Chương 1026: Đi hay không đi
Nhưng mà, đó là chuyện của một năm trước, dù có trò chuyện hợp ý, một năm nay không liên lạc nên cũng không có bao nhiêu giao tình.
Huống chi, trước kia Cố Vân Đông không có thân phận gì, cho dù có quan hệ tốt với Tần Văn Tranh, đó cũng chỉ là mượn ánh sáng của Tần Văn Tranh. Hiện giờ nàng chính là Vĩnh Gia quận chúa do Hoàng Thượng thân phong, thân phận tôn quý, nghe nói mấy ngày trước sau khi nàng hồi kinh đã tiến cung tạ ơn, còn được Thái Hậu và Hoàng Hậu ban thưởng không ít.
Thế cho nên mấy ngày nay có không ít người lui tới cửa, cũng có không ít phu nhân, tiểu thư hạ thiếp mời nàng đến làm khách. Tuy rằng Cố Vân Đông đều lấy lý do muốn dưỡng thai để cự tuyệt, nhưng cũng không khó nhìn ra, Cố Vân Đông bây giờ đã không còn như xưa, nghiễm nhiên trở thành tân quý.
Nhiều người vội vàng muốn kết giao cùng nàng như vậy, nàng lại đến Hầu phủ bọn hắn đưa thiệp mời.
Hơn nữa, còn là Thiệu Thanh Viễn vừa mới thăng chức làm quan ngũ phẩm, tự mình đưa tới cửa.
Hoài Âm Hầu cầm thiệp mời, hỏi Hầu phu nhân: “Chúng ta đi không?”
“Ông đi đi.” Hầu phu nhân dừng một chút, cười khổ một tiếng: “Ta không đi.”
Hoài Âm Hầu biết bà đang băn khoăn cái gì, hắn nắm chặt tay Hầu phu nhân, thấp giọng nói: “Khổ cho nàng rồi.”
“Ta có gì mà khổ chứ, cùng mẹ tụng kinh niệm Phật cũng không tồi, một mình trốn ở trong phủ, tin đồn nhảm nhí bên ngoài cũng không nghe thấy, cũng không cần gặp ai. Nhưng mà ông, mỗi ngày còn phải ra ngoài lên triều làm việc, còn chịu đựng nhiều hơn ta.”
Trên người Hoài Âm Hầu vẫn còn chức quan, tuy rằng chức vị không cao, nhưng vẫn phải làm việc mỗi ngày.
Những đồng nghiệp nhìn thấy ông, lời đồn đại tất nhiên cũng nhiều hơn.
Hoài Âm Hầu mỉm cười: “Ta là nam nhân, đồng nghiệp của ta mỗi ngày đều rất bận rộn, nào có công phu để ý tới những chuyện nhảm nhí kia, ta tốt lắm, không có việc gì.”
Nếu quyết định đi, Hoài Âm Hầu cũng để cho Hầu phu nhân chuẩn bị lễ vật trước, đến lúc đó ông mang đến tham gia một chút.
Ông cũng không tính ở lại lâu, đưa quà xong, nói chuyện một lát sẽ trở về. MAyy dich
Thiệu Thanh Viễn đưa xong thiệp mời, sau khi trở về lại bắt đầu bận rộn công việc.
Tiệm thuốc cũng sắp chuẩn bị xong, mấy ngày nay hắn và đại phu cũng đã thương lượng quy trình.
Thương lượng xong về Thiệu Ký, lại bắt đầu cân nhắc đến Cố Ký.
Thiệu Thanh Viễn ôm việc khai trương của hai cửa hàng vào trong tay mình, chỉ báo cáo mấy chuyện tốt với Cố Vân Đông, sau đó thương lương với cô những chỗ nào có sơ hở thì bổ sung thêm.
Hai vợ chồng Khương Bảo và Thung Tử cũng trở về kinh thành, bọn họ thuê hai viện kề nhau.
Hai vợ chồng Thạch Đại Sơn và Hà Diệp cũng theo tới kinh thành. Dù sao con trai Thung Tử và con gái Lan Hoa Nhi đều ở đây, hơn nữa Lan Hoa Nhi mới sinh con, con dâu Tô Tình lại có thai, hai vợ chồng già hiện giờ rất thỏa mãn, cũng không muốn trồng cây ăn quả nữa, nên đi theo giúp hai cặp vợ chồng chăm sóc đứa nhỏ.
Hiện giờ Lan Hoa Nhi và Tô Tình cũng không thể đến Tân Minh Các làm việc, nhưng mà việc này cũng không vội, chờ đến khi cửa hàng Tân Minh Các khác ở kinh thành khai trương, con của Lan Hoa Nhi cũng hơn hai tuổi, lúc này làm việc cũng không thành vấn đề.
Tô Tình khả năng còn cần phải đợi thêm một năm nữa, Cố Vân Đông bảo nàng không cần lo lắng, chờ nàng tĩnh dưỡng tốt thì đến cửa hàng làm việc.
Lúc trước bọn họ ở xưởng bên kia, hiện giờ cửa hàng sắp khai trương, Thung Tử và Khương Bảo cũng rất bận rộn, trong nhà có người lớn hỗ trợ, quả thật bớt lo hơn rất nhiều.
Còn có Đồng An, cũng thuê một căn phòng bên cạnh, đón Thẩm Tư Điềm vào ở.
Khu vực đó hiện tại rất náo nhiệt.
Đợi đến ngày cửa hàng khai trương, Cố Vân Đông rời giường từ sớm, mới vừa chui ra khỏi chăn, đã cảm giác thật lạnh lẽo.
Mùa đông ở kinh thành này, cái lạnh luôn đến rất nhanh. Có vẻ không bao lâu nữa sẽ có tuyết rơi.
