Chương 472: Hành Vi Tối Ky!
Chương 472: Hành Vi Tối Ky!Chương 472: Hành Vi Tối Ky!
Sương lạnh đầy trời trực tiếp phát ra từ phần cổ của Trương Minh Dương, rồi gần như ngay lập tức đã bao phủ toàn bộ, sau đó nhanh chóng co rút lại, giống như vừa mặc cho gã một bộ băng tinh hàn y lóng lánh.
Ngay cả khi đã rơi vào tình huống này rồi, Trương Minh Dương vẫn có thể nhạy bén bắt được biến hóa quỷ dị bên trong đồng tử của Thẩm Nghi. Dù bản thân không biết hiệu quả của chiêu thức này như thế nào, nhưng gã vẫn lập tức ổn định thần hồn, còn thuận thế nhắm hai mắt lại. Đây là bản năng mà kinh nghiệm tu hành rất nhiều năm mang lại cho gã. Bàn tay bị hàn ý ăn mòn đến run rẩy, vẫn cố gắng bấm pháp quyết: "Tiểu bối vô tri, chết cho bản tọa!"
Đống gai độc mới bắn ra kia lại đột nhiên hội tụ, hóa thành một cây trường thương thô to, sau đó "Phốc xuy" một tiếng, trực tiếp xuyên qua lưng Thẩm Nghi.
Huyết tương màu đỏ tươi lập tức nhuộm ướt chiếc áo bào đen trên người. Thẩm Nghi hơi cúi đầu xuống, nhìn về phía mũi thương sắc nhọn vừa nhô ra từ vị trí trái tim mình.
Hắn cẩn thận, nhưng chưa từng sợ bị rơi vào những cuộc tranh đấu máu lửa hung ác. Bất kể lúc trước hay là hiện tại, hắn vẫn không quan tâm đối thủ trước mặt mình là Hoàng Bì Tử hay là Hóa Thần Chân Nhân.
Khổng tước hồng mang nồng đậm bao bọc lấy thân thể, trên khuôn mặt tuấn tú nổi lên một mảnh sát khí.
Thẩm Nghi trực tiếp nắm lấy cổ Trương Minh Dương, trên nắm tay phải đột ngột xuất hiện hàn ý, kịch độc, cũng có thanh quang sắc bén.
Trong chốc lát sau đó, một quyền mang theo thanh thế thật lớn trực tiếp đánh vào khung chân mày của vị chân nhân này.
Âm!
Trương Minh Dương bị nổ nát một nửa khuôn mặt, còn chưa kịp phản kháng, vị trí dạ dày đã truyên đến lực đạo khủng bố. Gã vừa bị một cước nặng nề đá trúng, cả người bay ra ngoài.
Viên đồng tử trên nửa khuôn mặt còn sót lại vẫn cố gắng trừng lớn nhìn qua. Trong tầm mắt là một cái đầu rông màu vàng dữ tợn đang chăm chú nhìn gã. Chỉ thấy con rồng kia hung hãn há miệng, trực tiếp cắn thẳng vào mình!
Cùng lúc đó, bộ áo bào màu đen vừa rồi lại xẹt qua trời cao, khóe môi Thẩm Nghi nhuốm máu, nhưng hai tay vẫn nắm chặt chuôi đao,'Phập" một tiếng hung hăng đâm thân đao thẳng tắp kia xuyên vào lồng ngực Trương Minh Dương!
Hắn thở hổn hển, hai tay rời khỏi chuôi đao, lại dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn Trương Minh Dương đang bị kim long đầy phẫn nộ nhai nát rồi nuốt chửng.
Kim long há miệng cắn xé thân thể Trương Minh Dương, hàm răng nhọn không ngừng nhai nuốt, thanh quang nồng đậm tràn ra từ trong miệng nó, bay thẳng về phía chân trời, biến toàn bộ bầu trời thành màu xanh nhạt.
Dị tượng này quá mức kinh người, tựa như đang tuyên cáo với toàn bộ người trên thế gian rằng, một vị tu sĩ Hóa Thần vừa ngã xuống, quay về với thiên địa.
Trong lúc nhất thời, phong vân lại biến đổi, hóa thành một cơn mưa nhỏ tí tách thấm ướt mặt đất đầy rẫy vết thương.
