Chương 1113: Giao chiến.
Sau khi Nghi Trưởng công chúa cùng Quận vương phi tới, những người khác cũng lần lượt tới theo.
Những người có quan hệ tốt với Cố Vân Đông đều tới sớm để ủng hộ cô.
Song, Cố Vân Đông vẫn luôn lo lắng mãi không thấy bóng dáng của Hoài Âm Hầu phủ khiến cô hơi bất an.
"Lỗ vương phi tới rồi." Bỗng nhiên nghe thấy tiếng Hạ ma ma.
Cố Vân Đông hoàn hồn, nhìn về phía bà ra hiệu, quả nhiên thấy xe ngựa của Lỗ vương phi dừng cách đó không xa, bà ta cũng được dìu xuống xe ngựa.
Nhưng bà ta không trực tiếp đi tới cửa chính mà lại dừng tại chỗ một lúc, rồi đi qua phía sạp ăn thử miễn phí.
Cố Vân Đông nhướn mi nói với Hạ ma ma: "Ta qua đó xem sao."
Cô đi phía sau Lỗ vương phi vài bước, lúc sắp tới sạp hàng tình cờ nghe được lời Lỗ vương phi ân cần hỏi dân chúng ăn thử: "Các người cảm thấy thế nào? Có ngon không?"
"Ngon." Vậy xem ra hơn nửa người dân đều không biết thân phận của bà ta. Vốn dĩ bọn họ đang trật tự xếp hàng nhưng khi thấy khuôn mặt hào hứng của những người đang ăn thử, bọn họ đều rất mong chờ, cũng không thèm để ý tới mấy vị quý phu nhân ở cổng lớn nữa.
Ai mà biết bỗng nhiên có một vị phu nhân ở đâu đi tới, còn cực kỳ thân thiện hỏi bọn họ. MAyy dich
Lúc đầu bọn họ còn sợ sệt nhưng thấy đối phương tươi cười thân thiện nên cũng to gan đáp lời.
Lỗ vương phi cười nói: "Tâm tư bà chủ Cố của Tân Minh Các cũng thật là khéo léo, kiểu ăn thử miễn phí này mà cũng nghĩ ra được. Nhưng đáng tiếc là ta thấy mấy thứ kia không nhiều lắm. Nếu đã làm việc thiện thì ta đây cũng góp một phần."
Bà ta nói xong liền quay sang dặn dò nha hoàn bên cạnh: "Ngươi đi mua ít điểm tâm tới đây, để dân chúng xếp hàng phía sau cũng có phần, không để họ mất công chờ mà không có gì."
Cố Vân Đông tủm tỉm cười, người này thật biết làm trò, còn tận dụng cơ hội như vậy để mua chuộc lòng người.
Sau đó không đợi cô mở miệng, có mấy người dân nhanh chóng đáp: "Không cần không cần, chúng tôi chỉ muốn nếm thử mấy loại trà sữa bánh ngọt này của Tân Minh Các thôi, không cần điểm tâm khác đâu."
"Đúng vậy, đúng vậy. Ngài không cần tốn kém đâu, chúng tôi xếp hàng một lúc là tới lượt rồi."
Nụ cười trên mặt Lỗ vương phi đông cứng lại, Cố Vân Đông suýt phì cười.
Những lời ám muội của bà ta đặt vào lỗ tai mấy người phụ nữ ở hậu trạch có lẽ còn có chút tác dụng. Nhưng đây đều là những dân chúng bình thường có gì nói đấy, hơn nữa lại ăn nói thành thật. Hôm nay có thời gian rảnh rỗi tới xem náo nhiệt thì tình hình trong nhà đại khái cũng khấm khá, lâu lâu cũng có thể tới cửa hàng mua điểm tâm.
Hôm nay bọn họ tới đây là để nếm thử hương vị trà sữa bánh ngọt mà chỉ có các vị tiểu thư, phu nhân mới được ăn đó còn những thứ khác thì không ham.
Ngộ nhỡ Vương phi mua điểm tâm cho họ ăn sau đó họ lại không được uống trà sữa nữa thì phải làm sao?
Vì vậy đám người thẳng thừng từ chối.
Cố Vân Đông thấy Lỗ vương phi còn muốn nói điều gì đó, nhướn mi cười đi lên phía trước: "Ý tốt của Vương phi ta xin nhận, chỗ này còn rất nhiều, nếu không đủ thì sau đó kêu người làm xong sẽ đưa tới. Ngài yên tâm, con người ta đã không làm thì thôi, còn nếu làm thì chắc chắn phải làm thật tốt."
Cô nói với người xếp hàng phía sau: "Mọi người yên tâm, giờ Thân hôm nay mới kết thúc thời gian ăn thử miễn phí. Sẽ luôn cung cấp đủ hàng, không để mọi người xếp hàng vô ích. Nhưng chúng ta phải nói trước, không được làm loạn, không được chen lấn xô đẩy. Nếu có kẻ gây sự ảnh hưởng tâm trạng tốt của người khác ta sẽ không khách khí."
