Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 298


Lần này Địa Ngục Hỏa đứng dậy cao hơn, to hơn tên lúc nãy. Kỳ thật bọn hắn đều cùng một linh hồn, chỉ là thân phận khác nhau mà thôi. Là công chúa Ma giới, Mân Nhi quen thuộc hoàn cảnh Ma giới hơn Khắc Lý nhiều, vì vậy Địa Ngục Hỏa mà nàng triệu hoán đến từ núi lửa "to khỏe" nhất Ma giới, chất lượng hơn Khắc Lý nhiều, mà ma lực của Mân Nhi lại lợi hại hơn cả Khắc Lý! Vì vậy, ngay cả Vẫn Thạch triệu hoán tới còn to hơn Khắc Lý nữa, làm cho thực lực của Địa Ngục Hỏa này mạnh hơn rất nhiều.

Phải biết rằng Mân Nhi có thể chất đặc thù của Ma Hoàng bộ tộc, ma lực trong cơ thể cơ hồ là tồn trữ vô hạn, hơn nữa khi ấp trứng còn hút một động ma lực của chỗ ta, thiếu chút nữa hít Pháp Thần Khắc Lý này thành xác ướp, làm cho ma lực của nàng tăng lên rất nhiều. Nếu bây giờ nàng một mình đấu với Khắc Lý thì ta tuyệt đối đổ nàng thắng, vô luận là trên kỹ thuật hay trên thực lực thì Khắc Lý đều nằm ở hạ phong.

Hiện tại Địa Ngục Hỏa mới này vẫn nhớ ủy khuất vừa rồi mới gặp, sau khi chiếm được mệnh lệnh tận tình giết chóc của Khắc Lý, bắt đầu phóng nhanh về phía mảnh đất trống trứa Tạp Tháp Nhĩ Thành, chạy bậy khắp nơi, truy sát đại quân Tạp Đặc. Một thân lửa của hắn căn bản không cần động thủ, chỉ cần đến gần hắn 50 thước thôi thì sóng nhiệt thật lớn đã đủ đốt cháy người rồi. Mà dáng người hùng vĩ của hắn, cam đoan mỗi một bước đều đi được mấy chục thước, nhanh hơn cả ngựa, mấy chục vạn đại quân Tạp Đặc bị một mình hắn truy đuổi đến gà bay chó sủa. Trận thế nguyên bản rập rạm cũng hoàn toàn bị quấy rầy, tất cả mọi người đều liều mạng chạy xa khỏi sát tinh này. Nhưng vì người thật sự rất đông, rất chật chội, tốc độ sơ tán rất chậm nên vẫn có rất nhiều người chết thảm dưới hỏa diễm quanh thân của hắn!

Nhìn thấy tình hình này, Tây Tư Nhĩ thân vương phẫn hận vô cùng, rồi lại không có biện pháp gì, chỉ có hy vọng vào các Pháp Sư mà thôi. Rốt cục, dưới sự mong muốn của hắn, một đạo Băng Long đánh úp lại, đập vào trên người Địa Ngục Hỏa, nhất thời vang lên âm thanh két két, đồng thời lại có đại lượng hơi nước bao quanh Địa Ngục Hỏa, Phát Sư đoàn rốt cục lại phát uy!

Đại quân Tạp Đặc hoan hô, nhưng mà thanh âm còn đang vang vọng, bên trong làn sương trắng lại truyền đến tiếng bước chân thùng thùng, một thân ảnh thật lớn phẫn nộ vọt ra, lao về phía Pháp Sư, cứ viện cả thân trên của hắn đều đen thành một mảnh, nhưng mà dưới thân lại vẫn hừng hực thiêu đốt. Từ tốc độ nhanh nhẹn vọt đến của hắn, xem ra hắn tựa hồ không bị thương tổn quá lớn, ngược lại giống như bị chọc giận hơn!

Tha Khắc Đàn âm thầm kêu khổ trong lòng, sao tên này lợi hại như vậy? Đập như vậy mà không thương tổn đến gân cốt, sớm biết vậy thì đánh vào chân của hắn cho khỏe, nhưng mà bây giờ không có thuốc hối hận a? Đành phải tăng mạnh thêm cường độ của ma pháp phòng hộ kết giới, chuẩn bị đón đỡ công kích mang tính trả thù của Địa Ngục Hỏa!

