Ngay cửa thành, dưới sự tử thủ của hai cái Cốt Long, dưới làn tên như mưa trút, Tây Tư Nhĩ thân vương nhìn thấy công thành chi chiến không hề tiến triển, đành phải khuất nhục lựa chọn lui lại! Sau khi hắn triệt đi, Thanh Long quân trên đầu tường cũng thở phào nhẹ nhõm. Ác chiến một đêm, bọn họ kéo cung đến nỗi cánh tay đều chết lặng, nếu Tạp Đặc không lui thì có khi bọn họ kéo đứt tay cũng không chừng.
Thanh Long quân trong thành cũng thở phào nhẹ nhõm, dù sao cũng là 10 vạn đại quân a, trong thành của ta cũng chỉ có chưa đến 40 vạn, ngay đầu tường đối phó với công thành đã mất 10 vạn rồi, còn 10 vạn bộ đội dự bị không dám dùng đến, chân chính chém giết với đại quân Tạp Đặc trong thành cũng chỉ mười mấy vạn mà thôi. Tuy rằng ỷ vào địa lợi mà chiếm thượng phong, nhưng vẫn không lấy được ưu thế chiến đấu có tính quyết định, chiến đấu trên đường phố phi thường gian khổ.
Mà kịch liệt nhất là ở ngã tư đường, vì không để tam đại cao thủ dẫn dắt Cuồng Long Thiết Kỵ giết về phía cửa thành. Bộ đội Tạp Đặc lấy thân đỡ vũ tiễn hai bên, phát động đột kích xá sinh quên tử. Đối mặt với địch nhân như thủy triều vọt tới, cái gì mà Kiếm Thần Kiếm Thánh cũng bất đắc dĩ cả. 3 người phụ thân rất nhanh đã tiêu hao sạch đấu khí, đành phải từ Cuồng Long Thiết Kỵ tiếp nhận chém giết. Mà vẻn vẹn đụng vào vài lần thôi, lấy thể chất của Cuồng Chiến Sĩ, dưới Quang Minh Lễ Tán thêm vào cũng không thể chống lại được đám người như thủy triều lao đến.
Cuồng Chiến Sĩ đều bị bắt cuồng hóa, lấy 10 người làm một tổ, sau khi cuồng hóa giết về phía đại quân Tạp Đặc, mỗi lần đều toàn lực va chạm, đấu khí nhận to lớn tung bay tứ phương, phá tan thế công của thủy triều Tạp Đặc, tạm thời ngăn chặn lại được. Nhưng mà dưới thế công cường độ cao như vậy hiển nhiên không thể kéo dài a, vẻn vẹn mấy phút thôi thì đấu khí của họ sẽ khô kiệt, sau đó lại một tổ Cuồng Chiến Sĩ 10 người cuồng hóa, tiếp tục nhiệm vụ. Sau đó cho những người cuồng hóa rồi uống thuốc, đuổi về mảnh đất an toàn tu dưỡng.
Tuy thế công Tạp Đặc tạm thời bị ngăn ở ngã tư đường không tiến tới được, nhưng phụ thân bọn họ cũng không có năng lực tiến thêm một bước, song phương triển khai một hồi huyết chiến kịch liệt ngay giữa Tạp Tháp Nhĩ đông thành. Cuối cùng, thi thể bộ đội Tạp Đặc đều chồng lên đến độ cao mái hiên nhà. Những người Tạp Đặc phía sau bắt đầu leo lên, đuổi giết Cung Tiễn Thủ ở trên. Sau đó gặp phải phục binh trong phòng, song phương bắt đầu phát sinh chiến đấu kịch liệt. Cũng dựa vào ưu thế nhiều người mà tiến thêm một bước ngăn cản sự phát huy của Cung Tiễn Thủ.
Khi tiếp viện quân của Tạp Đặc bị đoạn tuyệt thì họ đã đứng vững rồi, chiếm cứ phòng ốc hai bên đường, dây dưa không ngớt với quân ta ngay tỏng thành. Như vậy, ở trong thành bọn họ đã chiếm cứ được hai cứ điểm, một là đường phố ngay cửa thành, một là đường phố ngay giũa thành.
