Chương 648: Huyền Minh Chu Hoàng Chiế...
Chương 648: Huyền Minh Chu Hoàng Chiế...Chương 648: Huyền Minh Chu Hoàng Chiế...
Trên vách núi cao phía trên Thông Minh Lôi Trì.
Linh Hề chân nhân lấy ra một tấm trận bàn trong tay, đây là lễ vật Đồng sư đệ từng dùng để chúc thọ nàng.
Nhìn tấm trận bàn trên tay, hốc mắt nàng lại có chút đỏ ửng. Nàng dùng sức xoa xoa con mắt, loại bỏ đi tạp niệm, trong lòng do dự có nên thừa địp con sư tử kia còn chưa trở lại, trực tiếp bày trận làm chút chuẩn bị trước hay không.
Linh Hề chân nhân chưa bao giờ nghĩ đến chuyện bản thân sẽ bị trói tay trói chân khi đối diện với một con tiểu yêu có tu vi thấp hơn mình.
Đổi lại là lúc trước, nàng đã sớm võ một chưởng qua, nhưng cũng chính vì một chưởng này, đã dẫn tới kết cục không thể cứu vấn nổi. Ngay tại thời điểm tâm thần nàng còn đang hoảng hốt, đột nhiên lại nghe thấy một giọng nói hài hước truyền đến từ phía sau: "Ngươi đang đợi ai?" Trái tim Linh Hề chân nhân đột nhiên ngừng đập, nàng vô cùng sợ hãi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một bóng người vô cùng vĩ ngạn đang đứng phía sau. Cặp mắt màu vàng sáng chói kia, đang an tĩnh chăm chú nhìn vào mình.
Mà ở bên cạnh con sư tử này, một con nhện đen nhánh khổng lồ cũng đang dùng con mắt lít nha lít nhít nhìn chằm chằm vào nàng, rõ ràng là chúng đã trực tiếp ngăn cản tất cả đường lui của nàng rồi. Ngay sau đó, cánh tay nhện giống như thanh trường mâu kia đã đâm ra, hung hăng đánh nát tấm trận bàn trong tay nàng.
Huyền Minh Chu Hoàng bất mãn liếc mắt nhìn Thẩm Nghi. Con lợn ngu xuẩn này có tập tính yêu ma rất đậm, đúng là đúc từ một khuôn với con cọp cái kia.
Rõ ràng hai bọn chúng có thể đánh lén đối phương, nhưng trước khi động thủ, hắn nhất định phải om sòm hai câu, kiểu như không làm vậy thì không thể hiện ra được uy phong của hắn vậy.DOC FULL.VN - K h o t r u y ệ n d i c h m i ễ n p h í
Thôi quên đi...
Huyền Minh Chu Hoàng chậm rãi chống đố thân thể, chí ít là trước khi hiện thân, nó đã cảnh giác quét qua hoàn cảnh chung quanh một cái, xác định là không có bất cứ cái bẫy mai phục øì.
Nhìn lại khuôn mặt bẩn thỉu của Linh Hề chân nhân, biểu cảm sợ hãi kia cũng không giống như làm bộ, thậm chí còn tồi tệ hơn lời nói của Kim Tình Yêu Hoàng.
Với trạng thái này, hình như có đánh lén nàng hay không cũng chăng khác gì nhau.
"Vì sao?" Linh Hề chân nhân chất phác lầm bẩm một tiếng, tỉnh thân đã gần như sụp đổ mất rồi.
Rõ ràng là nàng đã đủ cẩn thận, cũng không làm sai bất cứ chuyện øì... Vì sao vẫn xảy ra vấn đề?
Chẳng lẽ đám yêu ma này thật sự đa mưu túc trí như vậy? Ngay cả chuyện nàng không thoát khỏi Thiên Yêu quật, chúng cũng dự liệu được sao? "Ta liều mạng với các ngươi!" Nàng mang theo tiếng khóc nức nở, lập tức bộc phát ra một tiếng gào thét thê lương, sau đó phất tay ném ra hai luồng linh áp nặng nề.
Trong nháy mắt khi nàng ra tay, Thẩm Nghi không chút do dự đã bứt người ra, trốn đi thật xa nơi ấy.
Huyền Minh Chu Hoàng thấy thế, trong lòng lại càng thêm buồn bực. Tuy nó cũng biết ở trước mặt tu sĩ Hóa Thần viên mãn, có con sư tử này cũng không mang đến tác dụng gì, nhưng đối phương phản ứng quyết đoán như vậy vẫn làm nó có chút khó chịu, không thể tiếp nhận nổi.
