Chương 1061: Tứ cô nãi nãi Thiệu Linh
Thiệu Thanh Viễn gật đầu: “Ta hiểu rồi, cảm ơn cữu cữu.”
“Ơn huệ cái gì, chỉ cần các cháu sống tốt là ta đã cảm thấy mãn nguyện rồi.” Đến nay Hoài Âm Hầu vẫn để ý những chuyện Thiệu Âm gặp phải năm đó, bọn họ chỉ hận không thể đối xử tốt gấp bội lần với Thiệu Thanh Viễn.
Hai cậu cháu đang nói chuyện, thì thấy hạ nhân vội vàng chạy vào thính đường, đi tới trước mặt lão phu nhân nói: “Lão phu nhân, tứ cô nãi nãi và tứ cô gia tới.”
Lão phu nhân ngẩng đầu lên, trên mặt mang theo ý cười: “Mau, nhanh bảo bọn họ vào đi.”
Vừa dứt lời, quản gia lập tức dẫn bảy tám người tiến vào, hai người đi đầu đúng là tứ tiểu thư Thiệu Linh của Hoài Âm Hầu phủ và cô gia Trịnh Bình Viễn.
Theo sau bọn họ chính là hai người con trai con dâu và cháu trai cháu gái.
Cả gia đình đều tới, bầu không khí vô cùng hòa thuận.
Cố Vân Đông ngẩng đầu, không khỏi đánh giá Thiệu Linh hai cái. Thiệu Linh, tứ tiểu thư Hoài Âm Hầu phủ, cũng là tiểu thư thứ xuất, có điều bà ấy không giống với Thiệu Tuệ, mẹ của bà không được sủng ái, thậm chí còn bởi chỉ sinh được nữ nhi giống Cam thị nên thường xuyên bị bà ta nhắm vào.
Không may là mẹ bà ấy không được lão hầu gia sủng ái, bị ủy khuất cũng không nói được gì.
Cuối cùng bởi vì không có cách nào, bọn họ đành phải dựa vào lão phu nhân mới có thể được an ổn một chút.
Lão phu nhân có con trai con gái của mình, tất cả tâm tư đều đặt trên người nữ nhi. Nhưng Thiệu Linh là người khéo léo biết an phận thủ thường, nên trước giờ không đối xử khắt khe với bà, những thứ nên có đều có. Đặc biệt là năm Thiệu Linh mười một tuổi, mẹ bà bị bệnh qua đời, bà càng không có nơi nương tựa. Cho nên năm đó mối quan hệ giữa Thiệu Âm và Thiệu Linh quả thật không tồi.
Sau này Thiệu Âm bị mất tích, lão phu nhân mất hết tinh thần, lợi ích chốn hậu viện cũng bị Cam thị cướp đi. Lão phu nhân chỉ một lòng một dạ tìm kiếm Thiệu Âm, tất nhiên cũng không để ý đến Thiệu Linh.
Mãi cho đến khi Thiệu Thanh Viễn bị bắt cóc, lão phu nhân bắt đầu đoạt quyền, không ngờ trong lúc giành lại quyền lực, Cam thị nhìn trúng hôn sự của Thiệu Linh, muốn lợi dụng bà để trợ giúp mình một tay.
Bởi vì Cam thị thuyết phục lão hầu gia, gả Thiệu Linh cho một gã quan viên nghe đồn là từng đánh chết một người thê tử của mình nên nha hoàn của Thiệu Linh lén tìm Chu ma ma bên người lão phu nhân, cầu xin Chu ma ma cứu Thiệu Linh.
Đây nào phải gả con, đây rõ ràng là muốn đẩy Thiệu Linh vào hố lửa.
Sau khi lão phu nhân nghe xong thì nổi giận đùng đùng. Năm đó lão Hầu gia muốn lợi dụng nữ nhi bà để bám vào Tam hoàng tử, bây giờ lại dòm ngó hôn sự của Thiệu Linh, có phải không có nữ nhi để liên hôn thì lão ta không thể làm nổi cái gì đúng không? Đúng là phế vật.
Vốn dĩ lão phu nhân còn định từ từ giày vò chết Cam thị, nhưng sau sự việc này, thủ đoạn của bà cực kỳ sắc bén, trực tiếp đánh ngã Cam thị.
Sau đó bà bắt đầu tìm kiếm hôn sự cho Thiệu Linh. Đối xử với Thiệu Linh lão phu nhân cũng gửi gắm chút tình cảm riêng tư trong đó. Nữ nhi mình đã không thể có được hạnh phúc, bà tuyệt đối không muốn Thiệu Linh đi vào vết xe đổ của nữ nhi mình.
Lão phu nhân bắt đầu cẩn thận lựa chọn người thích hợp, sau đó chọn trúng tiểu nhi tử của quan lục phẩm Trịnh gia.
Trịnh gia có hai người con trai, đại nhi tử rất xuất sắc, khi ấy hắn đã là tú tài, trong tương lai tiền đồ nhất định không tệ.
Tư chất tiểu nhi tử lại bình thường, nhưng con người chất phác, yêu thích luyện võ, ở trong nhà rất được sủng ái.
Chắc chắn gia chủ Trịnh gia tương lai sẽ là đại nhi tử, có anh trai cuộc sống sau này của Trịnh Bình Viễn chắc cũng sẽ không quá tệ.
Tính tình Thiệu Linh hướng nội, không giỏi giao tiếp, không thích hợp làm đương gia chủ mẫu.
Một gia đình đơn giản như Trịnh Bình Viễn, càng phù hợp với bà hơn.
Trịnh gia không có nhiều chuyện phức tạp, Hoài Âm Hầu phủ cũng có thể trở thành hậu thuẫn cho bà.