Sau khi Tây Tư Nhĩ thân vương rút quân, bần đạo không nói hai lời, lập tức điều 10 vạn bộ đội dự bị lên, trước tiên tập trung 7 vạn binh lực, phối hợp với thực lực cường hãn của đám phụ thân, thu thập địch nhân ở trung bộ. 3 vạn còn thừa thì trợ giúp nơi cửa thành. Dưới tuyệt đối lực lượng công kích của chúng ta, những tên ngoan cố này vẫn như cũ thực ương ngạnh chống cự tới hửng đông. Mất tổ tiểu bộ đội lợi hại nhất thậm chí chém giết đến giữa trưa mới bị ép vào đường cùng, đầu hàng!
Cuối cùng, 10 vạn đại quân của Tây Tư Nhĩ thân vương vào thành bị tiêu diệt 7 vạn, đầy đủ vô thương cũng chỉ có mấy ngàn mà thôi. Còn bộ đội ngoài Tạp Tháp Nhĩ Thành thương vong hỗn độn, ít nhất cũng 5 vạn. Làm Tây Tư Nhĩ thân vương đau lòng nhất vẫn là 1 vạn Hổ Khiếu Quân chính tay hắn bồi dưỡng đều bị diệt sạch. Còn có Ma Đạo Đoàn mà hắn vất vả lắm mới tụ tập lại được, ít nhất trong vòng 1 tháng, sức chiến đấu không đủ tam thành. Bởi vì một ít Pháp Sư bị kích thích, không muốn lại bán mạng cho Tạp Đặc mà chạy lấy người nên dù một tháng sau, các Pháp Sư khôi phục thì sức chiến đấu tổng thể vẫn bị trượt dài! Trận đánh này hoàn toàn là không được gà còn mất nắm thóc, tiền mất tật mang, chiến quả duy nhất có thể nhìn thấy vẻn vẹn là làm hỏng cầu treo của Tạp Tháp Nhĩ Thành! Tây Tư Nhĩ thân vương nhìn thấy kết quả này có thể không tức giận đến hộc máu sao?
So sánh với Tây Tư Nhĩ thân vương, Đại Hán Thanh Long Quân Đoàn dưới sự chỉ huy anh minh của bần đạo xem như lại chiếm một cái tiện nghi nhỏ của Tây Tư Nhĩ thân vương, bộ đội đầu tường, dưới sự phản kích của thuỷ quân Tạp Đặc, thương vong hơn vạn. Ừ, bất quá chân chính chết đi thì chưa đến 1000, còn lại đều bị tên bắn thương mà thôi! Bộ đội trong thành thương vong mới lớn, 2 vạn thương vong quả thật làm bần đạo buồn bực, nếu không phải chân chính chết đi không quá 6000 thì nhất định ta sẽ phát điên!
Cuồng Long Chiến Sĩ ỷ vào một thân sắt thép và thủ đoạn cuồng hóa ngay thời khắc mấu chốt, không chết tên nào, chỉ có mấy chục tên ở phía trước nhất, không đúng lúc rút về, bị người ta vây quanh ra sức đánh cho một trận, sau khi bị cứu trở về, bằng pháp thuật Quang Minh Lễ Tán cao đến 10 cấp của phụ thân, hiệu quả của pháp thuật biến thái kia cộng thêm sự khôi phục biến thái sau khi cuồng hóa nữa, cuối cùng kiếm lại được một mạng, có điều ước chừng 2-3 tháng không xuống giường được thôi! Những Cuồng Chiến Sĩ khác có hơn 500 vì cuồng hóa mà tạm thời mất đi sức chiến đấu.
Phụ thân, Tạp La và thúc tổ, tam đại cao thủ này đều mệt mỏi quá sức, cơ hồ đã tới tình trạng dầu hết đèn tắt. Tuy Quang Minh Lễ Tán làm thể lực của bọn hắn gần như vô hạn, nhưng điểm chết người của bọn hắn lại là đấu khí tiêu hao. Một đêm chiến đấu, riêng 3 người bọn họ đã giết địch gần vạn, ừ, tất nhiên là phải cộng thêm Thiết Giáp Thú nữa! Bất quá, bần đạo kỳ quái phát hiện ra tinh thần của phụ thân có vẻ tốt hơn hai tên kia một chút, đại khái lại được lợi từ Quang Minh thể chất a? Cạc cạc, thực hâm mộ!
