Chương 660: Hành Động Của Thiên Yêu Q...
Chương 660: Hành Động Của Thiên Yêu Q...Chương 660: Hành Động Của Thiên Yêu Q...
Thẩm Nghi cất bước đi vào màn sáng, bước vào Tàng Pháp Các. Hắn trầm mặc thật lâu, rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
"Phù." Tuy có pháp y hộ thân, lại có Long Dược Thiên Tẫn Phản Hư cảnh, đại khái là hắn sẽ không thật sự chết ở trên tay bạch mã, nhưng thân phận Kim Tình Sư Hoàng này, nếu không phải tình huống cần thiết, Thẩm Nghỉ vẫn không muốn từ bỏ nó.
Vì vậy, đối mặt với lời chất vấn của bạch mã, hắn cũng chỉ có thể gắng gượng chống đỡ cho qua. May mà lần này vận khí của hắn cũng không tệ lắm, đã miễn cưỡng lừa gạt được rồi.
Vấn đề là qua chuyện hôm nay, thù oán giữa hắn và Bạch Hồng Yêu Hoàng đã trăm phần trăm kết xuống rồi.
Tuy thân phận của Thập Đại Yêu Hoàng cao, nhưng hẳn là bên trong Thiên Yêu quật vẫn bị người quản chế, nếu không làm sao đám Đại Yêu Hoàng kia có thể thành thành thật thật ở lại bên trong trông coi động phủ?
Nếu đối phương tìm một con Đại Yêu có cấp bậc cao hơn đến, sau đó lại dùng đôi mắt màu đen kia đi thẩm vấn hắn... Thẩm Nghi chậm rãi nhắm mắt lại. Hắn nhất định phải nắm chặt thời gian, đi lấy được những thứ mình muốn. Huyền Minh Chu Hoàng ngã xuống rồi, loại chuyện này tuyệt đối không thể dễ dàng đi qua như vậy.
"Giúp ta sửa sang lại những môn công pháp thành hệ thống." Mặc dù Thẩm Nghi đã chọn xong Đạo Cung Pháp, nhưng công pháp là thứ có càng nhiều càng tốt, dù hắn không dùng được, cũng có thể lấy chúng ra bù đắp cho sự thiếu sót của Đại Càn. "Nếu có Hóa Thần Pháp thích hợp với ta, hoặc là thủ đoạn nào đó có thể xài chung được, cứ việc chọn lựa ra." Nghe vậy, yêu hồn của Huyền Minh Chu Hoàng lập tức hiện ra, cung kính nói: "Tuân mệnh!"
e b o o k sh o p . vn - e b o o k t r u y ệ n d ị c h g i á r ẻ
Thẩm Nghỉ nhìn con Chu Hoàng đi đến giá sách, lập tức thu hồi ánh mắt, rót thần thức vào bảo cụ trữ vật. Chỉ thấy trong đó chất đầy thiên địa bảo dược trân quý.
Đáng tiếc con hổ kia vẫn tương đối cảnh giác, nhưng tạm thời nhiêu đây cũng đủ dùng rồi.
Mượn cơ hội này, Thẩm Nghi không chỉ tìm đủ những loại dược liệu cần thiết để luyện chế Phá Hoàng Đan, mà còn thuận tiện bổ sung thừa ra mấy loại bảo dược của Hóa Thần Đan. Dựa theo lời của Thanh Khâu lão tổ, đống tài liệu này đã đủ để luyện chế mười mấy lô bảo đan rồi.
Với số lượng ấy, kể cả khi muốn nhồi cũng đủ để nhồi cho người ta không ních nổi mới thôi.
Chỉ sợ trên thế gian này cũng chỉ có một nơi như Thiên Yêu quật mới có thể cung cấp được lượng tiêu hao lớn đến vậy.
Nhưng muốn luyện đan lại còn thiếu lò luyện đan, mà trong quá trình luyện đan lại tuyệt đối không thể bị người khác quấy rầy.
Ở nơi như Thiên Yêu quật này, nếu bị yêu ma khác trông thấy Kim Tình Sư Hoàng mở lò luyện đan, mà thứ hắn đang luyện chế lại là Hóa Thần đan. Đến lúc ấy, dù hắn có giỏi ăn nói đến mấy, cũng không tránh được kết cục sẽ bị rất nhiều Yêu Hoàng chặn trong động phủ đánh chết tươi.
"Nên rời đi như thế nào đây?" Thẩm Nghi trầm ngâm một lát, nếu mượn dùng Long Dược Thiên Tẫn, hắn cũng có thể đi tới đi lui trong một khoảng thời gian cực ngắn, chỉ sợ trog quá trình này lại bị người khác xông tới phát hiện.
