Chương 1035: Ở lại Hầu phủ
Thiệu Hồng Khang vẫn bị ngăn ở bên ngoài Niệm Âm đường, kinh ngạc nhìn mấy người bên trong, vẻ mặt hồ nghi, sao lại có cảm giác, mới một lát không gặp, bầu không khí giữa mấy người này trở nên không giống trước rồi?
Nhất là sự thân mật giữa bọn họ, quan hệ cũng tốt lên quá nhanh rồi đấy?
Thiệu Hồng Khang muốn hỏi hai câu, Hoài Âm Hầu đã nghiêm túc phân phó hắn: "Con đã cầm thuốc trở về, vậy nhanh chóng đi sắc lên, lát nữa tổ mẫu con tỉnh lại phải uống, không nên đứng sững ở đây, chúng ta đi phòng khách trước.”
Thiệu Hồng Khang: "..."
Trong nháy mắt cảm giác mình thất sủng.
Nấu thuốc không phải là có hạ nhân sao? Chẳng lẽ cha hắn cảm thấy hắn giao công việc này cho hạ nhân thì không có hiếu tâm?
Hoài Âm Hầu lại không nhìn hắn nữa, cũng không để ý tới sự khó hiểu của hắn, cùng hai người Thiệu Thanh Viễn trực tiếp rời đi.
Mấy người dùng xong cơm chiều, Thiệu Thanh Viễn lại đi Niệm Âm đường bắt mạch cho lão phu nhân, cảm giác vấn đề không lớn, lúc này mới yên lòng.
Nhưng mà chờ hắn chuẩn bị đi, lão phu nhân lại tỉnh lại, lôi kéo hắn không chịu để hắn đi.
Bà rất nhớ Thiệu Âm, nhưng hiện tại không gặp được Thiệu Âm, đứa nhỏ của Thiệu Âm lại ở trước mặt.
Lão phu nhân tỉnh lại gặp người, làm sao chịu thả hắn đi, chỉ sợ hắn vừa đi, lại tìm không thấy, luôn cảm thấy việc này giống như nằm mơ.
Hoài Âm Hầu và Hầu phu nhân thay phiên nhau khuyên bảo cũng vô dụng, lão phu nhân không chịu buông tay.
Cuối cùng không có biện pháp, Thiệu nhị gia chỉ có thể nói: "Bằng không, đêm nay Thanh Viễn và Vân Đông ở trong phủ đi. Dù sao cũng là nhà cữu cữu, ở một đêm cũng không sao. Đối với bên ngoài thì nói lo lắng bệnh tình của mẹ lại tái phát, ở trong phủ để phòng ngừa vạn nhất?”
Thiệu Thanh Viễn còn chưa kịp nói chuyện, lão phu nhân đã gật đầu: "Đúng, hiện tại ta còn cảm giác không thoải mái lắm, nếu cháu đi rồi, quay lại ta lại ngất đi thì làm sao bây giờ?”
Thiệu Thanh Viễn: "......" Người già có thể chơi xấu như vậy sao? Hắn là đại phu, bà ấy có tốt hay không chẳng lẽ hắn nhìn không ra sao?
Hắn nhìn về phía Cố Vân Đông, lão phu nhân cũng vội vàng nhìn về phía Cố Vân Đông: "Vân Đông, lão thái bà ta rất đáng thương, các cháu cứ ở lại đi. Cháu yên tâm, trong nhà có hạ nhân, không cần các cháu mệt nhọc, có chuyện gì cứ giao cho hạ nhân đi làm là được."
Cố Vân Đông: "..." Người cũng đã nói như vậy rồi, nếu cháu muốn đi nữa, đó chính là bất hiếu. Cố Vân Đông gật đầu, Thiệu Thanh Viễn tất nhiên cũng lưu lại.
Hầu phu nhân lập tức sai người thu dọn viện tử bên cạnh lão phu nhân, còn gọi mấy hạ nhân lưu loát đi dọn phòng cho bọn họ, một màn này làm cho các tiểu bối khác trong Hầu phủ đều kinh ngạc, nhưng nghĩ đến thân phận Thiệu Thanh Viễn Và Cố Vân Đông thì lại bình thường trở lại, cũng không nghe ngóng nhiều.
Nhưng mà không nghĩ tới lão phu nhân lại trực tiếp để Chu ma ma đi theo chiếu cố Cố Vân Đông.
"Chu ma ma có kinh nghiệm, lúc trước ta có thai, đều do bà ấy chiếu cố. Có bà ấy ở đây sẽ không ai dám bắt nạt các ngươi.”
Thịnh tình khó lại, Cố Vân Đông đáp ứng. MAyy dich
Nhưng Chu ma ma quả thật rất thỏa đáng, rốt cuộc là hạ nhân nhà giàu đi ra, làm việc cũng rất có chừng mực, một chút cũng không làm cho người ta cảm thấy chỗ nào không thoải mái.
Cố Vân Đông trước kia không thèm để ý hạ nhân có trải qua huấn luyện hay không, tự tại thoải mái, nhân phẩm tốt thông minh là được.
Nhưng sau một đêm ở chỗ này, được Chu ma ma chiếu cố hoàn toàn không cần động não động thủ, thậm chí ngay cả miệng lưỡi cũng không cần động đậy, cô đột nhiên cảm thấy, làm một con sâu gạo, hình như cũng là một lựa chọn không tồi.
Cũng may ngày hôm sau cô tỉnh táo lại, dù sao cô cũng không quen sống trong hậu trạch đại viện không ra ngoài, không động não động thủ, con người sẽ thoái hóa rỉ sét.
Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn ở lại hầu phủ một đêm, dưới ánh mắt lưu luyến không rời của lão phu nhân, bọn nán lại thêm nửa ngày, qua buổi trưa mới rời đi.
