Chương 441: Tiên Tông?
Chương 441: Tiên Tông?Chương 441: Tiên Tông?
Thẩm Nghi lập tức thu hồi Kim Thân, nhanh chóng cưỡi mây tiến về phía kho vũ khí.
Tạm thời hắn không học được công pháp, nhưng Võ Miếu từng có nhiều tu sĩ Hóa Thần ngã xuống như vậy, khẳng định là bọn họ có để lại vài phần ghi chép tương ứng. Những tin tức này cũng rất quan trọng. ...
Lầu các nhỏ bên trong kho vũ khí.
Chúc Giác nghi hoặc nhìn về phía Thẩm Nghi trước mặt, nếu gã nhớ không lầm, thì hình như hai người vừa mới tạm biệt nhau không đến ba canh giờ: "Sư đệ tới đây là muốn biết chuyện của chư vị tiên bối sau khi rời khỏi Đại Càn?"
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của hắn, đại khái là Chúc Giác đã đoán được đối phương đang muốn làm gì rồi, cũng coi như gã đã được trải nghiệm một chút cảm nhận của Tiểu Ngô lúc trước...
Người này vừa mới trở về, lại muốn chạy đi?
Ây cha, nơi này nào phải Võ Miếu, rõ ràng là một cái khách điếm dùng để nghỉ chân của đối phương mà?
"Sư đệ chờ một chút." Chúc Giác bất đắc dĩ cười cười một tiếng, sau đó rời khỏi lầu các nhỏ, rất nhanh đã ôm về cả một cái rương sách to đùng: "Đều ở nơi này."
Gã tùy tiện câm một quyển lên, vỗ vỗ hai cái, nói: "Đã lâu lắm rồi không có ai xem mấy thứ này."
So với võ học bảo dược, thật ra những cuốn "Du ký" này mới có thể bày ra nội tình của một thế lực lớn càng rõ ràng hơn. Kinh nghiệm quý báu ghi lại trong đó đều là những vị tu sĩ Hóa Thần cảnh dùng tính mạng của mình để đổi vê.
"Làm phiên sư huynh."Thẩm Nghi đưa tay ôm lấy một đống sách, sau đó ngồi vào trong góc.
So sánh với những cuốn võ học tối nghĩa khác, mấy quyển sách này càng giống tiểu thuyết hơn, hắn lại đọc đến say sưa ngon lành. Thỉnh thoảng khi gặp được vài cuốn sách có nội dung không được kỹ càng tỉ mỉ lắm, hắn lại trực tiếp hỏi Chúc sư huynh bên cạnh.
Theo thời gian chậm rãi trôi qua, một bản địa đồ thô ráp đã dân dần thành hình trong đầu Thẩm Nghị, bên trên có khá đầy đủ những thứ cần biết, ví dụ như tình hính phân bố thế lực các nơi, hay những thế lực này am hiểu loại sát chiêu nào, cùng với rất nhiều nơi hiểm trở cần phải chú ý... "Sư huynh, vì sao cuốn sách nào cũng nhắc đến Hứa gia này?”
"Bởi vì không chỉ một mình chúng ta biết cửa vào nằm ở nơi đâu, mà Thiên Yêu quật cũng biết rõ. Muốn thoát khỏi cái bẫy phục kích của chúng, cần phải tìm ra một cửa vào khác. Mà Hứa gia chính là đại tộc tinh thông trận pháp nhất." Chúc Giác chậm rãi nói: "Chẳng qua bọn họ lại có thù với Huyền Quang động, nên tộc nhân rất ít khi ra ngoài du lịch, nếu sư đệ có thể gặp được một vị, nhớ lưu ý kết giao một phen."
"Huyền Quang động không cần bọn họ sao?" Thẩm Nghi có chút tò mò.
Không biết mối thù lớn đến mức nào lại khiến Huyền Quang động không thèm để ý đến an nguy của môn đồ, cũng phải tiếp tục đuổi giết một đám người như vậy?