Rời đi thì dễ, muốn trở về lại khó khăn.
Ngay lúc hắn đang mải suy nghĩ, lại đột nhiên cảm nhận được có rất nhiều khí tức đang tới gần động phủ. Thẩm Nghỉ nhíu mày, lập tức đi ra. Hắn đã nhìn thấy mấy bóng người ở bên ngoài màn sáng, mặc dù khuôn mặt xa lạ, nhưng trên người đều tràn ngập khí tức Yêu Hoàng. "Chúng ta tới chúc mừng Sư Hoàng!" Chúng nó cùng nhau chắp tay, sau đó im lặng không nói, chỉ một mực đứng ở bên ngoài, cũng không nói rõ ý đồ tìm đến, tựa như đang giám thị.
Một chút khí tức nguy hiểm xẹt qua gương mặt Thẩm Nghỉ, theo sát đó là một luồng lưu quang màu vàng trực tiếp hạ xuống từ phía chân trời. Chỉ nháy mắt một cái, Kim Sí Yêu Hoàng đã bước nhanh vào Tàng Pháp Các. Nàng tìm một cái ghế nằm xuống, đặt đôi chân đẫy đà lên bàn, nhẹ nhàng xoa xoa mi tâm, lập tức nói ra lời lẽ kinh người: "Ngươi phải cẩn thận một chút."
"Có ý gì?" Thẩm Nghỉ dựa vào giá sách, nghiêng mắt nhìn lại.
"Ngươi có biết trong mấy ngày nay, Thiên Yêu quật của ta đã chết bao nhiêu Yêu Hoàng hay không?" Một tia bất an lo lắng xẹt qua trong mắt Kim Sí Yêu Hoàng, nếu không phải Bạch Hồng thoáng tra xét một chút, nàng thực sự không thể tin được tình thế bên trong quật đã nghiêm trọng đến mức độ này rồi. "Không biết, cũng không có hứng thú muốn biết." Thẩm Nghỉ thu hồi tầm mắt.
"Tốt nhất là ngươi nên để tâm một chút." Kim Sí Yêu Hoàng liếc qua, trợn trắng mắt nói: "Huyền Minh chết rồi, nếu Thiên Yêu quật còn không có lấy một chút phản ứng nào thì người kế tiếp chưa chắc đã không phải là ngươi." Nàng chống người dậy, thản nhiên nói: "Bạch Hồng đã buông lời, để nó tự mình dẫn hai vị Đại Yêu Hoàng ra ngoài, giáng cho Ngô Đồng sơn một bài học để bọn họ phải ghi khắc thật sâu trong đầu. Còn những người ngoài cửa, chính là kẻ phụ trách trấn thủ động phủ khi Đại Yêu Hoàng rời đi."
"Chờ ngươi đi rồi, động phủ của ngươi sẽ do bản Hoàng hỗ trợ quản lý."
Thẩm Nghi nghe vậy, khẽ nhíu mày hỏi: "Ta sẽ cùng Bạch Hồng rời khỏi Thiên Yêu quật?"
"Nếu không ngươi cho rằng ta bảo ngươi phải cẩn thận làm gì?" Kim Sí Yêu Hoàng thở dài nói.
Thật hiển nhiên, con ngựa trắng kia đã có chút mất kiểm soát rồi, nó lại biểu hiện ra ý tứ chĩa mũi nhọn vào Kim Tình rõ ràng như thế. "Nhưng ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi không có vấn đề gì thì đừng để nó nói chuyện là được."
"Nói đi cũng phải nói lại, lần này, bản Hoàng có muốn đi cũng không có cơ hội." Nữ nhân đầy đặn vuốt cằm, có chút ai oán nói: "Nếu ngươi cảm thấy bổn Hoàng đối xử với ngươi không tệ thì lúc trở về, hãy thay ta mang hai tu sĩ Hóa Thần về làm bữa khai vị đi."
Nói xong, nàng liếm liếm môi, dường như còn đang nhớ lại tư vị của Linh Hề. Trông dáng vẻ trầm mặc, cứ một mực nhìn chằm chằm vào nơi xa của con sư tử kia, Kim Sí Yêu Hoàng khẽ ưm một tiếng, nói thêm: "Đúng là keo kiệt, uổng công bản Hoàng còn đặc biệt tới đây để chỉ bảo cho ngươi... Mặc dù thực lực của ngươi không tệ, nhưng cũng tuyệt đối đừng khinh thường ba phe đồng minh kia, đặc biệt là nhớ tránh né Nhiếp Quân."