Hai vị đại công thần khác của bần đạo, Mân Nhi và Khắc Lý thì tình huống tốt hơn một chút, dù sao cũng là siêu cấp cao thủ cấp Pháp Thần, bọn họ một mình thi triển pháp thuật 11 cấp là hao phí ma lực chừng một nửa rồi, dưới tứ thành ma lực, Khắc Lý còn triệu hoán hai đầu Cốt Long, còn thả ra một mảnh nguyền rủa pháp thuật nên ước chừng tiêu hao mất 5-6 thành ma lực. Tuy rằng không biết cụ thể Mân Nhi tiêu hao bao nhiêu ma lực, bất quá tuyệt đối không đến 4 thành, bất quá cho dù 4 thành ma lực thì cũng không phải vài ngày có thể khôi phục. Khắc Lý thì thảm hơn, hẳn là 1-2 tháng cũng không khôi phục hết được.
Lẽ ra thực lực của họ tuy mạnh hơn Pháp Sư đoàn của Tạp Đặc rất nhiều, nhưng cũng không đến mức nhẹ nhàng đánh ngã như vậy, kết quả này hoàn toàn là do hữu tâm tính vô tâm thôi. Trước tiên cứ nói Pháp Sư đoàn của Tạp Đặc, thực lực tập thể của bọn hắn cao, nhưng bọn hắn lại không biết đến bổn sự của bên ta. Nếu biết sớm có hai cái Pháp Sư tọa trấn, vô luận thế nào đi nữa Tha Khắc Đàn cũng không đến tìm chết. Một cái Pháp Thần toàn lực phát huy đã đủ làm cho những Pháp Sư này chết rồi, đừng nói hai cái.
Mọi người trong thành không ngừng chiếu cố, cứu sống, quét tước chiến trường, trông giữ tù binh. Nhưng mà bần đạo lại là người mệt nhất, sau khi ta kể cho Mân Nhi và Hương Hương công chúa nghe chuyện "Đổng Vịnh và thất tiên nữ", đêm qua Mân Nhi trở về, không chút mệt mỏi nào, bức ta kể chuyện xưa khao thưởng cho nàng. Bị cuốn lấy, không có cách nào phải kể thêm một cái! Vẫn đợi tới lúc quan viên thủ hạ đến xin chỉ thị của ta xem xử trí tù binh như thế nào mới được giải thoát!
Ai nha, tù binh này sao? Thật đúng là một cái vấn đề a! Sau một lúc tự hỏi, bần đạo nói với bọn hắn: "Trước tiên cứ trả thi thể về cho họ, chúng ta khỏi phải xử lý! Còn có người bệnh, trọng thương, tàn phế vân vân, tóm lại những trường hợp trong nửa năm không thể khôi phục sức khỏe cũng trả hết cho người ta. Những tuổi trẻ lực tráng còn lại đưa về phía sau lấy quặng mỏ!"
"A! Thả người bệnh về?" Quan viên kia nghi hoặc hỏi lại.
"Đúng vậy, phải là binh lính trong thời gian ngắn không thể hồi phuc thương thế và đã tàn phế tới mức không thể chiến đấu nữa!" Bần đạo không kiên nhẫn nói: "Lập tức đi làm!"
"Vâng!" Hắn nhanh chóng cúi đầu đáp.
"Ngươi thật tốt, không ràng buộc mà trả lại tù binh quả thật rất ít gặp!" Hương Hương công chúa khích lệ nói. Đọc Truyện Online Tại TruyenGG
"Cái gì? Ngươi mắc mưu rồi, hắn cố ý lấy lòng Tạp Đặc, kỳ thật là có âm mưu trong đó!" Mân Nhi không khách khí nói.
"Âm mưu gì?" Hương Hương công chúa vội vàng hỏi.
"Thi thể này mà dùng ngươi chôn cất thì lãng phí thời gian, tinh lực và đất đai, chẳng bằng đưa cho bọn hắn, để bọn hắn tự xử trí! Về phần tù binh, hắn trả về toàn là người bệnh và người không còn sức chiến đấu, lãng phí lương thực, còn phải phái nhân thủ đến chiếu cố nữa, hoàn toàn là phiền lụy. Nếu không phải có hai nữ tử chúng ta ở đây thì ta đoán rằng hắn nhất định sẽ chém người bình thường thành nửa sống nửa chết rồi trả về a!" Mân Nhi vẻ mặt "cái gì cũng biết" nói.
"Oa, tướng công sẽ tàn nhẫn như vậy?" Hương Hương bất khả tư nghị nhìn ta nói.
