Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 607 - Chương 607 - Làm Thịt Bọn Chúng!

Chương 607 - Làm Thịt Bọn Chúng!
Chương 607 - Làm Thịt Bọn Chúng!

Mà sau một thoáng kinh ngạc ngắn ngủi, bọn họ lại cùng nhau đưa ánh mắt nhìn lên vai vị Kim Thân Pháp Tướng kia.

Chiếc áo bào màu đen hoa mỹ đến khó tả, đang nhẹ nhàng lay động, những đường hoa văn vàng trên đó trông sống động vô cùng, nhưng trên khuôn mặt trắng nõn tuấn tú của thanh niên kia lại không mang theo một chút cảm tình nào.

Hắn khoanh tay đứng, lẳng lặng nhìn chăm chú vào đám người bên phía Huyền Quang Động. Một lát sau, bờ môi mỏng khẽ mở: "Cá thối tôm ươn."

Trong lời nói không mang theo một chút ý tứ khiêu khích nào, ngược lại còn bình tĩnh giống như đang trần thuật lại một câu chuyện có thực mà thôi.

Lời này vừa nói ra, đừng nói là người bên ngoài, ngay cả sắc mặt của Miêu Thanh Tuệ cũng hơi thay đổi. Nếu nhớ không lầm, thì nàng và Dịch Đạo Hoằng chính là tu sĩ cùng cấp độ.

"Ngươi!" Dịch Đạo Hoằng giận dữ vung tay áo lên, từ sau khi lão mặc bộ y phục này lên người, vẫn chưa từng có một kẻ nào dám nói chuyện với lão như vậy.

Hơn nữa, từ khi nào Đại Càn lại xuất hiện một bộ Kim Thân Pháp Tướng cao mười trượng rồi?

Huống chi tu sĩ cùng cảnh giới không nói chuyện, ngược lại là tên tiểu bối đang đứng trên vai đối phương lại ồn ào?

"Hiện tại, đúng là các ngươi đã có tư cách đưa người của Hứa gia đi." Miêu Thanh Tuệ chăm chú nhìn vào bộ Kim Thân vừa xuất hiện này, và mãi tới tận bây giờ sự kinh ngạc trong mắt nàng còn chưa triệt để rút đi.

Cũng không phải nàng kiêng kị tu vi của đối phương, chỉ có chút kinh ngạc với Đại Càn, ai ngờ trong lúc im hơi lặng tiếng như vậy, bọn họ đã một lần nữa quật khởi rồi? Và đúng là Ngô Đồng sơn không hề nhận được một chút tin tức nào cả.

Nghe vậy, Chúc Giác lập tức lộ vẻ mặt vui sướng vô cùng, gã hoàn toàn không ngờ mọi chuyện lại được giải quyết nhẹ nhàng như thế.

Nhưng ngay sau đó, có người lại trực tiếp dội cho gã một chậu nước lạnh: "Chờ một chút, ta cảm thấy chuyện còn chưa xong..."

Ngô Đạo An dẫn theo A Thanh và Hứa Uyển Vận đồng thời hạ xuống bên cạnh Chúc Giác, nỗi bất an trong lòng càng trở nên xao động, lão chưa bao giờ nghe thấy Thẩm sư đệ nói ra những lời như vậy.

Nhóm Kim Thân và đám tu sĩ Âm Thần còn lại đều rơi vào tình huống ngơ ngác.

Đúng là bọn họ đang đợi người... Mà cũng chờ được Thẩm đại nhân đến đây rồi, nhưng hình như bộ Kim Thân này lại không được thích hợp cho lắm?

Rõ ràng là ngày nào bọn họ cũng ở lại bên trong Võ Miếu, vậy mà có ai từng nghe nói Đại Càn có một vị tu sĩ Kim Thân Hóa Thần hậu kỳ đâu?

"Tộc lão, có phải chúng ta sẽ sống không?" Sau một thoáng kinh ngạc ngắn ngủi, tất cả đám người trẻ tuổi của Hứa gia đều hưng phấn hẳn lên.

"Ta... Ta không biết nữa." Bà lão đã thay đổi lại vẻ bình tĩnh lúc trước, đôi mắt một mực nhìn chằm chằm vào người thanh niên đang đứng trên vai Kim Thân, đột nhiên lại có chút không nắm bắt được ý nghĩ của đối phương.

Ở trước mắt bao người, rốt cuộc Thẩm Nghi cũng bay lên mấy trượng, dời ánh mắt khỏi đám người Huyền Quang Động, tùy ý nói: "Làm thịt bọn chúng."