"Bà chủ Cố yên tâm, chúng ta biết quy tắc cả mà, chắc chắn sẽ xếp hàng thật ngay ngắn. Nếu có kẻ mất trật tự, chúng ta sẽ tống cổ hắn." MAyy dich
"Đúng vậy đúng vậy, bà chủ Cố cứ đi làm việc của mình đi, không cần lo chỗ này."
"Bà chủ Cố, trà sữa điểm tâm của ngài ngon thật đấy, bán đắt như vậy cũng có lý. Vừa rồi có người nói, nguyên liệu trà sữa điểm tâm cũng không hề rẻ. Ngài cho chúng ta ăn thử miễn phí cả ngày như vậy không sợ lỗ vốn sao?"
So với thái độ lúc đối mặt với Lỗ vương phi thì có thể thấy ngữ khí nói chuyện của bọn họ tự nhiên hơn rất nhiều, khiến người ta chỉ cần nhìn qua là thấy được sự khác biệt.
Lỗ vương phi bên cạnh liếc mặt, mặc dù trên mặt vẫn tươi cười nhưng khóe miệng lại dường như thẳng ra.
Cố Vân Đông liếc thấy, thầm cười khẩy, trên mặt lại nở nụ cười nói: "Lỗ cũng không sao, lỗ là phúc mà. Hơn nữa, loại lỗ này thi thoảng mới có một lần, để tất cả mọi người cùng vui vẻ phấn khởi."
Những gì Cố Vân Đông nói làm cho những người có mặt ngay lập tức cảm thấy khoan khoái, mặt ai cũng tươi cười vui vẻ, suýt thì chọc Lỗ vương phi tức chết.
Bà ta khẽ cười, nói: "Vậy là ta đã quá nhọc lòng rồi. Nếu Vĩnh Gia quận chúa đã chuẩn bị từ trước, ta không nhiều lời nữa. Đi thôi, ta còn muốn đi xem xem cửa hàng mới trông như thế nào, nghe nói phải mất mấy tháng tu sửa."
Những người đó ai ai cũng gọi cô là bà chủ Cố, quan hệ vô cùng thân thiết, bà ta còn cố tình nhắc nhở bọn họ về thân phận của Cố Vân Đông.
Cố Vân Đông cũng không xem là gì, cô liếc nhìn mấy người bên cạnh. Quả nhiên trọng điểm của mọi người không phải bốn chữ "Vĩnh Gia quận chúa" mà bọn họ đã bắt đầu tò mò thảo luận, tiếc nuối không thể vào xem cửa hàng trông như thế nào.
Lỗ vương phi suýt hộc máu, chẳng lẽ bà ta không giải thích rõ ràng bốn chữ thân phận khác biệt nên mấy người này mới không hiểu lời bà ta nói?
"Nếu Vương phi tò mò vậy chúng ta vào trong xem thử, đảm bảo chuyến này ngài đi không phí công."
Cố Vân Đông cười đi trước dẫn đường.
Lỗ vương phi và Thế tử phi chầm chậm bước đằng sau.
Thế tử phi mở miệng hỏi nhỏ: "Mẫu phi, Vĩnh Gia quận chúa thật không coi người ra gì."
Lỗ vương phi thầm cười khẩy: "Vương gia đã từng nói, phu thê nhà này không dễ đối phó, ta còn không đồng ý. Nghĩ Thiệu Thanh Viễn thì thôi, nhưng Cố Vân Đông xuất thân bần hàn, ba người trong nhà đều là đồ nhà quê, có bao nhiêu bản lĩnh chứ? Bây giờ xem ra ta vẫn thật sự xem nhẹ nàng ta. Ít nhất là cái tài lanh miệng, thật đúng là ít có người so bì kịp."
Cố Vân Đông tới cửa, quay lại cười nhìn mẹ chồng con dâu Lỗ vương phi.
Lỗ vương phi cũng cười, bước nhanh hai bước tới bên cạnh Cố Vân Đông.
Đúng lúc Cát thị bước ra, thấy Cố Vân Đông đang dẫn đường, không khỏi hỏi nhọ Hạ ma ma: "Sao ta lại thấy hai người họ cười tươi vậy, tuyên chiến rồi sao?"
"Tuyên chiến rồi, ngài xem sắc mặt Lỗ vương phi khó coi như vậy, đủ biết Cố chủ nhân nhà chúng ta không chịu thiệt." Hạ ma ma thấp giọng, vừa trả lời, vừa tiếp khách.
Cát thị phì cười: "Tính cách nàng ấy đúng thật là không thể chịu thiệt."
Huống chi người của Lỗ vương phủ còn có thù với cô, cô không cầm gậy đánh chết bọn họ là đã nghĩ cho đại cục rồi.
Dù gì hôm nay cũng là ngày khai trương Tân Minh Các, thân là bà chủ thì vẫn nên kiềm chế một chút.