Thiệu Thanh Viễn khoác thêm áo ấm cho cô, có chút không yên tâm: “Hay hôm nay nàng đừng đi nữa.”
“Vậy sao được, nào có chuyện lớn như khai trương lại không có chủ nhân ở đó chứ?” Cố Vân Đông liếc hắn một cái: “Yên tâm, thiếp cũng không yếu đuối mong manh như vậy đâu, chàng không phát hiện gần đây thiếp cường tráng lên không ít sao?”
Thiệu Thanh Viễn: “……” Cường tráng? Hình dung khá quái dị.
Nhưng quả thật cơ thể của Cố Vân Đông tốt hơn những người khác, hơn nữa có hắn ở bên cạnh cẩn thận chăm sóc, mạch tượng rất vững vàng, tương lai đứa nhỏ cũng sẽ rất khỏe mạnh.
Thiệu Thanh Viễn bất đắc dĩ đáp ứng, nhưng lại nói Đồng Thủy Đào đi theo bên cạnh, một tấc cũng không rời.
Chính hắn…… Cũng như thế.
Thấy cũng sắp tới giờ, đoàn người vội vàng xuất phát tới Cố Ký.
Đối với chuyện khai trương như vậy, Cố Vân Đông đã quen thuộc, lần đầu tiên khai trương ở huyện Phượng Khai còn có chút khẩn trương, hiện giờ cô vô cùng bình tĩnh.
Quả nhiên, thời gian mở cửa vẫn chưa tới, đã có không ít người vây quanh trước cửa Cố Ký.
Đợi đến giây phút cửa mở ra, ánh mắt đầu tiên cô đã nhìn thấy mấy chiếc xe ngựa quen thuộc chạy tới.
Nhiếp Thông không có thời gian rảnh, hắn còn đang dẫn người tới các thôn lân cận kinh thành để điều tra tung tích của hải tặc, người này giấu đầu lòi đuôi, trong một thời gian ngắn thật đúng là không dễ đào ra.
Cho nên chỉ có mình Nghiêm Nhã tới, nha hoàn phía sau nàng cầm quà chúc mừng, nàng nhanh chóng tiến lên đỡ Cố Vân Đông đang ra chào đón: “Muội đang mang thai, sao không ở bên trong nghỉ ngơi cho tốt. Chúng ta đều là người quen, cũng không cần muội chiêu đãi, có chuyện gì ta trực tiếp tìm nha hoàn là được.”
Cố Vân Đông mỉm cười, được nàng đỡ ngồi xuống ghế mềm trong cửa hàng. MAyy dich
Không lâu sau, Dịch Tử Lam cũng dẫn theo Vương phi và tiểu quận chúa tới đây, tiểu quận chúa hiện tại rất để ý bảo bảo trong bụng Cố Vân Đông, cho nên cô bé vốn đang nhảy nhót, vừa đến trước mặt Cố Vân Đông lập tức thu liễm, còn vươn hai tay chắn trước mặt cô.
Dịch Tử Lam thấy vậy, thẳng thừng kêu không chịu nổi, cảm giác con gái đã không còn là con gái của mình nữa.
Ngược lại quận vương phi, ngồi bên cạnh Cố Vân Đông, thấp giọng hỏi cô: “Hai cửa hàng nhà các ngươi sao lại mở cùng nhau? Thiệu đại nhân cũng ở bên này, vậy Thiệu Ký bên kia thì phải làm sao?”
Cố Vân Đông giật khóe miệng, cũng rất bất đắc dĩ, nói: “Thiệu Ký bên kia giao cho đại phu trong cửa hàng. Ừm…… Tần đại nhân chắc cũng sẽ qua bên kia.”
Quận vương phi: “……” Chuyện như vậy lần đầu nàng nghe nói.
Tần Văn Tranh đến hiệu thuốc Thiệu Ký, không phải làm khách, mà thay chủ nhân đi chiêu đãi người khác đúng không?
Cố Vân Đông cũng không có cách nào, Thiệu Thanh Viễn sợ phiền toái, hơn nữa sợ cô mệt nhọc, dứt khoát khai trương hai cửa hàng cùng một ngày. Hơn nữa đối với hiệu thuốc, hắn cực kỳ không để ý vì cho dù không tuyên truyền, hiệu thuốc kia của hắn cũng không sợ không làm ăn được.
Dù sao, hiện tại trong giới thượng lưu ở kinh thành, ai cũng biết thân phận truyền nhân thần y của hắn.
Nghe nói lúc trước sau khi Cố Vân Đông được sắc phong trở thành Vĩnh Gia quận chúa, đã có không ít người chê cười Thiệu Thanh Viễn, cảm thấy hắn không xứng với cô.
Tuy rằng Cố Vân Đông chỉ là nữ nhân nhà nông từng bước một đi lên, nhưng cái danh quận chúa phân lượng vẫn hơn mười phần, danh hiệu cao không nói, còn có đất phong.
Thiệu Thanh Viễn thì sao? Tuy rằng cũng có công lao tìm ra phương pháp phòng bệnh đậu mùa, nhưng hắn cũng chỉ là một quan thất phẩm.
Có vài người chê cười hắn, lúc trước Hoàng Thượng muốn mời hắn vào Thái Y Viện, tiểu tử này còn cự tuyệt. Nếu lúc ấy không cự tuyệt, hiện giờ tốt xấu gì cũng là người có thân phận, ai nấy đều cảm thấy chắc chắn Thiệu Thanh Viễn sẽ thấy hối hận.
Kết quả không bao lâu, phủ Tuyên Hòa bên kia truyền đến một tin tức, Thiệu Thanh Viễn lại là cháu trai của thần y!!