Làm thịt... bọn chúng?

Trong nháy mắt khi lời này phát ra, thân hình Dịch Đạo Hoằng đột ngột rút ra ngoài trăm trượng. Nhóm tu sĩ còn lại của Huyền Quang động cũng nhao nhao tản ra, trực tiếp thi triển tư thái ngăn địch.

Ngay lúc Miêu Thanh Tuệ còn đang suy nghĩ, không biết lời này có bao nhiêu phần chân thật, thì đột nhiên, một mảnh kim quang mang theo uy nghiêm mênh mông trực tiếp xẹt qua trước mắt nàng.

Chỉ thấy bộ Pháp Tướng màu vàng sậm kia, không có lấy một chút do dự nào, thân hình khổng lồ to lớn đã như một mũi tên lao vút đi.

Có cảm giác Thẩm Nghi chính là tầng phong ấn của nó, bởi sau khi hắn rời khỏi bả vai Kim Thân Pháp Tướng, vị tồn tại cao hơn mười trượng này rốt cuộc cũng triển lộ ra điểm khủng bố của nó đối với thế nhân.

Uy áp nặng nề ngang ngược tản ra xung quanh, khiến đám tu sĩ có tu vi hơi thấp nghẹn đến không thở nổi, mãi cho đến khi nó đi tới đỉnh đầu của Dịch Đạo Hoằng. Bàn tay rất lớn với những đường vân cực kỳ rõ ràng, mang theo uy thế che trời lấp đất, ầm ầm vỗ xuống phía dưới!

Hai tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ giao thủ, chỉ vừa đối mặt, đã khiến thiên địa linh khí triệt để bạo động. Chúng nó nhanh chóng hội tụ lại, rồi ngưng kết thành pháp kiếm giống như một dòng sông sáng ngời như tuyết, tỏa ra ánh sáng màu bạc, dài hơn một trượng, thân kiếm lại dày nặng vô cùng.

Rắc! Rắc! Rắc!

Trấn Ngục Pháp Tướng không tránh không né, bàn tay lập tức hạ xuống, pháp kiếm rộng lớn dài hơn một trượng cũng không chút nể tình, hung hăng đâm thẳng tới lòng bàn tay của nó.

Nương theo tiếng giòn vang, pháp kiếm chẳng những không thể đâm rách bàn tay màu vàng sậm kia, ngược lại còn vỡ nát từng khúc dưới lực lượng to lớn của nó, để rồi một lần nữa trực tiếp tiêu tán thành thiên địa linh khí.

Dịch Đạo Hoằng cứng rắn tiếp một chưởng này, cả người vội vàng rơi xuống đất, nện thẳng xuống vách núi Long Nha!

Chỉ một hiệp, cao thấp đã phân.

Sắc mặt nhóm tu sĩ của Huyền Quang động lập tức chuyển thành trắng bệch, rốt cục bọn họ cũng nhớ ra sự đáng sợ của đám tu sĩ Âm Thần này. Thân thể hương hỏa mạnh mẽ như yêu ma kia tuyệt đối không kém hơn pháp bảo.

Một quyền một chưởng chỉ cần sượt qua là bị thương, đụng vào liền chết.

"Ngươi..."

Miêu Thanh Tuệ vội vàng quay đầu lại, nhìn về phía thanh niên đang đứng cách đó không xa. Nàng vốn cho rằng trận này chỉ đấu võ mồm, ai ngờ Kim Thân Pháp Tướng chẳng những đột nhiên ra tay xuất thủ, còn tàn nhẫn như thế, đây tuyệt đối là muốn liều mạng mà?

"Ngươi định làm vậy thật sao?"

Tiểu tử này lại muốn làm thịt nhiều người của Huyền Quang động như vậy?

Đùa cái gì thế?

Hai tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ này, không cần biết là ai, một khi ngã xuống nơi đây, thì kẻ vui vẻ cuối cùng cũng chỉ là Thiên Yêu quật mà thôi.

Nhưng nguyên nhân lại là một Hứa gia không hề thu hút?

Ngô Đồng sơn nhìn như cao cao tại thượng, nhưng trên thực tế, bọn họ vẫn một mực để cái minh ước này ở trong lòng, nếu không, mỗi lần xảy ra vấn đề gì, sao bọn họ phải phái đệ tử của mình đi tới hòa giải, cố gắng tránh để phát sinh vấn đề càng lớn hơn?

Lần này cũng không ngoại lệ.

Miêu Thanh Tuệ không dong dài nữa, trực tiếp nói: "Mau bảo hắn dừng tay đi!"

Bình Luận (0)
Comment