Chương 519: U Vĩ Yêu Hoàng!
Chương 519: U Vĩ Yêu Hoàng!Chương 519: U Vĩ Yêu Hoàng!
"Các ngươi cũng trở về đi." Thẩm Nghi lại đưa mắt nhìn mấy vị Tông Sư Đại Càn.
"Ách." Hầu Vạn Hải thoáng sửng sốt một chút, gã luôn cảm thấy giọng điệu của đối phương nghe có vẻ không đúng lắm. Bởi vì nó không giống như giọng điệu của một vị tiền bối đang nói chuyện với tu sĩ bình thường, nó hoàn toàn không có thái độ cao cao tại thượng, nhưng lại mang theo hương vị uy nghiêm mười phần, không cho phép nghi ngờ.
"Chúng ta tuân mệnh." Bọn họ không dám nhiều lời, lập tức thành thành thật thật tế ra Đạo Anh, đi theo Đường Nguyên cùng rời khỏi nơi này.
Đợi cho đến khi chỉ còn lại hai người, Thẩm Nghi xách A Thanh lên, trực tiếp biến mất tại chỗ, đồng thời lại tế trận bàn ra, triệt để che đậy khí tức.
"Thẩm đại ca, chúng ta muốn đi đâu?" A Thanh đã tạm thời tỉnh táo lại tinh thần.
"Ngươi cứ ở đây chờ thêm một lát nữa đi." Sau khi Thẩm Nghi xác định bọn họ đã rời đi đủ xa, lúc này mới đưa A Thanh vào trong rừng rậm, còn hắn lập tức đứng trên một cành cây đại thụ nhìn về phương xa. Nhìn như đang quan sát bốn phía, kì thực hắn đã mở ra bảng giao diện rồi.
Trong Thiên Yêu quật, hắn có người dẫn đường. Thanh Hoa chỉ có chút kiến thức nông cạn về nơi này, nhưng Bạch Vũ Yêu Hoàng và Kim Tình Sư Hoàng kiểu gì cũng phải biết chút tin tức gì đó.
Lúc trước, hắn chỉ là ngại thọ nguyên của yêu ma không đủ, lo lắng sẽ bỏ lỡ cơ hội gia tăng thực lực của mình, nhưng hiện tại trong tay hắn đã dư dả hơn rất nhiều, trực tiếp tiêu hao một vạn năm thọ nguyên của yêu ma, đổi lấy một viên Yêu Ma Bản Nguyên cũng không tiếc.
[ Thọ nguyên của yêu ma còn thừa: Hai mươi năm ngàn sáu trăm năm ]
Thẩm Nghi thoáng trầm ngâm một chút, đến cuối cùng vẫn lựa chọn tái tạo thần hồn của Bạch Vũ Yêu Hoàng trước, dù sao đối phương cũng từng nói Hóa Huyết Yêu Hoàng là huynh trưởng của mình, có lẽ thứ mà nó biết sẽ nhiêu hơn Kim Tình Sư Hoàng kia một chút.
Sau khi Yêu Ma Bản Nguyên được đưa vào, thời gian nhanh chóng trôi qua, một luồng hư ảnh bạch hạc bay lơ lửng trên bầu trời, đang chậm rãi thành hình.
[ Trải qua vạn năm kiếp nạn, oán hận trong lòng đã tiêu tan, cảm ngộ vô thượng ân của chủ nhân, mới có thể tái tạo linh hồn kiếp trước] [ Yêu Hoàng (Tàn): Bạch Vũ Thiên Hạc }
So với Thanh Hoa phu nhân, yêu hồn của Bạch Vũ chẳng những có loại dấu hiệu tán loạn, vẻ mặt cũng hơi ngu ngốc.
Thẩm Nghi chỉ thoáng nghi ngờ một chớp mắt, đã hiểu được nguyên do trong đó. Một vạn năm thọ nguyên của yêu ma nhìn như rất dài, nhưng nó chỉ dài đối với Nhân tộc mà thôi, còn như Bạch Vũ Yêu Hoàng, bản thân nó đã sống gần bốn vạn năm rồi, chỉ một viên Yêu Ma Bản Nguyên vẫn là quá ít đối với nó.
Nhưng cũng không sao, hắn chỉ gọi nó ra để hỏi đường thôi, vê sau còn phải dùng nó để gia tăng thêm Kim Thân, lại bổ sung sau là được.
"Linh căn phẩm chất tốt nhất trong trí nhớ của ngươi đang nằm ở đâu? Tốt nhất là loại bị ô nhiễm kia." Thẩm Nghi dùng thần hồn kết nối với nó.