Chỉ thấy Địa Ngục Hỏa nhanh chóng bôn chạy tới, sau đó cho một chân tràn ngập oán hận lên kết giới ma pháp màu trắng bạc, kết giới nhộn nhạo từng đợt gợn sóng, tuy rằng còn chưa bị hỏng, nhưng Pháp Sư bên trong đều bị lực phản chấn thật lớn làm lay động. Nếu không phải nhiều người chia sẽ thương tổn thì chỉ riêng một phát này tuyệt đối có không ít người hộc máu!

Bất quá, Địa Ngục Hỏa cũng không chịu nổi, không thể đá phá kết giới làm thân thể của hắn cũng lay động, thiếu chút nữa ngã sấp xuống. Chờ khi hắn đứng vững xong cũng không buông tha, dùng nắm tay oán hận đập xuống, càng làm cho kết giới gợn sóng nhiều hơn, cứ như vậy đi xuống thì sớm muộn gì cũng thuẫn phá nhân vong!

"Không có biện pháp, liều mạng!" Tha Khắc Đàn bây giờ chỉ có thể cắn răng chịu đựng, vốn mấy thứ linh tinh như quyển trục gì đó hẳn là dùng để cứu mạng những lúc như thế này, nhưng vừa rồi lãnh phí hết sạch rồi, đành phải dùng ma lực thôi. Cho nên hắn rất rõ ràng mệnh lệnh: "Tất cả Thủy Hệ Pháp Sư tập thể thi triển Bạo Phong Tuyết, những người khác bảo vệ kết giới với ta, nếu không đánh chết nó thì chờ bị đốt thành tro a! Còn có quyển trục nữa, dùng hết cho ta, nếu không chết rồi thì không còn cơ hội dùng đâu!"

"Lập tức mấy chục cái Thủy Hệ Pháp Sư bắt đầu liên hợp lại thi triển pháp thuật. Một ít Pháp Sư thân gia "dày" một chút cũng lấy ra những thứ trân quý cuối cùng - quyển trục, miễn cưỡng gom lại được mấy chục cái Thủy Hệ pháp thuật, làm cho Địa Ngục Hỏa bên ngoài bị chật vật một chút, làm cho nhiệt độ lửa trên người của hắn giảm xuống không ít, cũng làm các Pháp Sư cảm thấy thanh lương hơn rất nhiều. Sau đó, Bạo Phong Tuyết pháp thuật đày trời cũng phát huy thành công, không ngừng dập tắc ngọn lửa trên người Địa Ngục Hỏa.

Bất quá Địa Ngục Hỏa này hiển nhiên không phải dễ chọc như vậy, Bạo Phong Tuyết của mấy chục Pháp Sư chế tạo ra hiển nhiên còn không đủ trí mạng, hắn vẫn cố gắng đấm vào kết giới. Thiếu mấy chục người chia sẻ, mấy người Tha Khắc Đàn cảm nhận được áp lực cực lớn, mỗi một lần bị Địa Ngục Hỏa đánh mạnh vào đều có mấy người hộc máu bị thương. Cũng may mà tần suất công kích của Địa Ngục Hỏa cũng chậm, nếu không đám người Tha Khắc Đàn cũng không kiên trì được bao lâu.

Cục diện chiến sự bên này tạm lâm vào bế tắc, Tây Tư Nhĩ thân vương không thể hỗ trợ, hắn cũng không muốn hỗ trợ, hắn nhìn thấy Địa Ngục Hỏa bị Pháp Sư đoàn dẫn đi, cao hứng còn không kịp ấy chứ, mệnh lệnh đầu tiên là thúc giục bộ đội nhanh chóng tập kết, chuẩn bị đánh sâu vào cửa thành.

"Ai da, địch nhân trong thành còn chưa giải quyết, người ở ngoài lại vào được thì làm sao đây?" Hương Hương công chúa lôi kéo cánh tay của ta, sốt ruột hỏi.

"Ha ha, không vội, có Khắc Lý và Mân Nhi thì tuyệt đối có thể dễ dàng ngăn chặn nơi cửa thành, phải có tin tưởng!" Bần đạo cười a a an ủi.

"Nhưng vừa rồi ngươi cũng nói như vậy!" Hương Hương bất mãn nói: "Kết quả là một cái đại gia hỏa bị đánh vài cái liền chết, một cái này còn tốt hơn, không thủ cửa thành mà chạy đến đánh nhau với Pháp Sư đoàn của người ta, ta thấy cũng sắp xong đời rồi!"