Trân Trung đưa tay chạm vào giọt mưa phát ra ánh sáng màu xanh đó, vết sẹo cũ trên lòng bàn tay nhanh chóng được xoa dịu.
Hiển nhiên, cảnh tượng Trương Minh Dương ngã xuống, đã khiến trong lòng lão rung động không thôi, thật lâu sau vẫn không thể hoàn hồn.
So sánh với lão, A Thanh lại đang nhìn chằm chằm lên bầu trời, chỉ thấy con kim long dữ tợn kia vẫn một mực ngẩng đầu giơ vuốt, trên cổ còn phủ một vòng bụi gai, đúng là đáng sợ, khiến người ta khiếp vía hãi hùng.
Bỗng nhiên, trái tim gã lại lơ lửng bay lên. Tuy Thẩm Tông Sư đang trợ giúp Kim Thân tiền bối, nhưng nhìn tình hình này, có vẻ như vị tiên bối kia cũng không phải hạng người hiền lành lương thiện gì.
Mặc dù đối phương đang liêu mạng chiến đấu với Bạch Vũ Yêu Hoàng, nhưng mắt thấy người của Huyền Quang động phản bội mình, dù phải lấy một địch hai, đối phương cũng không chút do dự ra tay hạ sát thủ.
Hơn nữa, con kim long do đối phương thả ra cũng cực kỳ thô bạo, chỉ e nó hung tính đại phát, lại ngộ thương Thẩm Tông Sư...
Đột nhiên, A Thanh khẽ giật mình, gã vừa trông thấy con kim long to lớn kia chậm rãi há miệng, phun ra một bộ pháp y rách rưới. Rồi ngay sau đó, một cây trường đao với mảnh sương mù màu đen vờn quanh cũng nhanh chóng thò ra từ trong miệng rồng.
Nó dùng long khẩu ngậm lấy cây mặc đao nọ, rồi cúi đầu đưa tận tay cho thanh niên kia.
Lúc trước, nó còn hung tàn cắn xé Trương Minh Dương, vậy mà giờ phút này lại lộ ra vẻ yên tĩnh ôn hòa khó hiểu.
Thẩm Nghi đưa tay tiếp nhận thanh trường đao đó, thản nhiên cắm nó vào trong vỏ đao bên hông, lại thuận tay chạm đến vòng bụi gai trên cổ kim long, trực tiếp rót khí tức vào, một lần nữa biến món pháp bảo kia trở thành vòng tay, cũng thản nhiên thu luôn vào bảo cụ trữ vật của mình.
Động tác này khiến Trân Trung sợ đến giật mình thon thót, ngay cả tóc gáy cũng dựng đứng.
Kim long trả đao, biểu đạt thiện ý.
Tình huống này đã coi là vị tiền bối Hóa Thần có thái độ vô cùng khách khí rồi. Hiển nhiên người này ân oán rõ ràng, dù đối mặt với một tên tiểu bối cũng sẽ không quá kiêu căng.
Nhưng Thẩm tiền bối thuận tay thu chiến lợi phẩm của người khác vào bảo vật trữ vật của mình, lại là điêu tối ky chân chính trong giới tu sĩI
Vấn đề là ngay sau đó, con rồng vàng kia lại chẳng tỏ vẻ phẫn nộ gì, nó còn trực tiếp quay người giết về phía bạch hạc với bộ dáng thê thảm đăng xa.
Thân là Đại Yêu Hoàng tiếng tăm lừng lẫy trong Thiên Yêu quật, nhưng đầu tiên con hạc yêu kia bị Trương Minh Dương liên tục ám toán hai lần, dẫn đến trạng thái giảm mạnh. Ngay tiếp theo, nó lại bị Kim Thân Pháp Tướng thình lình xuất hiện đánh cho trở tay không kịp, kết quả là phải cứng rắn gánh chịu áp lực đến từ Kim Thân, cưỡng ép đánh trọng thương vị chân nhân Hóa Thần là Trương Minh Dương kia.
Sau đó, dưới tình huống đã bị xé mất một nửa cánh chim, nó còn chém giết hồi lâu với Kim Thân Hóa Thần, nhưng đến tận bây giờ nó còn chưa hoàn toàn thua cuộc!
Chứng kiến toàn bộ quá trình này, người ta chỉ có thể than thở một tiếng, là yêu ma quá mức kinh khủng mà thôi.