Tướng ra mặt cho hắn, dù đắc tội Huyền Quang động cũng cam tâm!"
Hồ chân nhân trực tiếp nói xong một hơi dài, không dám ngừng lại chút nào: "Hôm nay, tiểu đệ nguyện ý thay Long huynh bắt sống hắn, sau đó mang đến Võ Miếu bắt bọn họ phải bồi thường tổn thất cho huynh trưởng."
Tiếng nói vừa dứt, thân thể con Bạch Long kia đã co lại, bộ móng vuốt lập tức treo ở không trung. Một đôi mắt rồng đảo qua ba bóng người đang đứng trên mặt đất, vẻ điên cuồng chậm rãi phai nhòa, trong giọng nói vẫn mang theo vài phần dữ tợn: "Ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi sao?"
"Thẩm huynh đệ, xin lỗi." Hồ chân nhân lắc đầu, lập tức nhìn về phía Thẩm Nghị, lộ vẻ mặt cảm khái nói: "Ai bảo ngươi trẻ tuổi nóng tính, đã đắc tội quá nhiều người..."
Dứt lời, nó lập tức buông hai tay đang ôm quyền ra, tiếp tục: "Long huynh, ta đã sớm biết ngươi sẽ không tin ta, vì vậy mới mời một vị chân nhân của Huyền Quang động tới đây, Võ Miếu điều động Kim Thân Pháp Tướng chính là để đối phó hắn."
Tiếng nói vừa rơi, ngay phía bên phải sau lưng Thẩm Nghi lại có một bóng người mặc áo mỏng chậm rãi hiện ra.
"Bọn họ ngay cả tên cũng không cho bản tọa nhắc tới, còn tưởng hắn là nhân vật khó lường nào, hôm nay gặp được bản tôn ngươi..." Trường Thanh chân nhân khẽ cười nhạt, nhẹ giọng nói: "Hình như cũng chỉ có như vậy mà thôi."
Thân thể Bạch Long Yêu Vương chậm rãi giãn ra, bên trong đáy mắt lóe lên một tia khác thường.
Lại là một vị Hỗn Nguyên Tông Sư thượng cảnh.
Con hồ ly thối này... đúng là vẫn trước sau như một, luôn cẩn thận như vậy.
Đáng tiếc, Hỗn Nguyên thượng cảnh thì đã làm sao? Ở trước mặt nó, cũng không đáng nhắc tới.
Mặc kệ đám người này đang ấp ủ âm mưu gì, ở trước mặt thực lực cường hãn chân chính, tất cả đều không có bất cứ ý nghĩa gì.
Trong mắt Bạch Long lại nhiều thêm vài phần thô bạo, nó đưa mắt nhìn về phía thanh niên kia, trong lòng thầm nghĩ, cứ bắt kẻ này trước, lại tìm con hồ ly kia tính sổ sau.
Trong chốc lát, ba người đã hình thành nên thế trận, trực tiếp bao vây Thẩm Nghi ở giữa.
"Đừng trách bổn tọa không nhắc nhở ngươi, có nội tình gì thì mau sử dụng đi."
Có can đảm kiêu ngạo đi theo như vậy, lại được Võ Miếu coi trọng như thế, hẳn là không phải thứ vô dụng, chỉ có vẻ bề ngoài?
Hồ chân nhân liếc mắt ra hiệu với Trường Thanh chân nhân, hai người vẫn chưa động thủ trước, chỉ bày ra tư thái lược trận.
Còn về người phải đối phó là ai... Hai người lại mơ hồ liếc mắt nhìn con Bạch Long bên kia.
Nhưng có một điều làm cả hai có chút kinh ngạc, bởi vì Thẩm Nghi lại nhíu mày nhìn về phía Trường Thanh chân nhân. Dường như ở thời điểm nghe được thân phận của đối phương là Huyền Quang động, hắn còn có chút thất vọng, nhưng cũng không nói thêm điều gì, chỉ gật gật đầu, bình tĩnh nói: "Còn ai nữa không?”
Bạch Long nghe vậy, vốn đang nóng lòng muốn thử móng vuốt của mình bỗng nhiên khựng lại, thậm chí còn lập tức phát ra một tiếng cười lạnh. Đã quá nhiều năm rồi nó không có rời khỏi Ngân Nguyệt Hàn Trì, lẽ nào tu sĩ Nhân tộc hiện tại đều trở nên cuồng vọng như vậy?
Trường Thanh chân nhân có chút nghi hoặc nhìn về phía hồ yêu, muốn nó xác định là tên nó vừa dẫn đến nơi này thật sự là Thẩm Nghi vốn được Đại Càn giấu đi kia, mà không phải đưa nhầm người tới?
"Đầu óc ngươi có vấn đề hả?" Khóe mắt Hồ chân nhân thoáng giật giật hai cái.
Dưới tình huống như vậy, hắn còn không mau đi liều mạng với Bạch Long, còn có lòng dạ thanh thản để hỏi cái này hỏi cái kia?
Nó lạnh lùng nói: "Nếu không động thủ, ngươi sẽ không còn cơ hội nữa đâu."
Lời còn chưa dứt —— Đã nghe một tiếng răng rắc trâm đục...
Chỉ trong nháy mắt, cái đầu của Hồ chân nhân đã nổ tan tành, nhưng không có huyết tương và toái cốt văng ra. Bởi vì bên dưới nắm đấm màu vàng óng ánh kia, toàn bộ huyết nhục dơ bẩn đều hóa thành bột mịn, sau đó bị bốc hơi biến mất không thấy gì rồi.
Thẩm Nghi lạnh nhạt đi tới, thu thi thể của nó vào trong túi bảo cụ.
Hắn đã từng trải nghiệm những thủ đoạn quỷ quyệt của Thanh Khâu, bởi vậy giết hồ yêu trước hẳn là không có vấn đề.
"Ôi... Ôi... Trường Thanh chân nhân sững sờ tại chỗ, chỉ biết ngây ngốc nhìn Kim Thân bảy thước đột ngột xuất hiện kia.
Mãi cho đến khi bộ Kim Thân ấy chậm rãi xoay người, ném ánh mắt hờ hững về phía gã, bỗng nhiên gã lại giật nảy cả người!
Cảnh giới Hóa Thần!
Đại Càn không chỉ có thêm một Hỗn Nguyên Tông Sư, còn âm thâm có thêm một vị tu sĩ Hóa Thần!
Hơn nữa, bọn họ còn để cho vị cự phách này đi sát bên cạnh bảo vệ Thẩm Nghỉ?
"Ngươi cứ giết con kia trước đi, đừng để nó chạy thoát." Thẩm Nghi tùy ý kéo ống tay áo rộng lên, hắn vẫn không quen mặc loại y phục này.
So với một võ phu vô dụng, khẳng định là yêu ma tương đối quan trọng hơn.
Sau đó, ngay dưới ánh mắt sợ hãi của Bạch Long, vị cường giả Hóa Thần Cảnh nọ lại cung kính gật đầu hành lễ với thanh niên kia.