"Ai!" Bần đạo cười khổ mà nói: "Mấy tên này trí lực quá thấp, Khắc Lý cũng vô pháp chỉ huy chính xác, hắn biết đánh địch nhân không đánh quân mình đã là không sai rồi, không cần quá nghiêm khắc!"

"Nhưng mà bây giờ người ta lại đến nữa thì làm sao đây?" Hương Hương vội vàng hỏi!

"Ha ha, ngươi nhìn xem, đây không phải là biện pháp à?" Bần đạo cười chỉ vào Thủy Tinh Cầu nói.

Chỉ thấy một hỏa cầu màu đen lại xuất hiện, hung hăng nện lên cầu treo. Ầm một tiếng, toàn bộ kỵ sĩ Tạp Đặc trên cầu bị tạc bay, những kỵ sĩ phía sau không dừng ngựa được, cùng lao vào trong sông đào bảo vệ sâu mấy thước!

"A! Mân Nhi tỷ tỷ thật thông minh a!" Hương Hương công chúa sợ hãi than, bất quá, sau đó lại khó hiểu hỏi: "Đã có biện pháp đơn giản như vậy, sao vừa rồi lại không dùng?"

"Nếu không tiêu hao ma lực của Pháp Sư đoàn thì bọn họ chỉ cần bắc một cây cầu ma pháp là được! Cho nên dùng cũng như không!" Bần đạo cười giải thích.

"Cầu ma pháp?" Hương Hương công chúa vẫn khó hiểu hỏi: "Làm như thế nào?"

"Bọn họ có thể dùng Băng Hệ ma pháp đông lạnh sông đào lại, vậy là xong rồi!" Bần đạo giải thích nói: "Kỳ thật cho dù là bây giờ cũng vẻn vẹn là kéo dài một chút thời gian thôi!"

"Thật vậy sao? Bọn họ còn có biện pháp khác?" Hương Hương công chúa bất khả tư nghị hỏi.

"Ít nhất Tây Tư Nhĩ thân vương tuyệt đối có!" Bần đạo khẳng định nói: "Nếu không hắn cũng không xứng với danh Huy Hoàng Hổ Vương!"

Tây Tư Nhĩ thân vương tự nhiên không phải hạng người chỉ có hư danh. Hắn nhìn thấy cầu treo bị hủy xong, cơ hồ không lưỡng lự liền hạ mệnh lệnh: "Giết ngựa! Lấp sông!"

Không có chút do dự, bọn kỵ sĩ lập tức chấp hành mệnh lệnh của hắn, một đám chiến mã vĩ đại cứ như vậy bị giết chết quăng vào sông. Mà vũ tiễn của Đại Hán trên cửa thành vẫn không ngừng trút xuống, rất nhiều kỵ sĩ cùng chết với chiến mã yêu quý của mình, sau đó cùng chìm vào trong sông đào băng lãnh.

Sông đào bảo vệ thành của Tạp Tháp Nhĩ Thành, rộng 18 thước, sâu 5 thước, tương liên với Lưu Hoa Hà, là nước chảy. Nhưng dưới sự cố gắng của người Tạp Đặc, rất nhanh bị thi thể của người và ngựa lấp đầy.

"Oa! Bọn họ thật sự tàn nhẫn, ngựa thật đáng thương a!" Hương Hương công chúa không hổ là người của thảo nguyên, cảm tình với chiến mã quả thật không thấp a?

"So với 10 vạn đại quân trong thành thì sinh tử của mấy trăm con ngựa là cái gì đây?" Bần đạo cảm khái nói!

"Vậy bây giờ phải làm sao? Sông đào bảo vệ thành đã bị lấp đầy, cửa thành vẫn chưa được đóng lại a?" Hương Hương vội hỏi!

"Khắc Lý là Vong Linh Pháp Sư! Hơn nữa là một Vong Linh Pháp Sư rất lợi hại!" Bần đạo ra vẻ thâm trầm nói!

"Có ý gì?" Hương Hương công chúa khó hiểu hỏi.

"Tự mình xem đi!" Bần đạo cười đáp.

"Đây là..."

