Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1116 - Chương 1116. Hoài Âm Hầu Phủ Là Nhà Ngoại Chồng Ta

Chương 1116. Hoài Âm Hầu phủ là nhà ngoại chồng ta Chương 1116. Hoài Âm Hầu phủ là nhà ngoại chồng ta

Chương 1116: Hoài Âm Hầu phủ là nhà ngoại chồng ta

Rõ ràng trước đó là người lý trí như vậy, sao hôm nay lại

dựng lông giống như sư tử vậy, không lưu tình chút nào?

Không chỉ có một mình Nhị phu nhân nghĩ như vậy, mà những người khác cũng không thể nào tưởng tượng nổi.

Đặc biệt là một vài người đứng ở cửa khá xa, bọn họ bắt đầu bàn tán sôi nổi: “Vĩnh Gia quận chúa làm sao thế? Hôm nay là ngày Tân Minh Các khai trương, sao lại vì Hoài Âm Hầu phủ mà làm ầm ĩ, đắc tội với khách nhân như vậy?”

“Đúng vậy, hơn nữa nàng còn bóng gió nói gần nói xa như vậy có khả năng chuyện ngày ấy còn có nội tình khác. Nói không chừng lại là trách nhiệm của Lỗ Vương phủ. Hôm nay Lỗ Vương phi cũng tới, quận chúa không sợ những lời này mà truyền đến tai Lỗ Vương phi, sẽ khiến bà ấy tức giận sao?”

“Ban nãy Lỗ Vương phi tới, ta thấy nàng còn đích thân ra tiếp đãi, thái độ cực kỳ tốt, ta còn tưởng rằng nàng muốn kết giao với Lỗ Vương phủ. Sao bây giờ lại ra mặt cho Hoài Âm Hầu phủ nhỉ?” MAyy dich

Mọi người nghĩ thế nào cũng không hiểu, mặc dù tiếng nói chuyện không lớn nhưng biểu tình trên gương mặt lại truyền đạt ý tứ rất rõ ràng.

Thích thị thấy vậy thì có chút ảo não, đáng lẽ vừa rồi nàng không nên phô trương, thấy người tới thì phải nhanh chóng kéo nhị thẩm tránh đi mới đúng.

“Quận chúa, chúng ta không sao, ngươi không cần phải tức giận như vậy.”

Cố Vân Đông cười lạnh, thậm chí lửa giận lại càng bốc cao ngùn ngụt: “Sao ta có thể không tức giận? Dám ức hiếp nhị cữu mẫu và đại biểu tẩu ta trên địa bàn của ta, còn dám nói xấu đại cữu mẫu ta, coi thường nhà ngoại ta không đáng một xu. Ta đối xử với bọn họ như vậy là đã khách khí lắm rồi.”

Ừm?

Từ từ……

Nhị cữu mẫu, đại biểu tẩu? Ai cơ?

Những người có mặt ở đây đều ngây người, kinh ngạc nhìn về phía Cố Vân Đông.

Quận chúa vừa mới nhắc đến ai vậy? Nàng ấy vừa nói gì đó? Nhị cữu mẫu mà Vĩnh Gia quận chúa nói đến, sẽ không phải là…… Nhị phu nhân Hoài Âm Hầu phủ đấy chứ?

Không chỉ bọn họ, mà ngay cả Thích thị là đương sự cũng lộ ra dáng vẻ khiếp sợ, nghi ngờ hình như bản thân đã nghe lầm rồi.

Người khác không dám lên tiếng, nàng chỉ có thể nhỏ giọng hỏi: “Quận, quận chúa, ngài nói đại biểu tẩu, chẳng lẽ là, là ta?”

“Phải!” Cố Vân Đông trả lời chém đinh chặt sắt.

