Chương 468: Suy Tính Của Thẩm Nghỉ!
Chương 468: Suy Tính Của Thẩm Nghỉ!Chương 468: Suy Tính Của Thẩm Nghỉ!
"Ta chính là đệ tử tiên môn Huyền Quang động, đạo hữu hãy giúp ta! Ngày sau tất có thâm tại"
Đương nhiên, Trương Minh Dương chỉ cần nhìn thoáng qua cũng biết mình đã bị coi là quả hồng mềm rồi, hiển nhiên là Yêu Hoàng này đang muốn đột phá vòng vây từ phía gã. Nhưng hiện tại, bản thân gã đang chịu trọng thương, đành phải vội vàng điều động khí tức của thiên địa. Chỉ thấy những sợi dây leo rậm rạp ùn ùn mọc ra từ dưới chân, lập tức đan xen vào nhau, biến thành hình dạng tương tự một con cự thú xấu xí, vội vàng chở gã bay lên, né tránh trên không trung.
"Vẫn còn lừa gạt! Còn lừa gạt! Ngươi cho rằng bổn hoàng là đồ con lợn sao?!"
Thấy họ Trương kia vẫn giả vờ mình không hề quen biết bộ Kim Thân kia, Bạch Vũ Yêu Hoàng lửa giận công tâm, đột nhiên chém ra kiếm quang. Mặc dù thực lực của nó rất mạnh, nhưng lúc trước đã ăn thiệt thòi lớn như vậy, với trạng thái hiện tại, rất khó lấy một địch hai, chỉ có liều chết phế bỏ một tên trước, mới có cơ hội chạy trối chết sau.
Nếu không chờ cho đến khi Trương Minh thở dốc xong, lại liên thủ với Kim Thân Pháp Tướng kia, thì nó tuyệt đối không có một chút cơ hội nào để trở về Thiên Yêu quật.
Kim Thân Pháp Tướng dài hai trượng ba theo sát phía sau.
So với Yêu Hoàng và Trương Minh Dương đều lựa chọn hiển lộ thần thông, thì nó ra tay thô bạo hơn nhiều, chỉ thấy thân hình bay ở phía chân trời, quyên cước đã như bão tố đập thẳng về phía Yêu Hoàng!
Nam nhân mặc bộ áo lông màu trắng kia vừa vung kiếm chém thẳng vào Trương Minh Dương vừa phải phân thân tránh né công kích của Kim Thân, chỉ cần sơ ý một chút đã bị đánh trúng lưng, chỉ thấy lông vũ nổ tung ra, bay lả tả đầy trời, cảnh tượng vô cùng thê thảm!
Giờ phút này, khi phải chính diện đối chọi với nắm đấm lấp lánh kim quang kia, linh vũ vốn có thể ngăn cản được phi kiếm lúc trước, lại trở nên yếu ớt vô cùng, quyền quyền đánh xuống, như muốn mạng của nói
Gió nổi mây phun, thiên địa biến sắc.
Con Mộc Long do những sợi dây leo hội tụ thành, cùng với thanh trường kiếm kết từ lông vũ trắng và Pháp Tướng Kim Thân, dư chấn phát ra từ đòn công kích của bất cứ vị tôn tại nào trong này đều có thể dễ dàng bẻ gãy nghiền nát tòa động phủ vốn bình lặng trước kia.
Ngay cả khu rừng trúc kia, hiện giờ cũng biến thành xiêu xiêu vẹo vẹo, có cố gắng chống đỡ nhưng vẫn rơi vào tình huống nỏ mạnh hết đà.
Đây chính là cuộc đấu pháp giữa tu sĩ Hóa Thần cảnh chân chính!
Màn giao thủ hung ác như thế, cũng trực tiếp rơi vào trong mắt mấy người còn lại.
A Thanh đã hoàn toàn choáng váng, còn Trần Trung, thậm chí lão còn quên mình đang dùng viên đá cuội trong tay, lập tức ôm theo nỗi sợ hãi và kích động nói với Thẩm Nghi: "Kim Thân này nhìn rất quen thuộc! Đại Càn ta cũng có La Hán Kim Thân Pháp Tướng tương tự! Nói không chừng, vị tiền bối này có quan hệ với Võ Miếu Đại Càn tai"
"Ừm”" Thẩm Nghi vẫn nhìn không chớp mắt về tình hình phía trước, cũng thuận miệng đáp qua loa một câu.
