Chương 644: Thẩm Nghỉ Chính Là Kim Tìn...
Chương 644: Thẩm Nghỉ Chính Là Kim Tìn...Chương 644: Thẩm Nghỉ Chính Là Kim Tìn...
"Tiểu tử kia? Đúng là không biết lớn nhỏ!" Miêu Thanh Tuệ trừng mắt nhìn gã một cái, rồi lên tiếng cảnh cáo: "Lần trước ngươi bị Thải Nghê Yêu Hoàng chặn ở đó, còn có lần này nữa, đều nhờ Thẩm đạo hữu xuất thủ tương trợ, nếu để ta nghe thấy ngươi vô lễ như vậy, cẩn thận ta vả cái miệng của ngươi."
Nghe vậy, Thanh Phong vội vàng bịt chặt miệng, chỉ để lại một đôi mắt không ngừng xoay tròn đảo quanh đã biểu hiện ra nội tâm kinh hãi của gã.
Nghe ý tứ này, là Thẩm Nghỉ ra tay ngăn cản Kim Sí Yêu Hoàng? Gã không nghe lầm chứ, sư tỷ xác định người mà nàng vừa nói đến kia, chính là cùng một người với tồn tại đang hiện lên trong lòng øã?
Lần trước khi đối phó với Thanh Khâu lão tổ, Thẩm đạo hữu vẫn chỉ là tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ. Mặc dù sau này có tăng lên nhưng U Vĩ Thương của hắn đã bị Sư Hoàng cướp đi rồi, tuyệt đối không thể là đối thủ của Kim Sí Yêu Hoàng được, nếu không với tính tình của tiểu tử kia, hắn có thể tùy tiện để cho Kim Tình Sư Tử tiếp tục còn sống mới là øặp quỷ. Tựa như đã nhìn ra suy nghĩ của Thanh Phong, Miêu Thanh Tuệ lại lắc đầu, cảm khái nói: "Cảnh giới vẫn là cảnh giới kia, chỉ có thủ đoạn thay đổi mà thôi."
Người ta thường nói học mà tạp, không bằng học mà tinh. Nhưng hắn, rõ ràng là cái gì cũng đi lướt qua một ít, thế nhưng tất cả đều đạt đến trình độ thâm hậu, đây còn là con người nữa sao?
"Đúng rồi, sao đại sư tỷ còn chưa đi ra?" Thanh Phong chợt nhớ ra điều gì, vội vàng đưa mắt nhìn về phía chiếc phi toa đang dừng đỗ ở phía chân trời. Chiếc phi toa gã từng thả ra chỉ đường lúc ấy đã trở lại, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa trông thấy bóng dáng đại sư tỷ đâu.
"S€ không xảy ra chuyện øì đầu." Miêu Thanh Tuệ thản nhiên nói, nàng cũng có chút bất mãn đối với Linh Hê. Nhưng chỉ cần đối phương phục hồi lại tỉnh thần từ trong hoảng loạn, thì vẫn là một vị đại tu sĩ Hóa Thần viên mãn, cộng thêm lá gan của nàng ta, căn bản không có khả năng xâm nhập vảo trong Thiên Yêu quật.
Với tính cách của đối phương, nếu xảy ra chuyện thì phản ứng đầu tiên chắc chắn sẽ là quay về tìm sư phụ giúp đỡ. Đúng vào lúc này, cuối cùng ở góc tường cũng truyền ra một điọng nói bình tĩnh.
"Ta không tin" Ánh mắt của Đồng Tâm Xuyến lại một lần nữa trong suốt hẳn lên, đồng thời øã cũng lảo đảo đứng dậy, nhưng không hề giải thích với người khác, rốt cuộc là gã không tin cái gì, chỉ trực tiếp gọi tường vân ra, lao về phía Ngô Đồng sơn.
Mấy người còn lại đều có chút sửng sốt, rồi vội vàng đi theo. Với tu vi của bọn họ, quãng đường dài dằng dặc này cũng chỉ tương đương với hai - ba ngày đi đường mà thôi. Đang lúc hoàng hôn, Đồng Tâm Xuyến đã nhìn thấy cái bóng của Ngô Đồng sơn. Gã dứt khoát bỏ qua mấy vị đồng môn, để đi tới một căn nhà gỗ trong ánh mắt nghỉ hoặc của mọi người, sau đó, lập tức xuất tơ vàng ra, bày một tòa trận pháp cấm chế tinh xảo, trực tiếp bao phủ nơi này lại. Đồng Tâm Xuyến đi tới trước cửa, nhẹ nhàng gõ ba tiếng: "Đồng mỗ có chuyện quan trọng muốn hỏi”
Một lát sau, cánh cửa gỗ kia chậm rãi mở ra.