Giống như mấy vị Tông Sư của Đại Càn và Đường Nguyên đã nói lúc trước, Thiên Yêu quật sẽ càng ngày càng trở nên nguy hiểm, không bằng cứ nhân lúc này, quét một lần đủ toàn bộ bảo vật mình muốn cho xong.
Bạch Vũ Yêu Hoàng trầm tư hồi lâu, rốt cục cũng mở miệng nói: "Bạch Vũ... Tham kiến... Chủ nhân..."
Cung phản xạ này có chút chậm.
Thẩm Nghi yên tĩnh đợi thêm một lát, mới nghe Bạch Hạc tiếp tục nói: "Linh căn sát khí tuyệt phẩm, U Vĩ Yêu Hoàng ở mười sáu quật, đã dùng chúng để uẩn dưỡng thần thương, tin tức về những thứ khác... Bạch Vũ cũng không rõ ràng lắm."
"U Vĩ Yêu Hoàng trời sinh tính tình quái gở, thích sống một mình, rất ít lui tới với những yêu ma khác.
Nghe vậy, Thẩm Nghi nhạy bén bắt được điểm mấu chốt trong đó.
Chúng nó? Nói cách khác, trong tay con U Vĩ Yêu Hoàng kia không chỉ có một loại linh căn. Nhưng quật thứ mười sáu... rốt cuộc là thực lực mạnh cỡ nào?
Hắn nhìn về phía Bạch Vũ, lại thấy rõ ràng là lão hạc này vẫn giữ nguyên vẻ mặt ngây dại, nhưng trong mắt lại lộ ra vài phân sợ hãi theo bản năng.
"Ngàn năm trước, nó từng đánh một trận với Nhiếp Quân, chỉ thua nửa bậc."
"Trong thời gian danh tiếng của Đại Càn đang thịnh, nó từng liên thủ với một vị Yêu Hoàng khác, chém giết ba tên Kim Thân sáu trượng."
Chỉ hai câu ngắn ngủi đã khiến Thẩm Nghi có chút khái niệm về thực lực cường hãn của U Vĩ Yêu Hoàng kia rồi. Và hiển nhiên, nó tuyệt đối không phải là tôn tại mà hắn ở thời điểm hiện tại có thể chống cự được.
Nếu thật sự gặp phải đối phương, có lẽ ngay cả cơ hội phản ứng hắn cũng không có, đã bị con yêu ma kia trực tiếp chém giết rồi.
Thẩm Nghi im lặng hồi lâu, mới tự hỏi trong lòng: "Nếu ta muốn linh căn kia, có cách gì không, và có mấy phần cơ hội?"
Bạch Vũ Yêu Hoàng không cần nghĩ ngợi đã nói luôn: "Năm phần."
"Sao lại nói như vậy?" Thẩm Nghi có chút kinh ngạc ngước mắt nhìn lên, vì sao tỷ lệ thành công lại cao như vậy.
"Nếu nó ở trong động phủ, đương nhiên là vô kế khả thi, nhưng Bạch Vũ nghe nói nguyên thân của nó chính là một con U Vĩ Ác Giao, ưa thích lặn sâu xuống nước, thường xuyên rời khỏi động phủ... Chỉ vì hung danh của nó quá thịnh, mới không có người nào dám thử qua."
"Bạch Vũ nguyện dò đường cho chủ nhân." Bạch hạc cung kính cúi đầu xuống. Nó vốn là yêu hồn, đi làm chút chuyện tra xét kiểu này tuyệt đối là cực kỳ thuận tiện.
Thẩm Nghi nhắm mắt lại, nghiêm túc trâm tư một phen.
Hắn có chút may mắn, ít nhất là cho đến bây giờ, vẫn chưa bại lộ thân phận. Nếu một con Yêu Hoàng như vậy để mắt tới Đại Càn, thì đối với Cửu Châu, đây chính là tai họa ngập đầu.
"Dẫn đường." Thẩm Nghi mở hai mắt ra, hắn cũng không bị bảo vật làm choáng váng đầu óc, ngược lại còn tỉnh táo hơn bất cứ lúc nào. Muốn chen thân vào hàng ngũ cao thủ đứng đầu, thì tuyệt phẩm linh căn là thứ không thể thiếu được.
Có Bạch Vũ tôn tại, đã giảm trình độ nguy hiểm xuống mức thấp nhất rồi, hắn hoàn toàn có thể thử một lần, nếu còn kéo dài tiếp, khiến cho số người nhận ra hắn càng ngày càng nhiều, ngược lại sẽ càng thêm phiền toái.
Nhưng thử thì thử, những thứ cần chuẩn bị cũng không thể thiếu.