Quả nhiên, sau khi Thiệu Linh gả cho Trịnh Bình Viễn, cha con Trịnh gia đi lên một bậc, con trai lớn của Trịnh gia thi đỗ cử nhân, không mấy năm lại trúng tiến sĩ.
Về sau lại cơ trí đứng về phía Thái tử, sau khi tân hoàng đăng cơ, hắn cũng bắt đầu đi lên, hiện tại cũng đã là ngũ phẩm rồi.
Tuy nói phẩm giai không cao, nhưng cũng là người có thực quyền, ai cũng biết nếu mài giũa thêm vài năm nữa, Trịnh gia sẽ càng ngày càng tốt.
Trịnh Bình Viễn có phụ thân và ca ca hộ đỡ, hiện tại cũng đang ở chức vụ binh bộ, cuộc sống trôi qua rất thoải mái.
Quan trọng nhất là, Trịnh Bình Viễn đối xử tốt với Thiệu Linh, nhìn trạng thái hiện tại của Thiệu Linh thì biết cuộc sống của nàng rất thoải mái.
Bên cạnh Trịnh Bình Viễn chỉ có một thiếp thị, còn là nha hoàn hồi môn của Thiệu Linh, lúc nàng mang thai thì đề cử. Thiệu Linh có hai đứa con trai, nha hoàn kia sinh một nữ nhi, hiện giờ cũng được nuôi ở bên cạnh Thiệu Linh.
Bởi vì như vậy, Thiệu Linh rất cảm kích lão phu nhân.
Nếu không phải năm đó bà ấy hao tâm tổn trí, có thể nàng đã sớm chết, làm sao còn có gia đình mỹ mãn và con cái hiếu thuận như hiện tại.
Bởi vậy nàng và Thiệu Tuệ khác nhau, nàng không thích ra ngoài giao tiếp, ngoại trừ ở nhà chăm sóc trượng phu hài tử rồi xử lý việc ở cửa hàng của hồi môn ra, thì thỉnh thoảng cũng sẽ đến Hoài Âm Hầu phủ, cùng lão phu nhân tụng kinh niệm Phật.
Coi như thay tam tỷ làm bạn với lão phu nhân.
Từ trước đến nay Thiệu Linh luôn là người có tính tình yên tĩnh, thế nhưng ngoài ý muốn thì tính cách này lại có thể bổ sung cho Trịnh Bình Viễn tính tình có chút nóng nảy.
Hôm nay nàng đi cùng trượng phu và hài tử tới chúc tết, vốn tưởng rằng đều là người trong Hầu phủ, lại không ngờ lại nhìn thấy Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông. Thiệu Linh đã gặp qua Cố Vân Đông, tuy rằng nàng không thích ra ngoài, nhưng cũng từng đến Tân Minh Các vài lần.
Nàng rất thích chỗ đó, một mình ngồi uống trà cũng không có việc gì, chỉ là... Chi phí có chút cao, Thiệu Linh trong tay coi như dư dả nhưng cũng không thể mỗi ngày đi.
Nàng có chút nghi hoặc, nhìn quan hệ giữa Cố Vân Đông và lão phu nhân, hình như rất tốt?
Thiệu Linh đè xuống nghi hoặc trong lòng, tiến lên thỉnh an lão phu nhân.
Lão phu nhân vội vàng sai người bưng ghế cho bọn họ ngồi, giới thiệu Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông cho bọn họ, tuy rằng không nói rõ quan hệ với nhau, nhưng coi như là chính thức quen biết.
Nhưng mà, ngay khi bọn họ mới hàn huyên được vài câu, lại có hạ nhân nói: "Hầu gia, lão phu nhân, Ngũ tiểu thư cùng Ngũ gia tới.”
Vừa nghe Thiệu Tuệ tới, mặt lão phu nhân đột nhiên trầm xuống.
Hoài Âm Hầu cũng nhíu mày, bầu không khí vốn vui vẻ hòa thuận, trong nháy mắt đã tiêu tán.
Hoài Âm Hầu một chút cũng không hoan nghênh hai vợ chồng Thiệu Tuệ, nghĩ đến lúc trước mẹ bởi vì nàng ta mới bị kích thích rơi vào hôn mê, thiếu chút nữa ngay cả mạng cũng không còn. Ông đã hận không thể bắt Thiệu Tuệ tới mà hung hăng đánh một trận, càng hận không thể cùng Thái gia đoạn tuyệt quan hệ, chết già cũng không qua lại.
Hơn nữa vợ chồng Thái gia với Thanh Viễn cũng có mâu thuẫn, để cho bọn họ tiến vào, không phải chê Hầu phủ quá hòa hợp sao?
Nhưng lúc này Trịnh Bình Viễn, mấy đứa nhỏ Trịnh gia cũng ở đây, nếu cứ như vậy mà đuổi hai vợ chồng bọn họ ra ngoài, vậy Trịnh gia sẽ nghĩ như thế nào? Không chừng đến lúc đó còn liên lụy Thiệu Linh, vì người Thái gia kia, không đáng.
Nếu người ngoài biết, không chừng còn đánh giá Hoài Âm Hầu phủ.
Hơn nữa Thái Tân làm quan ở Lễ bộ, cho nên đặc biệt chú trọng lễ nghi quy củ, lễ mừng năm mới này mà lại để nữ nhi với con rể cháu ngoại ở bên ngoài, không chừng hắn sẽ làm ra chuyện gì.
Hoài Âm Hầu suy nghĩ một chút, cuối cùng gọi hạ nhân tới, phân phó như thế một phen.
Hạ nhân kia rất nhanh đã chạy ra ngoài, ngược lại Thiệu Thanh Viễn có chút cổ quái nhìn Hoài Âm Hầu một cái.