Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 658 - Chương 658: Quá Lỗ Mãng!

Chương 658: Quá Lỗ Mãng! Chương 658: Quá Lỗ Mãng!Chương 658: Quá Lỗ Mãng!

"Đến đây!" Tráng hán kia mạnh mẽ vươn tám cánh tay cường tráng tới, lại há miệng, bật ra một tiếng gào thét kịch liệt.

Tuy vẫn còn giữ nguyên hình người, nhưng hình thể của nó lại không thua kém con hùng Sư cao tám trượng kia. Hơn nữa, cánh tay có tạo hình vô cùng dữ tợn, nhìn qua còn cường tráng hơn cả đối thủ của mình.

Tiếng gào thét của nó còn chưa dứt, bóng người hùng vĩ trước mặt đã biến mất tại chỗ, tốc độ cực nhanh, ngay cả cặp mắt vàng kia cũng kéo dài thành một đường lưu quang trên không trung, tựa như một cái đuôi lửa.

Oanh!

Thẩm Nghi đụng mạnh vào lồng ngực Thiên Túc Yêu Hoàng, hai móng vuốt sắc nhọn hung hăng đâm sâu vào bắp thịt trên người đối phương. Sau đó, hắn lật cả người lên, mạnh mẽ nện xuống một ngọn núi cao bên dưới.

Hai bên vừa va chạm một cái, đã khiến đất rung núi chuyển, bầy yêu run rẩy không ngừng.

Nhưng cả Bạch Hồng lẫn Kim Sí, cùng với năm đôi mắt trên bầu trời kia, gần như đều không phát sinh một chút biến hóa nào.

Đối với Đại Yêu Hoàng như bọn chúng, thực lực như vậy ngay cả một món ăn khai vị cũng không được tính vào. "Đây là bởi vì bị thương nên yếu ớt sao?" Nữ nhân đầy đặn nọ nhíu chặt lông mày, lực đạo vừa rồi của con sư tử kia nhiều nhất cũng chỉ tương đương với một con Yêu Hoàng mới bước vào Hóa Thần hậu kỳ. Đừng nói là đối phó với Thiên Túc Yêu Hoàng, ngay cả chém chết Trương Tuyên Ngạn trong lời đồn cũng là điều không thể.truyenggg.com- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !

Quá lỗ mãng! Nên dưỡng thương thật tốt lại nói sau. Quật thứ tám còn nằm ở nơi đó không có khả năng chạy đi, ngươi gấp cái rắm á! "Phù." Thiên Túc Yêu Hoàng rơi xuống dưới núi. Nó không giãy giụa, mà vẫn duy trì động tác rơi xuống như cũ, trên mặt chẳng những không có kinh ngạc, ngược lại còn có thêm mấy phần sung sướng, giống như đang hưởng thụ khoái cảm trước khi bắt tay vào một cuộc tàn sát.

Chỉ dựa vào một chút thực lực như vậy, cũng dám hô to gọi nhỏ với nó? Khoác lác mà cứ như thật vậy. Đến đây, nó mở mắt ra, nhìn bóng người lại lăng không đánh tới, khóe môi chợt nhấch lên, bật ra một tiếng cười dữ tợn, tám cánh tay đồng loạt vươn ra, bỗng nhiên bám chặt lấy phần lưng của đối phương!

Dưới luồng sức mạnh khủng khiếp ấy, cơ bắp toàn thân con sư tử kia gần như đã nổ tung.

Căn bản không cần đến thần thông gì, Thiên Túc Yêu Hoàng muốn lựa chọn phương thức thô bạo nhất, để biểu hiện thực lực cường hãn của mình ở ngay trước mặt các vị Yêu Hoàng.

"Có phải rất thoải mái hay không?" Rốt cuộc Thiên Túc Yêu Hoàng cũng phát ra một câu châm chọc càn rỡ, tám cánh tay tựa như tinh thiết đúc thành, chắc chắn đến không gì phá nổi, dường như chỉ một thoáng sau, nó hoàn toàn có thể đè ép con sư tử kia thành một bộ thi thể mềm nhữn không xương.

"Ngươi nói xem!" Nghe tiếng huyên náo vang lên bên tai, đôi mắt Thẩm Nghi dần bình tĩnh xuống.

Thật ra xuất thủ trước mặt nhiều Đại Yêu Hoàng như vậy, hắn đã chịu thiệt thòi rất lớn, bất kể là đạo pháp hay là kiếm quyết, cùng với trận pháp đầy đầu, gần như đều không thể sử dụng được.

