Chương 1114: Lát nữa cô sẽ biết.
Cố Vân Đông dẫn Lỗ vương phi đi dạo một vòng, vừa đi dạo vừa giới thiệu tình hình trong viện.
Mấy vị tiểu thư, phu nhân tới từ sớm đều vội vã đi về phía bên này. Dẫu sao danh tiếng Lỗ vương phủ đang thịnh.
Nơi này có rất nhiều phu nhân của những vị quan gia ngũ lục phẩm. Họ không có nhiều cơ hội gặp gỡ, cùng nói chuyện với Lỗ vương phi.
Chỉ là thân phận bọn họ thấp kém, không dễ dàng nói xen vào. Nhưng thấy Cố Vân Đông vừa nói vừa cười với Lỗ vương phi, trong lòng không khỏi chua xót: "Thấy chưa, trước kia có biết bao phu nhân vào cửa cũng chưa thấy Vĩnh Gia quận chúa đích thân tiếp đón. Bây giờ Lỗ vương phi tới nàng ta lập tức siêng năng chạy tới."
"Các người không cảm thấy Vĩnh Gia quận chúa rất thú vị sao? Trong kinh thành nhiều quan viên như vậy, ai được thánh thượng ân sủng nàng ta lại kết thân cùng người đó. Các người xem, trước kia là Tần đại nhân, sau này là Quận vương gia. Hiện giờ Lỗ vương gia được thánh thượng coi trọng, nàng ta lập tức đổi mục tiêu."
"Chẳng phải sao? Khôn khéo như thế bảo sao Thiệu đại nhân lại yên tâm cho nàng ta xuất hiện mở cửa hàng."
"Ta nói này, mặc dù Tân Minh Các hiếm lạ, nhưng lại quá khác biệt. Chúng ta thưởng hoa uống trà thì mở yến hội là được. Hay chạy tới cửa hàng như vậy tốn rất nhiều tiền, phu quân ở nhà kiểu gì cũng có ý kiến."
Cuộc nói chuyện của hai người cuối cùng cũng bị những người bên cạnh để ý tới.
Sau khi phát hiện đó là một gương mặt xa lạ thì đã hiểu. Hai người này đi theo nhà được nhận thiệp mời mà tới.
Cũng thú vị, nếu không thích Tân Minh Các vậy thì đừng có tới nữa, đã đến rồi còn nói như vậy.
Tuy các nàng cũng buôn chuyện nhưng chỉ vì ghen tị Cố Vân Đông vừa kiếm được tiền lại có gia thế, trong lòng mới không cam tâm chứ thật sự bọn họ không có ý kiến gì với Tân Minh Các. MAyy dich
Cố Vân Đông không nghe được mấy lời sau lưng đó, cô dẫn Lỗ vương phi đi một lúc, sau khi đấu khẩu vài lần cô bèn lấy cớ có việc bận kêu người khác dẫn bà ta đi giới thiệu.
Chờ bà ta đi khỏi bèn quay lại cổng chính.
Cát thị vẫn còn đứng đâu đó, Hạ ma ma thì vào trong viện.
Cố Vân Đông nhìn quanh, hỏi Cát thị: "Hoài Âm hầu phủ vẫn chưa có người tới sao?"
Cát thị cau mày lắc đầu: "Vẫn chưa."
Cố Vân Đông lo lắng đứng ngồi không yên, nếu bọn họ không tới thì tốt, chỉ sợ tới nhưng trên đường lại gặp sự cố.
Nghĩ một lúc, cô vẫn vào trong viện, gọi Đồng Thủy Đào tới Hoài Âm hầu phủ xem sao.
Đồng Thủy Đào nghiêm túc nhận nhiệm vụ, lúc này Cố Vân Đông mới yên tâm được đôi chút.
Trong lúc nhìn lên vừa hay thấy Tuyên Trác phu nhân Tạ thị xuống xe ngựa.
Nàng cũng tò mò nhìn hàng dài bên kia nhưng không qua đó mà cùng nha hoàn mau chóng bước tới bên này.
Thấy Cố Vân Đông thì mỉm cười: "Vĩnh Gia quận chúa, nghe danh đã lâu nay mới được gặp."
Cố Vân Đông nở nụ cười giả tạo, gật đầu: "Tuyên thiếu phu nhân, mời vào."
Tạ thị nhíu mày, hơi không hiểu thái độ của cô.
Nhưng nàng đã quen kiêu ngạo, cũng không biết rõ về Cố Vân Đông. Dẫu sao nàng chỉ thích ăn đồ ăn ở Tân Minh Các mà thôi. Thái độ không tốt cũng không sao, nàng không bận tâm.
Tạ thị bĩu môi, mau chóng bước vào trong.
Cát thị thấy bóng dáng của nàng dần đi khuất, mới khó hiểu hỏi Cố Vân Đông: "Muội sao vậy? Tạ thị đắc tội muội? Muội không ưa nàng ta sao?"
Cố Vân Đông cười cười, vẻ mặt trở nên thần bí: "Lát nữa người sẽ biết."