Khương Thu Lan với vẻ mặt bình tĩnh đứng ở cửa: "Không biết Đồng tiên bối có øì phân phó?"
Đồng Tâm Xuyến ngơ ngác nhìn chằm chằm vào dung nhan như tiên nữ có vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng kia, ánh mắt càng thêm lạnh nhạt: "Đồng mỗ chỉ có một vấn đề" Khương Thu Lan im lặng một lúc, cả người trở nên căng thẳng. Nhưng chỉ trong một nhịp hô hấp, nàng đã từ trạng thái yên tĩnh vừa rồi, hóa thành một thanh lợi kiếm sắc bén đây người.
Lấy cảnh giới và thực lực của nàng, căn bản không thể làm cho một tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ chú ý, nếu nói... điều gì đặc thù khiến cho đối phương thật sự muốn tìm hiểu, thì khẳng định là thân phận Đại Càn của nàng... Nói chuẩn xác hơn, chuyện đối phương muốn đề cập đến có liên quan với Thẩm Nghi.
Đối phương trọng thương tìm tới cửa, khẳng định là đã nắm giữ chứng cớ gì rồi.
Khương Thu Lan không dám tin tưởng mình có thể lừa gạt một vị cường giả Hóa Thần, cho nên cũng không cần thiết phải ngụy trang thêm nữa, việc duy nhất nàng có thể làm chính là khống chế tính mạng của chính mình, không để trở thành thứ bị người khác lợi dụng.
"Phù." Đồng Tâm Xuyến cảm nhận được sự biến hóa trên nét mặt của nữ nhân kia, thậm chí gã còn phát hiện đối phương đã trực tiếp tiến vào trạng thái liều chết đánh cược một lần rồi. Gã cũng không dây dưa thêm, đã dứt khoát hồi: "Ngươi có biết Thẩm Nghỉ không?"
"Không biết." Khương Thu Lan không chút do dự trả lời.
Đối mặt với câu trả lời qua loa tới cực điểm này, Đồng Tâm Xuyến lại không hề tức giận, gã trầm ngâm một hồi rồi chậm rãi xoay người, nói: "Ta hiểu rồi."
Gã đi ra hai bước rồi quay đầu lại, cố gắng nặn ra một nụ cười, dù khá là âm u, rầu rĩ: "Sau này không cần phải gọi ta là Đồng tiền bối nữa, gọi một tiếng sư huynh là được, nếu có gì cần hỗ trợ, cứ nói thẳng, Đồng mỗ sẽ cố gắng hết sức."
Nói xong, gã lập sc thu hồi ánh mắt và phất tay thu hồi pháp trận.
Quả nhiên... làm sao trên thế gian này lại đồng thời xuất hiện hai thiên tài trận pháp, còn vừa vặn đều xuất hiện ở Thiên Yêu quật, thậm chí đều có quan hệ với U Vĩ Thương được?
Khương Thu Lan chính là tu sĩ xuất thân từ Đại Càn, bảo nàng không biết Thẩm Nghi ư? Bảo nàng không biết một tồn tại chói mắt như mặt trời kia ư?
Hiển nhiên là nàng biết, hơn nữa còn có mối quan hệ rất thân mật với đối phương... Vấn đề là lần trước, rõ ràng nàng cũng từng nghe bọn họ suy đoán, rất có thể Thẩm Nghi đã chết trong tay Kim Tình Sư Hoàng rồi, nhưng nữ nhân này vẫn bình thản, không có lấy một chút thay đổi nào, thậm chí biểu hiện còn thờ ơ hơn cả đám đệ tử Ngô Đồng sơn bọn họ.
Điều này quá mức khác thường, cho nên khả năng lớn nhất để giải thích cho điều này... Thẩm Nghi chính là Kim Tình Sư Hoàng.
Chỉ như vậy mới có thể giải thích được vì sao gã có thể hai lần trốn thoát khỏi Thiên Yêu quật.
Đây căn bản không phải là lọt vào mắt xanh của ông trời, chỉ trùng hợp hai lần đều có quan hệ với Thẩm Nghi kia mà thôi. Đồng Tâm Xuyến Tuyền không hiểu vì sao đối phương lại muốn che giấu tung tích, nhưng gã cũng không cần phải hiểu rõ, chỉ cần biết tạm thời Thẩm Nghi không muốn để người khác phát hiện ra chuyện này, như vậy là đủ rôi.