Dưới sự khống chế của ta, rada bay thấp thấp xuống, vừa lúc thấy rõ một cảnh phát sinh trước cửa thành. Một đạo sương đen xuất hiện, sau đó hai con Cốt Long một trước một sau bước ra, che kín cái cổng rộng mấy thước. Kỵ binh Tạp Đặc lúc ấy liền choáng váng, đầu hai con Cốt Long này cơ hồ có thể chạm đỉnh cửa thành, hai mắt hồng quang lóe lóe, nhìn chằm chằm bọn họ.

Cho dù sợ muốn chết đi nữa, nhưng quân lệnh như núi, cho dù chết cũng phải lên a? Kỵ binh Tạp Đặc thoáng do dự một chút, sau đó dũng cảm khởi xướng tiến công về phía Cốt Long. Đao thương sắc bén chém lên long cốt cũng chỉ để lại một vết trắng thật nhỏ mà thôi, nhiều nhất là mài xuống được một ít cốt phấn, căn bản không ảnh hưởng đến toàn cục. Nhưng mà hành động này lại chọc giận Cốt Long, hắn cúi đầu xuống, miệng rộng mở ra, cắn nửa người trên của một kỵ sĩ, sau đó một trận âm thanh kim thiết va chạm vang lên, sau đó kỵ sĩ cùng áo giáp của hắn bị cắn thành hai đoạn!

Cốt Long thuận miệng nhổ ra nửa người trên của tên kỵ sĩ kia, hắn còn chưa tử vong ngay, kéo ruột lết trên mặt đất, vừa đi vừa hô: "Ta muốn được chết! Ta muốn được chết!" Sau một hồi thống khố dưới vó ngựa của chiến hữu mới chết đi!

"Sát!" Nhìn bộ dáng bi thảm của chiến hữu, chiến sĩ của Tạp Đặc cũng bị khơi dậy tâm huyết, bọn họ phẫn nộ, không để ý đến sự khủng bố của Cốt Long, lao lên chém lung tung, làm cho cốt phấn trên người Cốt Long bay loạn, tuy mỗi một chém đều chỉ có một ít thương tổn, nhưng mà rất nhiều chém thì sao? Dù sao có mười mấy người vây quanh Cốt Long, ra sức chém a?

Tuy Cốt Long ra sức phản kích, nhưng bất đắc dĩ người ta nhiều người a? Chết một người lao lên một đôi, giết không xuể, cũng may nó đủ rắn chắc, cái đầu cũng đủ to, tạm thời vẫn chống được một hồi. Cuối cùng tạm thời chặn đại quân Tạp Đặc lại ở ngoài thành!

"Chết tiệt!" Tây Tư Nhĩ thân vương nhìn thấy tình huống này, cơ hồ tức giận đến hộc máu! Dựa theo đao kiếm bình thường mà chém Cốt Long thành cốt phấn thì cần bao nhiêu thời gian? Chỉ có thể dựa vào Pháp Sư mới có thể nhanh chóng kết thúc chiến đấu được. Nhưng mà Pháp Sư đoàn của hắn lại đang dây dưa với tên Địa Ngục Hỏa đáng giận kia mà, căn bản không có rảnh tay a?

Ngay khi Tây Tư Nhĩ thân vương đang buồn bực, một tình huống khác đột nhiên xuất hiện, những người vây quanh Cốt Long đột nhiên phát cuồng tập thể, chém giết lẫn nhau, xem số lượng thì ước chừng hơn mấy trăm. Bọn họ tự chém giết lẫn nhau làm cho Cung Tiễn Thủ đầu tường có cơ hội, từng tấm từng tấm cung tiễn trút xuống, bắn chết từng đám chiến sĩ mất đi lý trí, không dùng tấm chắn phòng hộ này.

Vũ tiễn của Cung Tiễn Thủ bắn cũng hơn một giờ rồi, lại không có dấu hiệu dừng lại, cái này có nghĩa là Đại Hán chuẩn bị thật sự rất đầy đủ, bộ đội vào thành còn chưa có cơ hội chiếm lĩnh đầu tường, cứ như vậy thì đại quân dưới kia không phải trở thành bia ngắm di động à?

"Đó là nguyền rủa pháp thuật sao?" Tây Tư Nhĩ thân vương hỏi một vị Mục Sư bên cạnh! Trong đại chiến, bên cạnh chủ soái thường đều có Mục Sư để phòng ngừa phát sinh tình huống bất ngờ lại không có người chữa trị!

"Đúng vậy đại nhân, hẳn là Cuồng Loạn Thuật!" Mục Sư nói.

