Chương 661: Linh Khu Pháp!
Chương 661: Linh Khu Pháp!Chương 661: Linh Khu Pháp!
"Đầu óc thông minh một chút."
"Dù sao cũng là để lập uy, nên xuống tay nhiều từ chỗ nhỏ yếu, so sánh với mười hai sư huynh đệ kia, thì khắp nơi trên Đại Càn đều là bảo dược ngon lành, giết vừa thoải mái vừa thống khoái, còn có thể thuận tiện lấp đầy bụng." "Đám tu sĩ Ngô Đồng sơn kia, nhìn như cao ngạo, nhưng trên thực tế, khi gặp được loại tình huống này, bọn họ nhất định sẽ ra tay giúp đỡ, đến lúc đó, ngươi chớ có trúng mai phục, ngược lại có thể lợi dụng Đại Càn đến phục kích bọn họ, nắm giữ quyền chủ động ở trong tay chính mình."
Không thể không nói, đối phương thực không hổ là Đại Yêu Hoàng kinh nghiệm lão luyện. Mỗi một câu nói của nữ nhân này đầu đâm trúng vào điểm mấu chốt. Nếu như Thẩm Nghi thật sự là Yêu Hoàng của quật thứ tám, thì khẳng định là trong lòng hắn sẽ ấm áp vô cùng.
"Nhớ phải sống sót trở về, bản Hoàng còn chờ ngươi mang bảo dược tu sĩ về cùng nhau hưởng dụng." Kim Sí Yêu Hoàng lướt người lên, nhẹ nhàng nhéo nhéo mu bàn tay con sư tử kia, sau đó nháy mắt mấy cái, trên gương mặt vốn phủ đầy dã tính lại bỗng nhiên để lộ ra một nụ cười quyến rũ.
Dứt lời, nàng cũng không dừng lại, đã xoay người trực tiếp rời khỏi Tàng Pháp Các rồi.
Tuy chỉ gặp mặt mấy lần, nhưng mỗi lần hành động của con sư tử kia đều hoàn mỹ phù hợp với mong đợi trong lòng nàng. Hiện giờ, Kim Sí Yêu Hoàng càng thêm thưởng thức đối phương. Mà trong nhóm yêu ma, cũng không nhất định phải có quá nhiều cưỡng ép, cứ tùy tâm sở dục như vậy, chỉ cần ý niệm đến, là không cần biểu hiện ra quá nhiều quanh co lòng vòng.
Cho nên hành động này của nàng đã gần như nói rõ tâm ý của mình với con sư tử kia rồi.
Thẩm Nghi hờ hững đứng trong Tàng Pháp Các.
Hiện giờ, xem như hắn đã miễn cưỡng lĩnh hội được cảm thụ của Nhiếp Quân lúc trước rồi.
Giết yêu không sai, nhưng tất nhiên sẽ tác động đến sự biến hóa của thế cục.
Thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn.
Điều duy nhất Thẩm Nghỉ không ngờ tới chính là Thập Đại Yêu Hoàng cũng có thể rời khỏi Thiên Yêu quật.
"d o c f u l l . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í"
"Chủ nhân của ta." Huyền Minh Chu Hoàng cẩn thận từng li từng tí tới gân: "Ta đã sửa sang lại sáu bộ công pháp từ Luyện Khí đến Phản Hư, nhưng trước mắt trong số những tòa trận pháp đã bị phá vỡ, không có bộ Hóa Thần Pháp nào thích hợp với ngài, nhưng nơi này có một phần pháp quyết miễn cưỡng có thể thay thế được."
Được nó dẫn đường, Thẩm Nghỉ đi về phía giá sách, đưa tay lấy viên ngọc giản nó nói ra.
[ Thôn Nguyệt Tụ Linh Quyết: Chưa nhập môn ] Lại là một đoạn tiểu quyết không có phân chia cảnh giới. "Ngài dự định dùng đan dược đột phá cảnh giới, mà hiệu dụng của đoạn tiểu quyết này lại có thể trợ giúp ngài tiêu hóa dược lực hoàn chỉnh, cũng có chút trợ giúp đối với chuyện đột phá bình cảnh." "Bởi vì dùng dược lực thuần túy phá cảnh, nên gần như không gây ra ảnh hưởng đến Vô Lượng Đạo Hoàng Cung của ngài, tránh rơi vào trường hợp công pháp xung đột, cảnh giới bị hao tổn." Nghe vậy, Thẩm Nghỉ khẽ gật gật đầu, buông miếng ngọc giản kia xuống. Mặc dù không giống với tưởng tượng của hắn, nhưng cũng coi như có còn hơn không.
