Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 504 - Chương 504: Hóa Thần. Tuế Mộc Duyên Thọ!

Chương 504: Hóa Thần. Tuế Mộc Duyên Thọ! Chương 504: Hóa Thần. Tuế Mộc Duyên Thọ!Chương 504: Hóa Thần. Tuế Mộc Duyên Thọ!

Thẩm Nghi nhíu mày, hắn điều khiển Đạo Anh giáng cho Tuế Mộc một cái tát.

Toàn bộ quá trình gian nan hơn lần trước một chút, dù sao lúc trước khi luyện hóa Chân Dương Kỳ Lân Thạch, Đạo Anh và linh căn đều là vật tinh sát, nhưng hiện giờ, ngoại trừ sát khí, Kỳ Lân Thạch và Tuế Mộc lại có chút xung đột.

Nhưng Thẩm Nghi vẫn luôn tin tưởng, chỉ cần có đủ thọ nguyên của yêu ma, là hắn nhất định có thể nghĩ ra biện pháp.

Đây là ngưỡng cửa phải vượt qua.

Nếu không, hắn biết đi đâu để tìm nhiều linh căn thuộc tính hỏa mang theo sát khí như vậy?

[ Năm thứ một ngàn bảy trăm, ngươi vẫn bình tĩnh luyện hóa Tuế Mộc, dù sao người bị tra tấn cũng không phải là mình, cảm xúc của ngươi vô cùng ổn định }

Thẩm Nghi tiếp tục nghe tiếng gào thét thảm thiết của Tuế Mộc.

Đúng là có chút bội phục sự cứng cỏi của đối phương, lại có thể kiên trì nhiều năm như vậy, mà cuống họng không bị câm...

Lại tiêu hao hơn hai ngàn năm thọ nguyên của yêu ma, rốt cuộc tiếng rú thảm thiết nọ cũng biến mất. Lúc này, một đoạn linh chi màu xanh biếc có sương mù màu đen lưu chuyển xung quanh đang an tĩnh nằm bên trong Đạo Anh.

Cùng lúc đó, Thẩm Nghi cũng cảm nhận được một chút biến hóa đột ngột vừa xảy ra với mình, dường như trong cơ thể hắn vừa có thêm một chút sức sống, khiến cả người đều là tỉnh táo thoải mái hẳn lên.

So với nỗi thống khổ khi luyện hóa Chân Dương Kỳ Lân Thạch, thì lân này càng giống như một lần hưởng thụ hơn, như tắm gió xuân, toàn thân khoan khoái dễ chịu.

[ Năm thứ ba ngàn chín trăm, ngươi đã thành công luyện hóa Tuế Mộc bị ô nhiễm trở thành một loại linh căn cực kỳ đặc thù, cho cho vị trí của gan, ngươi thu được thiên phú kéo dài tuổi thọ của Tuế Mộc ]

[ Hóa Thần. Tuế Mộc Duyên Thọ: Được Tuế Mộc uẩn dưỡng, thọ nguyên của ngươi lại kéo dài thêm ba ngàn năm ]

[ Thọ nguyên còn thừa: Năm ngàn chín trăm bảy mươi năm ]

Thẩm Nghi thoáng ngơ ngác một chút khi nhìn dãy số này, hồi lâu sau mới phản ứng lại, hóa ra đây không phải là thọ nguyên của yêu ma, mà là thọ nguyên của chính hắn.

Hắn lập tức yên lặng, luyện hóa linh căn còn chuyển ngược lại thọ nguyên cho mình?

Sau phút ngơ ngác đến ngỡ ngàng kia, hắn vội vàng nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận một chút, sau khi dùng Tuế Mộc làm lá gan cho Đạo Anh, nó trực tiếp kết nối với Chân Dương Kỳ Lân Thạch, lấy mộc sinh hỏa.

Sinh sôi không ngừng.

Dường như từng ngọn cây cọng cỏ trong dãy núi này đều đang cộng hưởng với hắn.

Dựa theo nội dung nhắc nhở trên bảng giao diện, thì dường như Tuế Mộc này cũng không phải linh căn tuyệt phẩm, nó chỉ được trao cho danh hiệu đặc thù mà thôi.

Thẩm Nghi cũng không thất vọng, chỉ có chút cảm khái. Ngay cả khi hắn có điều kiện được trời ưu ái như vậy, có thể sử dụng loại sát khí linh căn mà người khác không thể sử dụng nổi, cũng không tìm được tuyệt phẩm chân chính, thì chẳng phải quá trình đi tìm kiếm linh căn của những tu sĩ khác sẽ càng thêm gian nan hơn sao?

