Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 617 - Chương 617 - Nghiên Cứu Trận Pháp!

Chương 617 - Nghiên Cứu Trận Pháp!
Chương 617 - Nghiên Cứu Trận Pháp!

Có lẽ cường giả đứng đầu sẽ nhiều hơn một chút. Nhưng đừng quên, bọn chúng vốn đang chiếm cứ địa phương linh tú giàu có nhất của Nam Dương tông kia.

Thật hiển nhiên, đám yêu ma này đã lãng phí quá nhiều thiên tài địa bảo, tiêu xài vô độ, nên đang có nhu cầu cấp bách tìm một người có chí, để lợi dụng đầy đủ những món đồ chơi này.

Quy tắc của Thiên Yêu quật được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn trên người Kim Sí Cửu Văn Yêu Hoàng.

U Vĩ và hắn đều là Yêu Hoàng của Thiên Yêu quật. Nó bị đoạt pháp bảo, nhưng chỉ cần pháp bảo này vẫn thuộc về Thiên Yêu quật, thì đối với đám Đại Yêu kia, chuyện này vẫn có thể dễ dàng tha thứ được.

Thêm nữa, chỉ cần biểu hiện của hắn đủ xuất sắc, thì độ nhẫn nại của bọn chúng sẽ càng ngày càng cao hơn.

"Được rồi, bây giờ có nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng." Thẩm Nghi đứng dậy đi ra bên ngoài động phủ, rất nhanh đã tìm được hai loại dược liệu Hóa Thần đan lần trước mà nhóm yêu hồn từng tìm được.

Vật trân quý như vậy, lại tùy ý sinh trưởng lung tung ở trong địa bàn của lão Giao Long, mà thậm chí đối phương còn lười, chẳng buồn mở miệng ra ăn.

So sánh với bên ngoài, nhóm tu sĩ của Nhân tộc chỉ vì một gốc bảo dược mà sẵn lòng ra tay đánh nhau, hay như con Bạch Long Hỗn Nguyên cực cảnh khổ khổ sở sở canh giữ một gốc linh căn, nhưng đến cuối cùng, lại bị con người đoạt đi.

Địa phương này mới đúng là nơi vô cùng xa xỉ.

"Tiếp tục đi tìm." Sau khi Thẩm Nghi ra lệnh một tiếng, yêu hồn của Sư Hoàng đã nhanh chóng lao ra bên ngoài. Còn hắn lại đi tìm một nơi yên lặng, mở bảng giao diện ra.

【 Thọ nguyên của yêu ma còn thừa: Sáu mươi bốn ngàn năm】

Ở bên dưới bảng giao diện, ngoại trừ Hứa Thị Trận Pháp Đồ Lục Đại Toàn, còn có thêm chừng sáu - bảy cuốn sách về trận pháp hắn từng mượn được từ trong tay A Thanh ngay trong lần đầu tiên đi thăm dò động phủ.

Tuy Thanh Khâu lão tổ cũng có chút tạo nghệ trên phương diện trận pháp, nhưng rõ ràng là tạo nghệ của nó không đủ dùng.

Lần trước ở trong động phủ của vị chấp sự kia, dù Huyền Quang động đã thử nghiệm khá lâu, cũng đúc kết được rất nhiều kinh nghiệm, vậy mà quá trình phá trận vẫn xảy ra sai sót.

Mục tiêu hiện tại của Thẩm Nghi chính là tòa động phủ còn sót lại của đám trưởng lão Nam Dương tông kia.

Tuy tạm thời hắn còn không biết nên đi vào trong đó như thế nào, nhưng chuẩn bị sẵn sàng từ sớm luôn luôn đúng.

Ý niệm tới đây, hắn lập tức điều động thọ nguyên của yêu ma, trực tiếp rót vào cuốn《 Trận Pháp Sơ Giải 》.

【 Năm thứ nhất, ngươi lại mở cuốn 《 Trận Pháp Sơ Giải 》 này ra, chỉ khác một điều, lần trước thì mờ mịt, nhưng lần này có Thanh Khâu lão tổ làm bạn bên cạnh, nó đã thay ngươi giải thích rất nhiều nội dung có liên quan tới trận pháp cơ sở 】

Nhìn những dòng nhắc nhở dần dần lướt qua trên bảng giao diện, tình huống cũng không khác là mấy so với dự đoán của Thẩm Nghi.

