Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 659 - Chương 659: Ngươi Cũng Xứng Chất Vấn ...

Chương 659: Ngươi Cũng Xứng Chất Vấn ... Chương 659: Ngươi Cũng Xứng Chất Vấn ...Chương 659: Ngươi Cũng Xứng Chất Vấn ...

Từng âm thanh trong trẻo vang lên, luồng lưu quang màu đen kịt rơi thẳng vào lòng bàn tay Thẩm Nghị, trực tiếp hóa thành một cây trường thương còn dài hơn cả thân thể hắn.

Ở giữa lấp loé lôi quang, u mang thuận theo kẽ ngón tay, nhanh chóng tràn lan ra ngoài, phảng phất như sấm sét xé rách màn đêm. Hắn đáp xuống lần cuối cùng, lấy mũi thương cầm đầu, cả người hóa thành U Vĩ Trường Giao.

Xoẹt! Được lực lượng của cửu yêu gia trì, U Vĩ Thương hung hăng chia cái đầu của Thiên Túc Yêu Hoàng ra làm hai. Một đường bổ xuống từ chính giữa!

Yêu huyết màu xanh lá bắn tung tóe ra, tựa như một đóa hoa máu nở rộ ngay giữa không trung. Đợi cho đến khi nó ầm ầm rơi xuống đất, đã biến thành hai con Ngũ Bách Túc Yêu Hoàng.

(Thiên Túc là nghìn chân, chia đôi ra là Ngũ Bách Túc năm trăm chân)

Ngọn núi nứt vỡ, đá rơi tán loạn.

Kim Tình Sư Tử dùng một tay kéo lấy cây trường thương, vẻ mặt hờ hững, bước ra từ màn máu đầy trời, mỗi bước đi là một vết máu. Sau đó, hắn nhét yêu đan trên tay vào miệng, tỉnh tế nhấm nuốt. "AI" Đám tiểu yêu đang đứng dưới núi đều vội vàng lùi về phía sau, chỉ hận phụ mẫu nhà mình sinh ra thiếu hai cái chân.

Rõ ràng đều là yêu ma của Thiên Yêu quật, nhưng bóng dáng hùng vĩ trong mắt kia lại có vẻ đáng sợ kinh người như vậy.

Dường như đối phương mới thật sự là Đại Yêu.

"Không phải chứ..." Kim Sí Yêu Hoàng ngừng thở, căn bản không ngờ cuộc chiến này sẽ kết thúc nhanh như vậy. Bởi vì toàn bộ quá trình đều quỷ dị tới cực điểm. Không hiểu vì sao Thiên Túc Yêu Hoàng lại phát điên lên, giống như đã bị hạ độc... Chẳng lẽ con sư tử kia cũng thông hiểu được một chút dược lý, nên trực tiếp sử dụng bảo dược trong Linh Thực viên để phối ra một loại kịch độc gì đó rồi?

Năm đôi mắt phía chân trời cũng kinh ngạc nhìn nhau, thậm chí còn cho rằng đây là Bạch Hồng đang trêu chọc chúng nó. Đây nào phải một hồi giao thủ ngang sức ngang tài? Rõ ràng là đồ sát nghiêng về một phía mà... Thế thì có gì đẹp mắt mà coi chứ?

"Ô xùy." Bạch mã đang ở trên đám mây, nhìn chằm chằm vào bóng người phía dưới. Đôi mắt đen càng thêm thâm thúy. Nó lạnh giọng nói: "Vừa rồi ngươi đã dùng loại yêu pháp gì?"

Nó vốn không có ý định hỏi kỹ, bởi vì ở trong mắt nó, con sư tử kia đã là một bộ tử thi, chỉ khác là khi nào hắn sẽ chết mà thôi. Từ trước đến nay, Bạch Hồng sẽ tuyệt đối không nương tay với những tồn tại có hiềm nghi như vậy. Nhưng bây giờ, nó nhất định phải hỏi rõ ràng.

Nghe được câu hỏi này, cuối cùng Thẩm Nghỉ cũng dừng bước. Hắn ngước mắt nhìn lên chân trời, chợt phát hiện con ngươi màu đen trên trán con bạch mã kia đang mơ hồ lóe sáng. Hắn trầm mặc thật lâu.

"Xùy." Trong mắt Thẩm Nghi để lộ ra sát khí, đột nhiên hắn bật ra một tiếng cười nhạo: "Ngươi cũng xứng chất vấn bản Hoàng?" Tất cả các vị Đại Yêu Hoàng bao gồm cả Kim Sí Yêu Hoàng đều rơi vào trầm mặc.

Theo sát sau đó, lại thấy con sư tử kia tùy ý giơ thanh trường thương lên, ngả ngớn chỉ về phía chân trời: "Có phải ngươi đã quên thân phận hiện tại của bản Hoàng rồi?" Ai còn không phải là Thập Đại Yêu Hoàng?