Nhận được câu trả lời khẳng định, Thích thị trừng lớn mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

Nàng quay đầu lại nhìn, thấy Nhị phu nhân hình như không có gì ngạc nhiên, tức khắc sửng sốt, nhỏ giọng hỏi: “Nhị thẩm, người đã sớm biết rồi à?” MAyy dich

“Ừ, thật ra năm ngoái chúng ta đã nhận nhau rồi.”

Thích thị không khỏi kinh ngạc, những người khác cũng nhao nhao tỏ vẻ khó hiểu.

Vừa rồi Vĩnh Gia quận chúa nói, Hoài Âm Hầu phủ là nhà ngoại mình.

Nhưng theo bọn họ biết, Hoài Âm Hầu phủ có ba vị cô nãi nãi, tam cô nương Thiệu Âm, đã qua đời nhiều năm trước rồi.

Tứ cô nương Thiệu Linh, nhà chồng ở kinh thành, sinh nhi nữ bọn họ đều biết.

Ngũ cô nương Thiệu Tuệ, gả cho Thái Tân, nghe nói mấy hôm trước biết Thái Tân nuôi ngoại thất, còn đại náo một trận, đến nay vẫn hôn mê bất tỉnh.

Nhưng Thiệu Tuệ cũng chỉ có một người con trai, hình như bà ta và Thiệu phủ còn có chút mâu thuẫn.

Mà mẹ của Vĩnh Gia quận chúa, vị Cố phu nhân kia lại từ nơi khác đến, từ trước đến nay bọn họ chưa từng nghe nói bà ấy có quan hệ gì với Hoài Âm Hầu phủ.

Chẳng lẽ Cố phu nhân là con của ngoại thất mà lão hầu gia nuôi ở bên ngoài sinh ra năm đó sao?

Không thể nào?

Mọi người bổ não bay càng càng xa, đến cuối cùng lại càng không thể khống chế.

Sau khi Thích thị tiêu hóa xong chân tướng thì nuốt một ngụm nước miếng dò hỏi: “Quận chúa, ngài nói Hầu phủ chúng ta là nhà ngoại ngài, rốt cuộc là thế nào vậy?”

“Chuyện này có chút phức tạp. Nói đơn giản một chút, mẹ của phu quân ta Thiệu Thanh Viễn, xuất thân từ Hoài m Hầu phủ.”

“A?” Thích thị lại càng mơ hồ.

Mẹ của Thiệu Thanh Viễn Thiệu đại nhân, đó chẳng phải là con dâu của thần y nhà họ Bạch ư?

Nhị phu nhân chỉ có thể cười bất đắc dĩ, nói với Thích thị: “Tam cô cô của ngươi Thiệu Âm, chính là mẹ của Thanh Viễn.”

Thích thị: ???

Thích thị: !!!

Từ từ, không phải Thiệu Âm đã qua đời hơn hai mươi năm trước rồi sao?

“Thiệu Âm, không phải đã mất rồi sao?” Ngoài cửa đột nhiên truyền đến một giọng nói kinh ngạc.

Cố Vân Đông cảm thấy giọng nói này có chút quen tai, lúc cô ngẩng đầu lên thì bắt gặp vẻ mặt kinh ngạc của trưởng công chúa.

Người ngoài cửa rối rít lui về phía sau hai bước, nhường đường cho trưởng công chúa đi vào.

Trưởng công chúa vội vàng bước đến đứng trước mặt Cố Vân Đông: “Ngươi vừa nói, Thiệu Âm là mẫu thân của Thiệu đại nhân, ý của ngươi là, nàng còn sống, hơn nữa còn gả cho con trai Bạch thần y?”

Năm đó Thiệu Âm là danh môn quý nữ, tài nữ nổi danh ở Kinh Thành. Kể từ khi bà đến tuổi cập kê người tới cửa cầu hôn gần như có thể san bằng ngạch cửa Hầu phủ. MAyy dich

Vào thời điểm đó Hoài Âm Hầu phủ cực kỳ hưng thịnh, hai mươi năm trước đại danh Thiệu Âm nổi tiếng lẫy lừng, có rất nhiều người biết đến bà.