"Tại sao lại nhiều người bị như vậy? Ngươi có thể cứu trị không?" Tây Tư Nhĩ thân vương hỏi.

"Phạm vi lớn thì chỉ có thể nói là thi pháp giả quá lợi hại, ta có thể giải cứu, bất quá trình độ của ta hữu hạn, nhiều nhất một lần chỉ giải cứu được mười mấy người thôi!" Mục Sư nói.

"Ngươi có biện pháp đối phó Cốt Long kia sao?" Tây Tư Nhĩ thân vương lại hỏi.

"Tuy rằng ta có thể đối phó, bất quá thân phận của ta là Quang Minh Giáo Hội, bởi vậy chịu giới hạn, không thể trực tiếp tham gia chiến tranh giữa các quốc gia, nhiều nhất chỉ là cứu người thôi." Mục Sư làm khó nói. Nguồn truyện: TruyenGG

"Ta không bắt ngài ra tay, chỉ cần ngài chỉ điểm một con đường mà thôi!" Tây Tư Nhĩ thân vương nhẹ nhàng nói: "Vùng ngoại thành vương đô ta còn một tòa trang viên, nếu ngài không chê thì ta sẽ tặng lại cho ngài, đại biểu tâm ý của ta!"

"Đại nhân, tuy ta là người của Giáo Đình, nhưng cũng là người Tạp Đặc, ta nhất định giúp ngài!" Mục Sư lập tức trở mặt, chính nghĩa vô cùng nói: "Cốt Long là vong linh sinh vật, sợ Quang Minh Hệ nhất. Chỗ này của ta có mấy cái quyển trục Quang Minh Hệ thất cấp pháp thuật, ngài cầm lấy mà dùng a!"

"Đa tạ!" Tây Tư Nhĩ thân vương mừng rỡ nói: "Có thể thật sự đánh bại hai cái Cốt Long sao?"

"Hai cái?" Mục Sư cười khổ nói: "Một cái cũng không được chứ đừng nói hai!"

"Vậy thì làm được gì?" Tây Tư Nhĩ thân vương cả giận nói.

"Cho dù là tự ta động thủ, phối hợp với quyển trục thì nhiều nhất chỉ thu thập được một cái, đó là dưới tình huống có chiến sĩ bảo hộ đấy!" Mục Sư cười khổ nói: "Cốt Long lại tương đương với bát cấp ma thú nha?"

"Đáng chết, rốt cuộc là chuyện gì?" Tây Tư Nhĩ thân vương giận dữ nói: "Tên Vong Linh Pháp Sư kia không phải đã thi triển một cái 11 cấp pháp thuật sao? Sao còn có thể triệu hồi ra thêm cái Cốt Long?"

"Có thể là người ta phong ấn Cốt Long trên trang bị trước rồi, giờ dùng chỉ cần một ít ma lực là đủ!" Mục Sư nói: "Vừa rồi chẳng phải Pháp Sư đoàn của chúng ta dựa vào quyển trục đã đánh ngã một con Địa Ngục Hỏa sao?"

"Chẳng lẽ không có cách nào đánh vào trong thời gian ngắn sao?" Tây Tư Nhĩ thân vương gấp đến độ dậm dậm chân!

"Không có, trừ phi Pháp Sư đoàn có thể động thủ được!" Mục Sư bất đắc dĩ nói.

"Chết tiệt!" Tây Tư Nhĩ thân vương tức giận mắng một tiếng, chỉ có thể lại bắt đầu chú ý tình hình chiến đấu của Pháp Sư đoàn, không nhìn không biết, vừa thấy đã bị dọa nhảy dựng.

Pháp Sư đoàn lúc này chật vật không chịu nổi, đã có mấy chục cái nằm dưới đất rồi, dù Địa Ngục Hỏa bị thương rất nặng dưới Bạo Phong Tuyết, nhưng vẫn kiên trì tàn nhẫn đập vào kết giới, ngay cả Tha Khắc Đàn cũng ói ra máu, nội thương nghiêm trọng! Xem ra kết quả cuối cùng tuyệt đối là lưỡng bại câu thương!