Mặc dù lão phu nhân vẫn không nỡ, nhưng bà cũng biết không thể giữ người ta ở lại hầu phủ mãi được.
Chưa nói tới thân phận của hai người, mà chỉ việc Cố Vân Đông là người đã có gia đình, lại đang mang thai, ở lại hầu phủ cũng không tiện.
Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông đi rồi, lão phu nhân thở dài một hơi.
Trải qua chuyện này, cả người bà có tinh thần hơn, sau khi uống thuốc rồi ngủ thêm một giấc đã có thể rời giường, cả khóe mắt với lông mày của bà đều là ý cười.
Lúc tiểu bối tới thăm, thấy tổ mẫu luôn luôn nghiêm khắc bây giờ lại hết sức hiền lành thì có cảm giác hết sức quỷ dị.
Nhưng mà người kỳ lạ không chỉ có tổ mẫu mà còn có cả cha mẹ bọn họ.
Bọn họ vốn dĩ còn bởi vì chuyện bị mấy lời đồn nhảm nhắm vào mà mặt ủ mày chau mấy ngày hôm nay, còn chẳng buồn ra cửa, làm cái gì cũng buồn bã ỉu xìu.
Nhưng hôm nay người nào người nấy tinh thần phấn chấn, Hầu phu nhân và nhị phụ nhân còn hẹn nhau đợi mấy ngày nữa thân thể của tổ mẫu tốt hơn một chút, bọn họ sẽ đến Tân Minh Các.
Đến cả tổ mẫu cũng nói muốn mau đến xem trà lâu nổi tiếng ở Kinh Thành này.
Có điều trước đó, Hầu phu nhân còn có một chuyện cần phải xử lý.
Trước đó lão phu nhân bởi vì bị ngũ muội Thiệu Tuệ cố ý kích thích mà bị té xỉu. Hầu phu nhân còn cảm thấy kỳ quái, ngũ muội là nữ nhi của Cam thị, quan hệ với lão phu nhân vốn cũng chẳng ra gì, sau khi gả đi thì một năm chỉ về Hầu phủ có một lần làm bộ làm tịch mà thôi.
Sao lần này lại đột nhiên chạy về đây, hóa ra bà ta cất giấu tâm tư như vậy.
Hoài m Hầu lập tức ra lệnh, căn dặn người gác cổng về sau nếu nhìn thấy Thiệu Tuệ thì chặn người ở ngoài cửa, không cho bà ta vào.
Nếu không phải bởi vì gần đây không thích hợp gây thêm phiền toái, để người ta nắm được nhược điểm, Hoài m Hầu còn muốn tự mình tới cửa tìm nàng ta hỏi cho rõ ràng.
Có điều không vội, đợi nhận được hồi âm của tam muội, có sổ sách rồi, bọn họ có thể từ từ tính.
Hai người Thiệu Thanh Viễn không tiện nhúng tay vào chuyện này nên về thẳng Thiệu phủ.
Sổ sách khai trương ngày hôm qua của Cổ Ký và Thiệu Ký đã đưa đến trong nhà.
Cố Vân Đông cũng không vội xem, chỉ nhìn lướt qua số liệu một chút, rất tốt, quả nhiên ở Kinh Thành khắp nơi đều là vàng.
Cô hỏi chưởng quầy tạm thời của Cố Ký, Vạn phụ: “Hiện tại trong tiệm chỉ có ngươi và Thung Tử bận bịu nhất. Ta thấy việc làm ăn khá tốt, nếu nhân lực không đủ ngươi có thể tuyển thêm tiểu nhị. Còn có, ngươi dạy thêm quy củ trong kinh thành cho Thung Tử, đưa hắn đi nhận thức các quý nhân trong Kinh Thành, như vậy tương lai hắn mới có thể đảm nhận tốt chức vụ chưởng quẩy.”
“Vâng.” Vạn phụ cung kính đáp ứng, nhưng trong lòng lại rơi lộp bộp một tiếng, hóa ra phu nhân có ý định bồi dưỡng Thung Tử thành chưởng quẩy, vậy tương lai hắn……
Trước lúc Dịch Tử Lam đưa Vạn Phụ cho Thiệu phu nhân, hắn đã từng ra ngoài theo chân những chưởng quầy khác học hỏi, xác thật hắn có kinh nghiệm phong phú, tính tình cũng thông minh trầm ổn. Vốn dĩ hắn cho rằng tương lai mình sẽ được giúp đỡ phu nhân quản lý sản nghiệp, nhưng bây giờ nghĩ lại, quả nhiên là hắn đã suy nghĩ quá nhiều.
Hiện giờ bên Tân Minh Các đã có Hạ ma ma, Thiệu Ký có đại phu mời đến trông coi, nhìn dáng vẻ của Khương Bảo xem ra tương lai cũng sẽ tiếp nhận chức vụ này, mà Cố Ký, sau này Thung Tử sẽ quản lý. MAyy dich
Vạn phụ có chút tiếc nuối, nhưng đây là phân phó của chủ tử, hắn là hạ nhân, chỉ cần là theo là được.
Ai ngờ tiếp đó Cố Vân Đông lại nói: “Ngươi tận tâm chỉ dạy cho Thung Tử. Sau này hắn quen việc ngươi cũng có thể gỡ xuống gánh nặng này, nhận những công việc khác ta giao cho ngươi.”
Vạn phụ sửng sốt, hai mắt hơi hơi sáng lên, nhưng hắn cố trấn tĩnh lại, không để cho ai nhận ra: “Những chuyện khác? Phu nhận có chuyện gì cần phân phó, xin cứ việc dặn dò.”