Nghe vậy, rốt cục gương mặt của Bạch Hồng cũng triệt để bị hàn ý bao phủ, lời ít mà ý nhiều nói: "Ta hỏi, ngươi đáp, hoặc là chết." Lời nói không chút gợn sóng như vậy lại trực tiếp hiển lộ ra sát ý kinh người của vị Yêu Hoàng ở quật thứ ba này. VipTruyenGG.net - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !

Sắc mặt Kim Sí Yêu Hoàng khẽ biến, đang muốn mở miệng khuyên giải, lại thấy con sư tử kia vẫn giữ nguyên bộ dáng không biết sống chết của mình, hắn vung U Vĩ thương lên, đánh ra một chiêu, trực tiếp nhắm thẳng vào cổ con ngựa trắng.

"Cũng không phải đến tận lúc này, ngươi mới muốn giết chết bản Hoàng, thật sự coi bản Hoàng là kẻ ngu sao? Muốn ta nói thủ đoạn bảo mệnh của mình cho ngươi biết?" Thẩm Nghỉ khinh miệt cười: "Nó chết rồi, ngươi không nhịn được sát tâm, một khi đã như vậy, còn so đấu cái gì, Thập Đại Yêu Hoàng toàn bộ do ngươi định ra không phải là được rồi sao?"

Dứt lời, hắn ngoắc ngón tay với bạch mã: "Đến, giết bản Hoàng đi."

Lời này vừa nói ra, bỗng nhiên năm đôi mắt trên trời lại lóe lên vài phần cổ quái, tất cả đều rơi vào im lặng. Nữ nhân đầy đặn kia khẽ vỗ hai cánh, dùng vẻ mặt phức tạp nhìn về phía con ngựa trắng kia.

Đôi mắt đen của Bạch Hồng Yêu Hoàng thoáng chớp chớp, vành môi khẽ động, mãi cho đến khi bên trong con ngươi màu đen kịt của nó đã hóa thành một mảnh sát khí nồng đậm nhất.

"Ngươi đương nhiên là Thập Đại Yêu Hoàng."

"Đúng là Bản Hoàng không có tư cách chất vấn ngươi." "Bản Hoàng chẳng những không giết ngươi mà còn chiêu cáo thiên hạ, nói ngươi chính là tân Hoàng của Thiên Yêu quật ta."

"Có hài lòng hay không?" Nghe từng tiếng đáp lại dồn dập này, nụ cười trên mặt Thẩm Nghỉ càng sâu hơn: "Tốt nhất là ngươi nên nói lớn tiếng một chút, để cho nhiều người của Ngô Đồng sơn đến đây hơn, bản Hoàng đang lo bụng mình đói, cũng muốn để cho Thiên Yêu quật nhìn xem, bản Hoàng có tư cách trấn thủ quật thứ tám này hay không?"

"Hoặc là quật thứ ba?" Hắn liếc xéo con bạch mã kia, đôi mắt màu vàng sắc bén, chợt thu lại nụ cười, sau đó cất bước đi về phía xa. Bóng lưng càng thêm cô tịch. Bạch Hồng Yêu Hoàng im lặng nhìn chằm chằm vào bóng lưng đối phương đi xa. "Ngươi thật sự muốn giết nó? Ý của ta là trước ngày hôm nay." Kim Sí Yêu Hoàng nghỉ hoặc nhìn sang.

"Không sai." Lấy sự kiêu ngạo của Bạch Hồng làm sao có thể nói dối chuyện này được? "Chứng cứ là gì?" Kim Sí Yêu Hoàng trợn tròn mắt hỏi. "Không có chứng cứ, Huyền Minh chất nó không chết, ta không tin. Đương nhiên, cũng có thể vì ta cũng không thích tính cách của nó." Bạch Hồng liếc mắt nhìn lại.

"Nhưng mà..." Kim Sí Yêu Hoàng vô thức muốn phản bác lại, rõ ràng là ngày đó đối phương đã phân biệt thật giả rồi mà, nhưng lại không nói ra.

Trong lòng không tín nhiệm theo bản năng, cũng đồng nghĩa với không cần lý do gì cả... Nói theo một cách khác, đó chính là 'nuốn gán thêm tội cho người khác, lại đang lo không tìm thấy cớ.

Nàng khẽ gắt một tiếng: "Ngươi không sợ làm lòng người tan rã sao?"

Một con yêu ma có thể phân biệt thật giả, vốn đã bị các Yêu Hoàng khác mơ hồ sinh ra ý tứ kháng cự rồi, dù sao thì ai mà không có một chút tâm tư?

Bây giờ còn tùy ý gia nhập thành kiến của chính nó vào... Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, năm đôi mắt phía chân trời cẩn thận thu lại cảm xúc, rồi lặng lẽ tan đi...
Bình Luận (0)
Comment