Pháp Sư đoàn mà Tây Tư Nhĩ thân vương trả đại giới trên trời, cuối cùng vẻn vẹn thu phục được hai Địa Ngục Hỏa? Hắn nhìn thấy ngọn lửa trên người Địa Ngục Hỏa đã biến mất, nhanh chóng mệnh lệnh một đám cao thủ phóng ra, dùng gần người vật lộn giúp đỡ Pháp Sư đoàn!

Có mấy chục cái Hoàng Kim Chiến Sĩ gia nhập, tình huống lập tức chuyển biến tốt lên, Vẫn Thạch cấu thành thân thể Địa Ngục Hỏa bị đấu khí cường đại xả xuống từng khối lớn, tức giận vô cùng, hắn lại chuyển sang công kích những chiến sĩ này, nhưng mà chiến sĩ Hoàng Kim Cấp thân thủ bất phàm, làm sao mà Địa Ngục Hỏa đang mang thương nặng có thể đánh trúng đây? Hắn chỉ có thể phí công đập thành từng cái hố trên đất mà thôi, lại không thể thương tổn bất cứ chiến sĩ nào, ngược lại để cho Pháp Sư có cơ hội thở dốc, dưới sự phối hợp chặt chẽ của họ, rốt cục Địa Ngục Hỏa lại ngã xuống. Một cái bóng đen từ thi thể Địa Ngục Hỏa bay ra về phía đầu tường, đó là linh hồn của Địa Ngục Hỏa chui lại vào trong Hắc Ám Long Cốt Trượng của Khắc Lý!

"Đại sư, ta thỉnh cầu ngài, mời ngài nhanh chóng xử lý hai con Cốt Long ngay cửa thành đi!" Tây Tư Nhĩ thân vương lòng như lửa đốt nói với Tha Khắc Đàn!

"Ta kháo!" Tha Khắc Đàn lúc ấy sắc mặt đen lại, chỉ vào mũi Tây Tư Nhĩ thân vương mắng: "Ngươi còn coi chúng ta là người không? Vừa xử lý xong 2 con cửu cấp ma thú a? Ngươi lại tìm cho chúng ta hai đối thủ bát cấp, ta còn không phải Pháp Thần! Lão tử mặc kệ!" Nói xong phẫn nộ vung tay lên, xoay người bước đi!

"Đại sư, không nên a!" Tây Tư Nhĩ thân vương sợ hãi, nếu hắn đi rồi thì 10 vạn bộ đội trong thành của mình làm sao đây? Nhanh chóng ngăn lại nói: "Đại sư, xin người vì thê nhi của 10 vạn đại quân ở trong thành mà giúp chúng ta thêm một lần nữa đi! Ta quỳ xuống cho ngài!" Nói xong hắn liền khóc quỳ trên mặt đất!

" Tây Tư Nhĩ thân vương điện hạ, không phải ta không giúp ngươi a?" Tha Khắc Đàn nhìn thấy tình huống như vậy, lập tức bị Tây Tư Nhĩ thân vương cảm động, vội vàng nâng hắn dậy, bất đắc dĩ nói: "Ma lực của ta đã hao hết, còn bọn hắn à, chính ngài tự xem đi!" Nói xong chỉ đám Pháp Sư kia.

Tây Tư Nhĩ thân vương nhìn theo ngón tay của hắn, chỉ thấy gần 200 Pháp Sư có gần một nửa đã nằm xuống, vì nội thương nghiêm trọng mà hôn mê bất tỉnh. Những Pháp Sư còn lại cũng đều ngồi dưới đất, một đám sắc mặt trắng bệch, khó miệng mang tơ máu, bộ dáng nửa sống nửa chết! Trông cậy vào bọn họ động thủ là tuyệt đối không thể!

Nhìn tổn thất của đại quân bị chặn ngay cửa thành, dưới màn mưa tên, mỗi thời mỗi khắc đều có rất nhiều kỵ binh Tạp Đặc bị bắn rơi ngựa. Mà hai con Cốt Long ngay cửa thành thì chưa có con nào "có ý định" gục xuống cả, vẫn sanh long hoạt hổ mần thịt kỵ sĩ Tạp Đặc chung quanh. Tây Tư Nhĩ thân vương chỉ phải cực kỳ thống khổ nói: "Rút quân! Oa!" Sau khi nói xong, hắn lại phun ra một búng máu ra tận mấy thước, cộng thêm cơn tức từ sau Liệt Hỏa Phần Giang chi bại, lại lửa giận công tâm, hộc máu té xỉu một lần nữa!
Bình Luận (0)
Comment