"Đừng nghe nàng nói bậy, sao ta có thể làm chuyện như vậy được?" Bần đạo lời lẽ chính nghĩa nghiêm khắc phản bác! Trong lòng lại bội phục sức phán đoán của Mân Nhi không thôi. Ai nha, Mân Nhi quả thật hiểu rõ lòng ta a! Tuy bần đạo không tính chém người bỉ ổi như vậy, nhưng mà quả thật ta đã sớm có chiêu số âm hiểm hơn. Tỷ như cho người mang về một chút độc hệ pháp thuật của Khắc Lý, tựa như ôn dịch vân vân! Ngay cả Phùng Tu Tư còn có, làm sao Khắc Lý không biết được? Chỉ là ý tưởng này quá âm độc rồi, vẻn vẹn xẹt qua trong đầu bần đạo mà thôi, sau đó nhanh chóng buông tha! Ta không thể vô nhân tính như vậy a? Chuyện thiếu đạo đức như vậy mà làm thì nhất định sẽ tuyệt tử tuyệt tôn!
Xử trí xong một đống chuyện thượng vàng hạ cám, thời gian cũng chầm chậm trôi qua, chúng ta đều tranh thủ mau chóng khôi phục, chờ ứng phó chiến đấu bùng nổ mãnh liệt hơn. Trải qua lần chiến đấu này, hai phe nhiều ít có thêm không ít nhân sĩ mới. Trước kia bần đạo tuyệt đối không ngờ Tây Tư Nhĩ thân vương còn dũng khí đánh lén, có thể thấy được tâm tình cấp bách chiếm lại Tạp Tháp Nhĩ Thành của hắn. Biểu hiện chiến đấu của bộ đội Tạp Đặc có thể nhìn thấy rõ ràng, ý thức chiến thuật không kém, ý chí chiến đấu cũng rất cao, chiến đấu rất ương ngạnh, tuyệt đối tính là kình địch, điều này làm ta cũng bắt đầu coi trọng bọn hắn!
Sự hiểu biết của Tây Tư Nhĩ thân vương với chúng ta lại thu hoạch pha phong. Đầu tiên là hắn đã biết trên tay của ta có đến 2 cái siêu cấp Pháp Sư, sau đó lại biết liên hoàn bẫy rập ta thiết kế trên cửa thành, đường cái đáng sợ đến cỡ nào, lại càng thêm nhận thức trực quan sinh động với trận thế dày đặc của Cung Tiễn Thủ. Cảnh này khiến cho Tây Tư Nhĩ thân vương hoàn toàn buông tha cho đánh lén. Hắn chuẩn bị đợi khi đại hình công thành khí giới vận đến đây sẽ phát động cường công chính diện với Tạp Tháp Nhĩ Thành!
Vì vậy Tây Tư Nhĩ thân vương cố ý phái người đi mời Đại Ma Đạo Sư Ti Khắc Đặc, đây là hắn nghe theo đề nghị của Tha Khắc Đàn, Điện Hệ pháp thuật của Tha Khắc Đàn quả thật có ưu thế tuyệt đối về sát thương lực, nhưng trên chiến trường cũng nhiều lắm là giết thêm vài người mà thôi, nhưng tiểu binh thì căn bản không đáng dùng ma pháp đánh chết, nếu không đêm qua Khắc Lý còn không sử dụng Thi Bạo Thuật bạo chết hết những người dưới thành cho khỏe? Như vậy cho dù hắn hao hết ma lực cũng không giết được bao nhiêu người! Cho nên, pháp thuật sát thương đơn thuần ngược lại không có bao nhiêu tác dụng, mà Thổ Hệ pháp thuật lại khác, cho dù lực sát thương không mạnh lắm, nhưng tác dụng trên chiến trường luôn chiếm ưu thế hơn bất cứ hệ gì khác.
Bởi vì điểm lớn nhất của Thổ Hệ pháp thuật là thay đổi địa hình. Thử nghĩ mà xem, khi kỵ binh đang xung phong, mặt đất đốt nhiên biến thành cát chảy thì sao? Mà trong Thổ Hệ pháp thuật lại có một chiêu Địa Chấn Thuật biến thái nhất, có thể phá hư tường thành ngay lập tức. Chỉ cần Thổ Hệ Đại Ma Đạo Sư Ti Khắc Đặc đến đây, một cái Địa Chấn Thuật vào là có thể đánh ngã tường thành Tạp Tháp Nhĩ Thành, không có tường thành che dấu, Tạp Đặc đại quân lấy binh lực nhiều hơn gấp mấy lần còn không thể chiếm thành sao?