Đợi cho đến khi việc này kết thúc, nó nhất định phải để cho con sư tử này biết như thế nào là lửa giận của Yêu Hoàng.
Trong giây lát, hai đạo linh áp kia đã hung hãng đập lên trên người con nhện, đột ngột đập cho nó lui ra hơn mười trượng. Đồng thời, Linh Hề cũng điên cuồng lao về phía trước, pháp quyết trong tay biến ảo khó lường. Chỉ trong nháy mắt, linh khí xung quanh đã sôi trào lên, hóa thành từng luồng kình khí giống như lưu tinh đánh xuống, mỗi một luồng đều to bằng cả ngọn núi, toàn bộ đều nổ tung trên người con nhện!
"Ta giết ngươi! Giết các ngươi!" Linh Hề chân nhân không ngừng khóc lóc, tiếng thét chói tai càng thêm chói tai. Huyền Minh Chu Hoàng thoáng ngây người, đã bị khí kình liên tục đập cho phải lui về phía sau. Nó hoàn toàn không hiểu, rõ ràng là nó chưa hề đụng đến đối phương một cái nào, thế nhưng nữ nhân này lại điên cuồng tựa như một con dã thú xù lông, đến cùng là vì sao lại thế?
Linh Hề chân nhân lại tiếp tục ngưng xuất một đạo linh ấn mới.
Đến đây, rốt cục sắc mặt Huyền Minh Chu Hoàng cũng phát sinh biến hóa, trở nên nghiêm trọng hơn vài phần, nhưng đương nhiên, vẫn không hề sợ hãi. Chỉ thấy nó đột ngột phun ra một vòng tơ nhện lấp lánh huỳnh quang, vừa bắn ra đã lập tức đánh vào vai Linh Hê.
Đòn tấn công vội vàng như vậy đương nhiên không thể tạo thành thương tổn quá lớn đối với tu sĩ Hóa Thần viên mãn như Linh Hề chân nhân, nhưng quỷ dị ở chỗ, pháp quyết của Linh Hề chân nhân không bấm sai, vậy mà không hiểu vì sao linh khí vốn đang ngưng tụ lại đã tán loạn hết rồi.
"Phiên Vân Đảo Hải Ấn?" Huyền Minh Chu Hoàng khẽ cười lạnh một tiếng, cánh tay nhện lại một lần nữa đâm ra, chỉ nghe “Phốc” một tiếng đã xỏ xuyên qua bả vai Linh Hẻ. Mặc dù nó học không được, nhưng chỉ gặp một chút trở ngại là yêu thể mà thôi, chứ loại ấn quyết này, có lẽ nó còn quen thuộc hơn vị Linh Hề chân nhân này nhiều.
"A..." Linh Hề lần nữa phát ra một tiếng kinh hô, nàng vừa khóc vừa bấm xong đạo pháp quyết thứ hai. Bàn tay như linh nhận, “răng rắc” một tiếng đã chặt đứt chân nhện, sau đó co rút lại, “Soạt soạt” đã kéo cái chân nhện ở trong cơ thể mình ra ngoài!
Trong mắt Thẩm Nghi thoáng lóe lên vài phần cổ quái. Hắn chưa bao giờ trông thấy tu sĩ nào như vậy, tâm tính yếu đuối lại không hề chậm trễ chuyện đánh nhau.
Nên khóc thì khóc, nên động thủ thì động thủ. Đại khái là đã hiểu được thực lực của vị tu sĩ này, Thẩm Nghi lặng lẽ thò tay ra. Hắn mang Chu Hoàng tới đây, cũng không phải chân chính để phục kích đệ tử Ngô Đồng sơn.
Sở đĩ không thương lượng với nữ nhân kia trước, chỉ vì Thẩm Nghỉ tuyệt đối sẽ không tin tưởng vào một người xa lạ, hắn càng quen với chuyện tự mình khống chế cục diện hơn. Nếu hôm nay có thể giết được Chu Hoàng đương nhiên là tốt nhất, nhưng nếu thật sự không giết được, thì ít nhất cũng phải để Chu Hoàng đuổi nữ nhân này đi.
Đương nhiên, nếu nữ nhân này phế vật đến độ ngay cả chạy trốn cũng không làm được, hắn sẽ không ngại tiến lên giúp đối phương một tay.