"Chính vì quá cần, lại không muốn mỗi lân sử dụng đều phải trả một khoản thù lao đắt đỏ, nên lúc trước, Huyền Quang động từng bắt hơn trăm tộc nhân của bọn họ, muốn ép hỏi bản lãnh gia truyền... Nghe nói đến cuối cùng, chỉ có mấy người của Hứa gia còn sống sót, khiến cho những tộc nhân còn lại Hứa gia đều phẫn nộ tới đỉnh điểm, đã dứt khoát bố trí một tòa đại trận chém giết một vị Hóa Thân Chân Nhân của Huyền Quang động, sau đó tất cả trốn đi rồi."
Chúc Giác nói đến việc này, trong lòng cũng có chút xấu hổ, dù sao trên danh nghĩa thì Võ Miếu và tiên môn này vẫn là đồng minh: "Chúng ta không có thực lực can dự vào chuyện đó, Ngô Đồng sơn lại không cần dùng Hứa gia, xét cho cùng, mỗi khi đám chân nhân kia muốn vào động phủ, bọn họ đều quen nghênh ngang đi vào từ cửa chính."
Nghe vậy, Thẩm Nghi lại âm thầm lắc đầu.
May mắn lúc trước hắn không có xúc động, nếu không chỉ dựa vào thực lực Hỗn Nguyên sơ cảnh này, mà thực sự ởđi tiếp xúc với Huyên Quang động, thì đừng nói là được thu làm đệ tử, khả năng lớn hơn chính bị bắt lại, ép hỏi võ học yêu ma...
"Đúng rồi, sư huynh." Đột nhiên Thẩm Nghi chợt nhớ tới một chuyện rất kỳ quái.
Sau khi lật rất nhiều quyển sách ở nơi này, coi như hắn đã có một chút hiểu biết đại khái về khu vực hiện tại rồi, nhưng trong sách lại không đề cập tới danh xưng của toàn bộ địa phương này?
"Rốt cuộc là triều đình Đại Càn nằm ở chỗ nào?"
"Ở chỗ nào ư?" Trên mặt Chúc Giác hiện lên một tia mờ mịt, có chút không quá chắc chắn nói: "Tiên Tông?"
Thẩm Nghi đợi thêm một lát, mới phát hiện đối phương đã trả lời xong rồi, câu trả lời không có tiền tố, chỉ có hai chữ Tiên Tông.
"Đã khiến sư đệ chê cười rồi, ta cũng chỉ là một tu sĩ Âm Thần bình thường, gần như chưa từng rời khỏi Đại Càn, cái tên này là ngẫu nhiên nghe được từ trong miệng lão tổ đó. Chúc Giác có chút áy náy nhìn sang.
Suy cho cùng, bất cứ ai nghe được câu trả lời này cũng cảm thấy rất quái dị, bởi vì hai chữ Tiên Tông này nghe không giống một địa danh.
"Hiểu rồi." Thẩm Nghi gật gật đầu, không hiểu sao trong lòng lại nhớ đến lời nói của Thanh Hoa phu nhân lúc trước.
Trong động phủ do tu sĩ lưu lại đều có thói quen bồi dưỡng Tuế Mộc, dường như là đồng môn cùng một môn phái.
Đại đa số động phủ đều ở lãnh địa của Thiên Yêu quật.
Đệ tử tiên môn không rõ con đường phía trước, cần phải đến động phủ tìm kiếm đại đạo tu hành.
Sau khi kết hợp những tin tức này lại với nhau, một tia kinh ngạc chợt xẹt qua trong hai tròng mắt của Thẩm Nghi, sao hắn cứ có cảm giác, dù Võ Miếu hay là hai tòa thế lực tiên môn kia, thậm chí còn bao gồm cả Thiên Yêu quật nữa... đều giống như tồn tại nửa chừng xuất gia, sau đó sống ký sinh trên một phương cự vật khổng lồ nhỉ?
Nếu thật sự là như thế, thì những tu sĩ lưu lại động phủ kia đã đi nơi nào rồi?
Thẩm Nghi lắc lắc đầu, ở thời điểm hiện tại, thứ hắn nên đi suy nghĩ không phải mấy chuyện nghe đồn này. Hắn tĩnh tâm xuống, lại cẩn thận lật xem những cuốn sách trong tay, cẩn thận ghi nhớ bất cứ tin tức nào có vẻ là hữu dụng vào trong đầu, từng bước khiến tấm bản đồ thô ráp trong đầu mình càng thêm hoàn thiện.