Nói thật, hắn hoàn toàn không muốn ra tay nhanh như vậy, xét cho cùng hai người trước mắt kia cũng chưa chiến đấu đến mức dầu đèn khô kiệt. Chẳng qua lúc trước, hắn đã bắt được một tia do dự trên mặt Bạch Vũ Yêu Hoàng.
Không ngờ con Yêu Hoàng này lại đang chân chính cân nhắc đến chuyện buông tha cho Trương Minh Dương.
Nếu cứ đứng chờ cho đến khi hai người bọn họ thương lượng xong, chỉ sợ cục diện trước mắt sẽ biến hắn lấy một địch hai, còn không bằng cứ dứt khoát giả bộ thành trợ lực do Trương Minh Dương mời tới, cưỡng ép trói người này ở bên phía mình.
Hắn chỉ cần không nói lời nào, để con Yêu Hoàng kia chậm rãi suy đoán là được.
Nhưng mà...
Thẩm Nghi lại cảm khái lắc đầu. Khi ở cảnh giới thấp, Hỗn Nguyên dựa vào thân thể, Võ Tiên dựa vào thủ đoạn, không ngờ đợi đến Hóa Thần cảnh, mọi chuyện lại trực tiếp đảo ngược rồi.
Các loại thuật pháp liên tiếp xuất hiện trong tay tu sĩ Hóa Thần, còn Kim Thân Pháp Tướng lại biến thành một tên mãng phu chỉ biết vung quyên.
Đúng vào lúc này, Kim Thân lại lân nữa đập trúng một quyên, khiến cho toàn bộ vai phải của Bạch Vũ Yêu Hoàng vỡ vụn, cánh tay cầm kiếm của nó cũng mềm nhũn rủ xuống bên người.
Nhưng luồng kiếm quang do nó chém ra kia vẫn giữ nguyên uy thế, dễ dàng chặt đứt Mộc Long, lại lập tức chém mạnh xuống người Trương Minh Dương, khiến cho thân thể của gã từ đùi đến ngực, lại có thêm một lỗ thủng thật dài, thiếu chút nữa đã bị một kiếm chém thành hai đoạn. Miệng vết thương lần này vẫn không có vết máu, chỉ có thanh quang phun trào, lập tức tràn ra thiên địa.
"AI" Bạch Vũ Yêu Hoàng còn chưa kịp kêu to, đã nghe thấy Trương Minh Dương rú lên thảm thiết.
Trong đôi mắt của nó bắn ra hung quang.
Đã đến lúc rồi, phải đi thôi!
Trong giây lát, bộ y phục bằng lông rách nát trên người Bạch Vũ Yêu Hoàng đã hóa thành vô số lông tơ màu trắng, trực tiếp hội tụ thành bộ yêu thân rộng hơn mười trượng trên không trung!
Con bạch hạc thật dài, muốn che khuất cả hư không kia, chợt quay người, vươn cánh, đầu nhọn của lông vũ trên người nó sắc bén tựa như lưỡi dao điên cuồng chém tới!
Kim Thân Pháp Tướng không tránh kịp, lập tức đan hai tay trước người, muốn ngạnh kháng đòn công kích này.
Chỉ nghe răng rắc một tiếng, cánh tay tráng kiện kia lập tức có thêm rất nhiêu vết rạn nứt. Toàn bộ thân hình âm âm rơi xuống đất, lại một lần nữa tạo ra một cái hố sâu doạ người trên bê mặt đại địa vốn đã rách nát không chịu nổi.
Đây chính là Yêu Hoàng đến từ Thiên Yêu quật, dù trọng thương, nhưng đòn công kích vẫn mang theo uy thế vô biên!
Nó lạnh lùng quét mắt nhìn cái hố sâu kia, sau đó bên cánh phải nỗ lực vung lên, hành động này đã chạm phải vết thương, khiến trong mắt nó lóe lên vài phần đau đớn. Nó không do dự thêm nữa, trực tiếp chạy thục mạng ra bên ngoài động phủ!
Chốc lát sau, ngay trong cái hố sâu kia lại có kim quang lao vút ra ngoài, mang theo uy thế ngang nhiên bá đạo, đạp thẳng lên lưng Bạch Vũ Yêu Hoàng, đồng thời song chưởng lại hung hăng nắm lấy đôi cánh của nó, lập tức dùng hết toàn lực kéo một cái!
Sọoatl