Đúng lúc này, trong đầu lại truyên đến âm thanh nhắc nhở của Thanh Hoa.

"Bẩm báo chủ nhân, có phải chúng ta nên rời đi hay không? Lúc trước, Thanh Hoa vội vàng lên đường đã khiến không ít tu sĩ chú ý đến. Hơn nữa, đại trận hộ tông đã bị mở ra, có lẽ người của Huyền Quang động sẽ nhanh chóng chạy đến đây ngay thôi."

"Dẫn hai nàng theo, đến trúc lâu." Thẩm Nghi nhanh chóng đứng dậy, trực tiếp bay về phía tòa trúc lâu lúc trước.

Rất nhanh, A Thanh và Hứa Uyển Vận đã bị Kim Thân Pháp Tướng dùng một tay xách tới.

Dưới ánh mắt ra hiệu của Thẩm Nghi, A Thanh nhanh chóng ổn định lại tâm thần hoảng loạn của bản thân, lại một lần nữa mở ra trận pháp lúc trước.

Thẩm Nghi trở lại bên trong căn phòng chật chội, thuận tay lấy đi thanh huyền kiếm và miếng ngọc giản kia. Kỳ thật những thứ này cũng không có tác dụng gì lớn đối với hắn, dù sao công pháp cũng ghi lại trên bảng giao diện rồi, nhưng bảo hắn lưu chúng lại cho Huyền Quang động thì tuyệt đối không có khả năng.

Hiện giờ, xem như hắn đã đắc tội chết với bọn họ rồi, bất kể có cầm đi hay không, cũng bị bọn họ truy xét mà thôi. Sau khi hắn lấy mấy món này đi, chí ít cũng có thể làm cho bọn họ nơm nớp lo sợ, không dám huênh hoang quá mức.

Rất nhanh, mấy bóng người đã lướt ra khỏi Trịnh gia, rồi lặng yên không một tiếng động biến mất ở phía chân trời. ... Giữa dãy núi.

Thẩm Nghi nhanh chóng hạ xuống bên cạnh dòng suối, Kim Thân Pháp Tướng cũng ném hai người A Thanh xuống, rồi lập tức lướt ngang qua trời cao, biến mất không còn trông thấy gì nữa.

Sau khi hoàn toàn hiểu rõ thân phận của hai cô cháu nhà này, hắn cũng không cần giấu các nàng chuyện về Hóa Thần Kim Thân nữa, chủ yếu là có muốn cũng khó mà giấu được.

Nhưng Kim Thân vốn là hắn kiêm tu, không thể tùy tiện bại lộ được. Xét cho cùng, khuyết điểm lớn nhất của Kim Thân Pháp Tướng chính là không che lấp được khí tức. Mà bản tôn của hắn ở đây, chẳng khác nào đã trực tiếp hóa giải được hoàn cảnh xấu này rồi? Một vị cao thủ Hóa Thần lặng yên không một tiếng động, đột nhiên xuất hiện, rõ ràng có thể phát huy tác dụng càng lớn hơn bình thường.

Tin tức này không thể tùy tiện để cho người khác dễ dàng biết được.

"Lại... lại đi rồi?" A Thanh ngơ ngác nhìn về phía chân trời.

Hứa Uyển Vận điên cuồng nháy mắt, mới làm chất nữ nhà mình phản ứng kịp, nàng vội vàng lấy trận bàn ra, hóa giải Bách Quỷ Định Thần Đại Trận cho cô cô nhà mình.

"Ôi..." Hứa Uyển Vận ngồi dậy từ dưới đất, hai tay ôm ngực, dùng sức thở hổn hển một hồi. Nhưng gần như ngay lập tức, nàng lại đưa vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía Thẩm Nghị, trong lòng do dự không biết có nên nói ra hay không.

Bởi vì ngay vừa rồi, đột nhiên nàng lại cảm nhận được ám chiêu của Trịnh gia, đó là một cái hạt giống đang bị sương mù màu đen bao phủ. Mà nàng có thể cảm ứng được vật này, chủ yếu là vì Thẩm Nghi tới quá gần mình.

Mối liên hệ khí tức vô cùng chặt chẽ kia lại rơi trên người đối phương?
Bình Luận (0)
Comment