"Kiếm quyết và chưởng pháp ngài đang nắm giữ, đều xem như trân pháp hiếm thấy trong Hóa Thần cảnh, nếu không có công hiệu đặc thù, thì những bộ công pháp cùng loại, có biết nhiều hơn nữa cũng chỉ là lãng phí, nhưng ta đã xem cửu yêu trong cơ thể ngài rồi, dường như nó là một loại pháp quyết tôi thể... đặc biệt độc đáo." "Ta đã tìm được một loại tương tự, ngài xem xem." Theo Chu Hoàng chỉ dẫn, Thẩm Nghi lại đi lên lầu. "Chủ nhân của ta, thật ra tu sĩ Hóa Thần cảnh không có thuyết pháp tôi thể này." Huyền Minh Chu Hoàng có chút ảo não vì vừa rồi mình đã nói sai một câu, thế nên lần này, lời nói của nó lại càng thêm uyển chuyển.
Nó vốn là một con yêu ma, nhưng phải giảng giải loại kiến thức cơ sở này cho tu sĩ, ngẫm lại cũng cảm thấy hoang đường vô cùng. "Ta biết." Thẩm Nghi khẽ gật đầu.
Từ sau khi đột phá Hóa Thần, máu thịt tu sĩ đều bị Đạo Anh thay thế, tương đương với thoát thai hoán cốt rồi, đã thay đổi một bộ thân thể bằng linh khí mới tỉnh, tự nhiên không thể lấy thủ đoạn bình thường đi rèn luyện được.
Cửu Yêu Hóa Ma Đại Pháp cũng chỉ là Hỗn Nguyên Pháp mà thôi. Chỉ khác là chúng được rót vào quá nhiều ma huyết, lại thêm thời điểm dừng lại ở Hóa Thần, hắn đã dẫn theo đám Tiên Yêu kia cùng nhau lột xác một phen, nên lúc này mới phát sinh tình huống hắn có thể lấy thân thể ra đấu sức cùng Thiên Túc Yêu Hoàng.
Nhưng tiến vào Hóa Thần hậu kỳ, đại khái đã là cực hạn của chúng.
"Nhưng ở Nam Dương tông trước kia, cũng có không ít tu sĩ thích đánh cận thân với người khác." Huyền Minh Yêu Hoàng chỉ vào hai miếng ngọc giản trước mặt: "Bọn họ dùng các loại thủ đoạn để gia trì lên linh khu, hẳn là lúc trước đã thành hệ thống con đường."
Thẩm Nghi đưa tay nắm hai miếng ngọc giản nọ trong lòng bàn tay, cảm nhận được sự ấm áp kia, trên bảng giao diện lại có thêm hai dòng nhắc nhở.
[ Hóa Thần. Thần Tước Niết Bàn: Chưa nhập môn ]
[ Phản Hư. Thiên Hoàng Bất Diệt Chân Thân: Chưa nhập môn ]
"Chủ nhân của ta?" Mắt thấy đối phương lại rơi vào trầm mặc, Huyền Minh Chu Hoàng nghỉ hoặc nhìn lại, rồi cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Có phải ngài không hài lòng lắm?"
"Không sao." Thẩm Nghi lắc đầu, một chút phức tạp vừa xẹt qua trong mắt.
Hắn chỉ hơi xúc động. Bởi đây là lần đầu tiên hắn lấy được một bộ công pháp nối thẳng đến cảnh giới phía sau.
Loại cảm giác an tâm thông suốt trên con đường phía trước kia, thực sự không có cách nào dùng ngôn ngữ để diễn tả.
Bản thân không cần phải lo lắng khi tu hành đến cuối cùng, chỉ có thể dựa vào một đống yêu ma đau đầu suy nghĩ, nhưng rất có thể đến cuối cùng, vẫn chẳng thu hoạch được gì. "Ngài yên tâm, ta đều đã xem qua hai quyển công pháp này rồi, ngài chỉ cần mang ta đi giết Bạch Hồng là cam đoan sẽ không xuất hiện bất kỳ tình huống ngoài ý muốn nào." Huyền Minh Chu Hoàng vội vàng bộc lộ ra giá trị của mình.
"Có liên quan gì đến nó?" Thẩm Nghi nghiêng mắt nhìn lại.