Sau khi tiếp nhận hơn 2 vạn người bệnh, cứ việc Tây Tư Nhĩ thân vương phi thường buồn bực trong lòng, đương nhiên hắn cũng hiểu được ý định của bần đạo, nhưng cho dù hiểu cũng không có biện pháp, hắn cũng không thể mặc kệ bọn họ a? Như vậy sẽ làm bộ hạ rét lạnh tâm tình! Cho nên hắn đành phải nuốt hận trong lòng, ngoài việc công khai tỏ vẻ cảm tạ ta ra thì không còn hành động gì khác.
Bất quá, dù sao hắn cũng là một con hồ ly già a, vì phấn chấn sĩ khí, hắn không chỉ không áp đặt tội chiến bại cho những người bệnh này, ngược lại bốn phía khích lệ bọn họ tác chiến dũng cảm, ngợi khen không ngớt, sau đó phái người hộ tống họ về phía sau! Vì để chiếu cố hộ tống bọn họ, Tạp Đặc lập tức mất đi 5 vạn đại quân! Tây Tư Nhĩ thân vương lại ở trong lòng mắng mỏ bần đạo không thôi, tiểu tử giảo hoạt, lấy không một cái thanh danh nhân từ còn không nói, lại không công làm ta mất đi 5 vạn đại quân, thật sự là đủ âm hiểm, đủ giảo hoạt, đủ đáng giận!
Mặc dù ở trên chuyện tù binh, bần đạo trêu chọc Tây Tư Nhĩ thân vương xinh đẹp một chút, nhưng mà, khi Tạp Đặc người ta tiếp tục chiêu tập cao thủ, chỉnh quân chuẩn bị, bên này bần đạo lại nghênh đón một cái gậy ngầm, từ phía sau lưng ám hạ độc thủ - Thạch Nguyên gia, mà động thủ đánh đập bần đạo chính là quốc vương! Từ khi bần đạo đánh tên Tổng đốc bỏ đi nhà Thạch Nguyên gia làm hắn không thể tự gánh vác cuộc sống, sau đó đưa về nhà, người ta rất nhanh liền chiếm được tin tức, không có biện pháp, tốc độ của dịch trạm mau hơn nhiều so với người! Dưới tình huống người ngựa không tiếc sức, chiến báo vội vàng thì có thể chỉ vài ngày đã đến vương triều, mà tốc độ bình thường phải đi tới một tháng!
Sau khi đạt được tin tức, Thạch Nguyên gia lập tức nổ tung, lập tức bắt đầu hoạt động, cao thấp chuẩn bị, nói bần đạo bá đạo chuyên quyền, tự tiện xử trí quan to địa phương, quả thật mưu đồ gây rối! Quốc vương được đến tin tức xong cũng lửa giận ngút trời, lúc ấy còn xốc ngã cái bàn! Nói thật, lần lên án này của Thạch Nguyên gia, cạc cạc, đúng là nói thật a!
Nghiêm khắc tính đứng lên, bần đạo quả thật không có quyền xử trí quan to địa phương, nhiều nhất chỉ là giam lỏng, sau đó giao cho quốc vương xử trí. Tùy tiện tìm cái ly do như vậy liền trực tiếp đánh cho nửa sống nửa chết, hắc hắc, chính là quốc vương cũng không dám dễ dàng thử nghiệm chứ đừng nói người khác. Dù sao hắn cũng là đại quan a! Sao có thể tùy tiện đánh chứ? Về phần mưu đồ gây rối à, ta vốn không xem quốc vương ra cái gì, nếu không xem mặt mũi của người nhà thì đã sớm thoát ly hắn, tuyên bố độc lập cho Bác Lạp Tư rồi, nói vậy xem như đủ gây rối a?
Trong cơn giận dữ, quốc vương cũng còn không hồ đồ, còn biết tìm các vị lão gia hỏa như gia gia thương lượng chuyện này. Trải qua một đêm mưu đồ bí mật, quốc vương và gia gia cùng phát ra lệnh triệu hồi với bần đạo, một phần là quốc vương, muốn cướp đoạt lại hết thảy chúc vụ của ta, trở về chịu thẩm án, gia gia cũng có ý như vậy, chính là hơn một cái thu hồi Kim Long Lệnh, sau đó cùng chiến sĩ chấp pháp trở về tiếp thụ điều tra.
Sau ác chiến đêm khuya không lâu, 2 phần mệnh lệnh này đã bị 3000 bộ đội mang đến, 2000 người của quốc vương, 1000 người Long gia! Dưới sự trợn mắt há hốc mồm của mọi người, bần đạo cực kỳ chật vật bị mang hồi đế đô. Cuồng Long Thiết Kỵ trực tiếp lệ thuộc của ta bị phụ thân để lại, mà tứ đại cao thủ và Hoàng Kim Chiến Sĩ đội thân vệ cùng ta trở về.