Hắn thoáng điều chỉnh hô hấp một chút, theo sát sau đó là chưởng như thiết chùy, bỗng nhiên đánh thẳng vào cằm Thiên Túc Yêu Hoàng! Phanh —— Lực đạo hùng hồn theo bàn tay cuồn cuộn phun tới, trực tiếp đập bay cái đầu của Thiên Túc Yêu Hoàng lộn ngược ra ngoài.

Trong lòng bàn tay - tại vị trí mà không người nào phát hiện được, một dấu ấn Ly Hỏa đã lặng yên không một tiếng động được đưa vào. "Phốc!" Tráng hán phun ra một ngụm máu, trong mắt xẹt qua một chút hồ nghỉ. Rõ ràng là lúc nãy, nó đã cảm nhận được, chỉ một khắc sau là mình có thể dùng man lực, hung hăng nghiền nát thân thể con sư tử kia, nhưng loại cảm giác ấy đã kéo dài gần năm hơi thở, vẫn không thể tiến thêm một chút nào, giống như đó chính là cực hạn, và không cần biết nó làm như thế nào cũng không thể đột phá được điểm cực hạn này.

Kỳ quái hơn, chẳng lẽ con sư tử kia không hề cảm thấy đau đớn? Bởi vì dưới tình huống như vậy, mà hắn còn có thể phát lực giống như bản thân không hề gặp phải chuyện gì? Nhưng loại nghi hoặc này cũng chỉ kéo dài một cái nháy mắt. Bởi vì rất nhanh sau đó, một tia nóng bỏng không thể nắm bắt được từ sâu trong lòng đã hiện ra.

Thiên Túc Yêu Hoàng lập tức rít dài một tiếng, thậm chí còn không tự chủ được trực tiếp hiển hóa ra bản thể dài trăm trượng của mình, vô số những cái chân rậm rạp chằng chịt bám trên vách núi đá, điên cuồng giật xuống từng tảng đá to.

Rầm rầm —— Vất vả lắm mới ngừng lại được thân hình, nhưng nó không vội vàng lao lến đánh trả, mà dùng sức lắc lắc đầu, tựa như cuồng long loạn vũ, nện đến đống đá vụn bốn phía văng tung tóe ra. "Hả?" Rốt cuộc Bạch Hồng Yêu Hoàng cũng có chút sửng sốt.

Phản ứng của Thiên Túc rất kỳ quái, hệt như trên đầu đang có thứ gì đó hung hăng cắn xé đối phương vậy, nhưng ngay cả khi Bạch Hồng Yêu Hoàng có nhìn kỹ đến thế nào, cũng chẳng phát hiện ra điều kỳ quái lạ.

Mà hiện tại, đôi bên đang tham gia vào một cuộc chém giết, nào có nhiều thời gian rảnh rỗi để đi tự hỏi?

Kim Tình Sư Hoàng hờ hững bước ra, hung hăng đạp Thiên Túc Yêu Hoàng văng ra ngoài, lạnh lùng nhìn nó tiếp tục rơi xuống dưới núi, đồng thời, thân hình hắn cũng lướt nhanh tới, lại đánh thêm một chưởng lên đầu Thiên Túc Yêu Hoàng.

Theo sát phía sau là mấy lần đập nện, giống như một mảnh cuồng phong mưa rào ầm ầm giáng xuống, mỗi một lần như vậy đều sẽ làm cho Thiên Túc Yêu Hoàng bộc phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thân thể nó càng điên cuồng lăn lộn, tựa như đang gặp phải một hồi tra tấn kịch liệt.

Năm cái ấn ký Ly Hỏa đều đánh thẳng vào thần hồn của nó.

Thẩm Nghi lại không có ý dừng tay, sau khi hắn tu tập Động U Luyện Hồn Quyết, thần hồn của hắn đã sớm vượt qua lúc trước. Hắn lại nhấc chưởng, đột nhiên một đạo Ly Hỏa Ấn lại xuất hiện trong lòng bàn tay.

Oanh!

Đến đây, rốt cuộc Thiên Túc Yêu Hoàng cũng thoát lực, vô số cái chân của nó không còn bám nổi vào vách núi nữa, nó ầm ầm ngã xuống dưới chân núi.
Bình Luận (0)
Comment