Mặc dù bản thân hắn không thể nói là có thiên phú gì, nhưng ít ra vẫn được xem là một người bình thường, có lão hồ ly hỗ trợ, đã khiến hắn học tập rất nhanh.

【 Năm thứ hai mươi bảy, ngươi đã nắm giữ được trận pháp cơ sở, trong lòng lại càng thêm tò mò đối với nội dung cao thâm hơn 】

【 《 Trận Pháp Sơ Giải 》: Viên mãn 】

Thẩm Nghi thoáng tiêu hóa một chút tin tức vừa đột ngột có thêm trong đầu, rồi không nhanh không chậm bắt đầu rót thọ nguyên của yêu ma vào trong quyển sách tiếp theo.

...truyện y.y...

Bên trong Thông Minh Lôi Trì.

Lôi Đề Yêu Hoàng nhìn luồng kim quang kia nhanh chóng bay về phía chân trời xa xa, sau đó mới chậm rãi rời khỏi lôi tương.

Kim Sí Cửu Văn Hổ đã đi tìm sư tử nọ rồi, nhưng sau đó không hề trừng phạt gì cả, lại bình tĩnh rời đi.

"Thật là tốt." Lôi Đề Yêu Hoàng lắc đầu, đột nhiên trong lòng nó lại có chút hâm mộ đối phương.

Hiển nhiên con sư tử kia đã đắc thế. Cũng không biết nó đã nhặt được loại cơ duyên gì, rõ ràng kiêu ngạo ương ngạnh như thế, nhưng vẫn được Yêu Hoàng của quật thứ tư ưu ái.

Đứng trước loại tình huống này, nó dùng cái mông để nghĩ cũng biết, Kim Tình Sư Tử kia đã dùng lực đè bẹp U Vĩ, thậm chí còn có thể nói là trực tiếp đuổi đối phương ra khỏi Thiên Yêu quật rồi.

Với thực lực như vậy, nó hoàn toàn xứng với danh xưng là một viên mãnh tướng ở nơi này. Mà vừa hay mối quan hệ giữa nó và cấp trên là Lôi Đề Yêu Hoàng lại xảy ra nội chiến, đương nhiên con hổ cái Kim Sí Cửu Văn Hổ kia sẽ muốn đi mời chào đối phương.

"Nhưng muốn đầu nhập vào một người chủ khác... Nào có dễ dàng như vậy."

Lôi Đề Yêu Hoàng cũng không quên, nó đã từng hà khắc với con sư tử kia đến mức nào, nhưng đối phương ngay cả U Vĩ vốn không có ân oán gì cũng có thể hạ độc thủ như vậy, thì nếu thực sự để đối phương quật khởi, chỉ e đến lúc đó, kẻ xui xẻo chỉ có thể là nó mà thôi.

Nghĩ xong, nó thoáng cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên lại cưỡi lên tử lôi bay về phương Bắc.

Rất nhanh, trước mặt Lôi Đề Yêu Hoàng đã xuất hiện một tấm màn sáng to lớn, nhìn thoáng qua sẽ có cảm giác khu vực này chính là một cái vực sâu treo lơ lửng ngay giữa không trung, để lộ ra một cái lỗ đen kịt sâu không thấy đáy.

"Lôi Đề có chuyện quan trọng cần bẩm báo, mong Yêu Hoàng chớ trách tội." Trong lúc nói chuyện, Lôi Đề Yêu Hoàng đã thả ra một tia tử lôi, để nó trực tiếp chui vào bên trong màn sáng đang bao phủ bên ngoài cái vực sâu kia.

Không biết đã qua bao lâu, đột nhiên trong bóng tối truyền ra một tiếng nổ vang, hệt như vừa có một con cự thú vừa mới tỉnh lại từ trong giấc ngủ say.

Ngay sau đó, những con mắt màu đỏ tươi trực tiếp sáng lên. Sau khi con cự thú kia mở mắt, quầng sáng đen sì xung quanh nhanh chóng co rút lại, nhanh chóng hóa thành một gian thư phòng yên tĩnh.

Trên giá sách dài đến không giới hạn, từng quyển công pháp nặng nề nhẹ nhàng lật qua lật lại. Vô số ngọc giản mơ hồ run lên nhè nhẹ.

Mà ngay chính giữa biển sách này, có một con nhện lông đen cực lớn trực tiếp cuộn mình thành một cục, đang thong thả duỗi cánh tay nhện của mình ra.

Nó nhìn ra bên ngoài, cất giọng giận dữ: "Nói."

Bình Luận (0)
Comment