Khi bần đạo đi, các tướng sĩ Tạp Tháp Nhĩ Thành đều ra tiễn đưa ta, toàn thân cao thấp một mảnh bi phẫn, rất nhiều người đều là đao kiếm rời vỏ, trợn mắt nhìn. Bần đạo tin tưởng chỉ cần ta gật đầu một cái, 3000 người này sẽ biến thành thịt vụn ngay! Bất quá, ta đương nhiên không thể làm như vậy, đành phải trốn vào trong xe ngựa, yên lặng nhìn thân ảnh run rẩy của bọn họ!
Phụ thân lại phẫn nộ vô cùng, vừa nghe mệnh lệnh của quốc vương xong, trước tiên đánh tên quan truyền lệnh một trận chết khiếp, nếu không phải bị người giữ lại, hài tử đáng thương kia chắc bị đánh thành thịt vụn rồi, sợ tới mức tên trưởng bối trong gia tộc đến kia, ngay cả mệnh lệnh cũng không dám làm trò trước mặt phụ thân đọc mà là vụng trộm đọc sau lưng! Khi ta đưa Kim Long Lệnh cho hắn, hắn cơ hồ sợ tới mức run run, sợ ta và phụ thần thưởng cho hắn một phần cấm chú ấy!
Bần đạo trở về coi như có điểm đạo lý đi, nhưng một phân mệnh lệnh khác quả thật có vẻ thực hồ nháo. Dưới sự thao túng của Thạch Nguyên gia, quốc vương tước đoạt chức Tạp Tháp Nhĩ Thành thành chủ đầu hàng kia, ngay cả phong hào Công Tước của ta cũng bị ngâm nước nóng, còn tước đoạt quyền chỉ huy 5 vạn thủy quân của gia tộc ngươi ta nữa! Đây không phải là chơi nhau sao? Trước khi bần đạo đi đã dám tiên đoán, quan bức dân phản, dân tất phản a!
Trên đường trở về của bần đạo, một đám qua viên phe phái quốc viên đều cao hứng phấn chấn a, xem ra rất có tư thế trùng tu nghiệp cũ. Nếu không phải 3000 người cso 1000 chiến sĩ gia tộc, rất có thể bọn họ muốn thu thập ta trên đường đi mất. Cạc cạc, chẳng lẽ bần đạo còn chưa hổ xuống đồng bằng mà đã bị cẩu khi dễ? Vài cái thờ ơ, nhe răng nhếch miệng, thậm chí nói năng lỗ mãng đều trực tiếp bị thủ hạ bần đạo thu thập.
Tên này sau khi bị đánh thành đầu heo vẫn không rõ, vì sao một cái tội phạm như ta còn dám kiêu ngạo như vậy? Bất quá, bọn hắn còn chưa có cơ hội hiểu ra, đang dưỡng thương trong nhà mấy ngày đã bị cha ta tìm tới cửa, trực tiếp động thủ đánh tàn phế, sau đó trói lại, lấy tội danh tư thông địch quốc đuổi về vương đô. Hắc hắc, lần này phụ thân không phải là đánh giữa bàng dân thiên hạ, không tính là tội danh, nhiều nhất nói là hắn phản kháng nên đánh là được. Ai dám so đo với một Kiếm Thánh a? Địa vị của phụ thân và ta khác nhau, đừng nói hắn âm thầm đánh người, cho dù đánh như ta kia cũng tám phần là giải quyết riêng thôi. Ai, tất cả mọi người đều là người của Long gia nha, sao đãi ngộ khác nhau như vậy! Buồn bực!
Vẻn vẹn chỉ xử trí hai tên như vậy, không khí trên đường đã hoàn toàn biến đổi, lập tức nghênh đón nồng nhiệt, nhiệt tình vô cùng, cạc cạc, thật sự là một đám đê tiện nha! Như vậy cho dù ta đi cũng yên tâm rồi, ít nhất bọn người kia vẫn bị kiềm hãm, vẫn không dám lỗ mãng, chỉ cần phụ thân còn nghe theo đề nghị của Thạch Trữ và Ni Cổ Lạp Tư đa mưu túc trí, trận chiến này của Đại Hán ít nhất cũng không bị thua a?