Lúc tin tức bà qua đời vì bạo bệnh truyền ra, có không ít người cảm thấy thương tiếc, bàn tán rất lâu.

Nghi trưởng công chúa và Thiệu Âm có quen biết, hai người còn là bằng hữu, mặc dù quan hệ không đến mức thân mật khăng khít, nhưng ở chung cũng rất hòa hợp.

20 năm nay bà không nghe được chút tin tức nào của Thiệu Âm, bây giờ lại nghe nói người vẫn còn sống, bỗng nhiên bà ấy có cảm giác đã qua mấy đời.

Đối mặt với trưởng công chúa, Cố Vân Đông khẽ gật đầu: “Phải, hiện giờ mẹ chồng ta là con dâu của Bạch gia.”

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chẳng phải năm ấy nàng đã……”

Cố Vân Đông thở dài: “Đúng là năm đó mẹ chồng ta bị bệnh nặng, thậm chí còn có một lần không gượng dậy nổi, thường xuyên hôn mê bất tỉnh. Những đại phu được Hầu phủ mời đến đều nói vô phương cứu chữa, chỉ có thể chuẩn bị hậu sự. Người trong Hầu phủ đều rất đau buồn, nhưng mọi người không từ bỏ, còn phái người đi tìm Bạch thần y, đáng tiếc là không tìm được. Nhưng đúng lúc ấy, nha hoàn bên người mẹ chồng ta cũng xuất hiện bệnh trạng tương tự.”

Thật ra lời này nói dối, Cố Vân Đông Thiệu Thanh Viễn và những người khác đã chuẩn bị xong lý do từ sớm.

Nếu nói chuyện Thiệu Âm bị Cổ Kính Nguyên bắt cóc, chung quy sẽ không tốt đối với mẹ chồng cô, cũng sẽ khiến cho Hoài Âm Hầu phủ lần thứ hai bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.

Bởi vậy đối với cái chết của Thiệu Âm năm đó, bọn họ đành phải tìm một cái lý do khác.

“Mẹ chồng ta nhanh chóng phát hiện căn bệnh của mình có nguy cơ lây nhiễm, sợ mình sẽ lây bệnh cho mọi người, làm liên lụy những người khác ở Hầu phủ. Bởi vậy nhân lúc mình vẫn thanh tỉnh còn có thể hoạt động, bà để lại một phong thư, nói là muốn đến sơn trang ngoài thành dưỡng bệnh, sau đó cùng nha hoàn rời Hầu phủ. Nhưng mà……”

Cô nói tới đây, nặng nề thở dài: “Thế nhưng đến khi người của Hầu phủ tìm đến sơn trang kia, mới phát hiện mẹ chồng ta căn bản không ở đó, bà ấy và nha hoàn kia leo lên ngọn núi sau sơn trang, từ đó nhảy xuống.”

Mọi người nghe xong hít một ngụm khí lạnh, đặc biệt là lúc Cố Vân Đông kể lại chuyện xưa, cảm giác cực kỳ chân thành.

Không ít người vừa rồi thấy Cố Vân Đông nói chuyện không chút khách khí mà có ý kiến với cô, nhưng bây giờ sau khi nghe được chuyện của Thiệu Âm, trong lòng bắt đầu có chút ưu tư.

Đáy lòng Cố Vân Đông có chút cạn lời, những người có mặt ở đây đều đi ra từ chốn hậu trạch phức tạp, nói trắng ra, trong tay bọn họ đều đã trực tiếp hoặc là gián tiếp lấy mạng người, nhưng hôm nay đối mặt với chuyện của người khác thì lại chân thành như vậy.

Trưởng công chúa hỏi: “Sau đó thì sao? Các nàng nhảy xuống khỏi vách núi, có phải đã được cứu đúng không?

Bình Luận (0)
Comment