Cát thị đang định hỏi nữa thì Hạ ma ma tới kêu Cố Vân Đông đi.
Là Trưởng công chúa tìm Cố Vân Đông, cũng không biết tại sao lại đột nhiên nhớ tới chương trình ăn thử miễn phí bên ngoài nên tìm cô hỏi vài câu.
Cố Vân Đông trả lời xong thì đi ra nhưng sau đó nhà bếp lại có chuyện tìm cô.
Cô lập tức bù đầu vì công việc, nhưng khi Đồng Thủy Đào quay về cô vẫn lập tức dừng tay kéo người lại hỏi: "Sao rồi?"
"Tới rồi, là nhị phu nhân và thế tử phi tới. Muội sắp xếp bọn họ ở Gia Cốc viên, ở đó ít người, yên tĩnh."
Gia Cốc viên được tính là nơi tương đối hẻo lánh và tĩnh mịch nhưng cảnh vật tiểu viện lại vô cùng đẹp.
Cố Vân Đông vốn định dùng làm thư phòng nhưng Cát thị lại cảm thấy quá phí phạm. Hơn nữa, đường vào Gia Cốc viên lại quá loằng ngoằng, thật sự rất bất tiện.
Chi bằng để lại đôi khi có việc cần dùng.
Cố Vân Đông nghe vậy gật đầu: "Muội có biết vì sao bọn họ lại tới trễ không?"
Đồng Thủy Đào gật đầu, nhìn trái nhìn phải nói nhỏ: "Không phải Thái gia xảy ra chuyện sao? Tuồn ra chuyện Thái đại nhân có ngoại thất, giờ Thái phu nhân hôn mê bất tỉnh. Thái Văn Khiêm và phu nhân phải chạy tới Hầu phủ cầu cứu. Bọn họ không vào được cửa lớn Hầu phủ. Thành ra lúc mấy người nhị phu nhân ra ngoài đúng lúc bị phu nhân Thái Văn Khiêm chặn lại. Lúc muội qua đó tìm khó khăn lắm bọn họ mới thoát thân được. Đáng tiếc không đụng phải muội, nếu không thì hay lắm."
Thái gia này thật đúng là không biết xấu hổ, lúc này mới biết đường tới cầu cứu? Chẳng phải trước kia vô ơn lắm sao?
Cố Vân Đông cười khẩy, không sao thì yên tâm rồi.
Cô tới nhà bếp trước, xong việc mới tới Gia Cốc viên.
Chỉ là Cố Vân Đông không ngờ tới, cô mới đến muộn có mười lăm phút mà đã có không biết bao nhiêu người vây quanh đó.
Tuy Gia Cốc viên yên tĩnh nhưng vốn dĩ bây giờ Hoài Âm hầu phủ mới là tâm điểm của mọi người. Hơn nữa, Lỗ vương phi cũng tới đây, có không ít người thấy mấy người nhị phu nhân tới, không thể không chú ý tới bọn họ và cũng biết là bọn họ đang đi đâu.
Đợi Đồng Thủy Đào đi khỏi bọn họ lập tức kéo nhau tới.
Đầu tiên là chế giễu, thứ hai là…cũng có yếu tố nịnh hót Lỗ vương phi.
Đương nhiên, người nghĩ như vậy thì thân phận cũng không cao, chỉ là phu nhân của tiểu quan ngũ hoặc lục phẩm và các thương nhân mà thôi.
Lúc Cố Vân Đông tới Gia Cốc viên, bên trong không chỉ có năm sáu người mà còn có cả mấy người đứng ngoài sân xem náo nhiệt.
Thấy Cố Vân Đông mấy người nhanh chóng xoay người cho cô vào.
Chẳng qua là đợi Cố Vân Đông vào rồi các phu nhân ở cổng kia lại tiếp tục bàn tán.
"Vĩnh Gia quận chúa tới rồi, các ngươi nói xem, Quận chúa cùng Lỗ vương phi có quan hệ tốt như vậy, giờ thấy người của Hoài Âm hầu phủ tới có phải sẽ đuổi họ đi cho Lỗ vương phi yên tâm hay không?"
"Không cần phải như vậy chứ, ta thấy Quận chúa muốn yên ổn làm ăn kinh doanh."
Yên ổn làm ăn? Những người đã thấy qua mánh khóe táo bạo của Cố Vân Đông không nhịn được mà nhếch mép từ chối bình luận.
Cuối cùng Cố Vân Đông cũng vào được cửa, bên tai lại truyền đến giọng nói kiêu ngạo.
"Hoài Âm hầu phủ đã thành ra như vậy rồi mà các người còn dám ra ngoài. Làm sao, lần trước ở Lỗ vương phủ bận rộn bây giờ lại tới Tân Minh Các, còn muốn tiếp tục sao? Cũng đúng, hôm nay có không ít tiểu thư phu nhân thân phận cao quý tới đây mà."
"Đúng nha, nếu ta là người Hầu phủ các người thì nửa năm cũng không dám bước chân ra khỏi hầu phủ. Vậy mà lại giám tính kế với thế tử Lỗ vương, cũng không thèm nhìn xem bản thân là ai."