Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1150 - Chương 1150. Đến Quốc Tử Giám Xem Thử

Chương 1150. Đến Quốc Tử Giám xem thử Chương 1150. Đến Quốc Tử Giám xem thử

Chương 1150: Đến Quốc Tử Giám xem thử

Cố Vân Đông nói cho Cố Vân Thư kỹ càng tỉ mỉ tình hình ở Quốc Tử Giám, tin tức Tần Văn Tranh đưa toàn diện hơn, vào Quốc Tử Giám có lợi cũng có hại, chủ yếu vẫn là xem bản thân.

Đương nhiên, ý của Tần Văn Tranh là, Cố Vân Thư có thể vào Quốc Tử Giám mài giũa.

Nhưng Cố Vân Đông không nói ra ý kiến của hắn, cô muốn Vân Thư tự suy nghĩ.

Quốc Tử Giám quả thật tốt, nhưng áp lực cũng lớn. Bên trong hơn phân nửa đều là con cháu quyền quý, bên người có nhiều người nịnh nọt, mắt cao hơn đầu cũng nhiều.

Nghe nói có không ít người ỷ vào quyền thế, sẽ ức hiếp những con cháu nhà nghèo dựa vào thành tích thi để được vào Quốc Tử Giám, cô lập xa lánh còn nhẹ, thỉnh thoảng cũng sẽ phát sinh hãm hại vu oan.

Những người này có bối cảnh có chỗ dựa vững chắc, tính tình kia sẽ không dễ ở chung. Tuy rằng bây giờ Vân Thư cũng không gọi là con cháu nhà nghèo, nhưng ở trong mắt những người đó, nhất định là xuất thân chân đất, nhìn hắn chướng mắt.

Cố Vân Đông lo lắng trong hoàn cảnh như vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn đến Vân Thư.

Đương nhiên, mấy năm nay dưới sự nghiêm khắc của Hoàng Thượng, tình huống này ở Quốc Tử Giám đã tốt hơn rất nhiều. Hơn phân nửa người vẫn đang nghiêm túc đọc sách, nỗ lực tiến lên, chỉ có rất ít người vẫn kéo bè kéo cánh, không muốn tiến thủ, chỉ muốn dựa vào quyền thế trong nhà.

Cố Vân Đông nói rõ lợi hại, để cho Vân Thư trở về suy nghĩ thật kỹ.

Cố Vân Thư vẫn thích học viện Thiên Hải hơn, bạn tốt, đồng môn của hắn, phu tử của hắn đều ở đó, mọi người rất thân thiện với hắn, phu tử lại dốc sức dạy dỗ, hắn thực sự thích bầu không khí học tập ở nơi đó, đó mới là thiên đường của người đọc sách.

Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng đến tối nằm trên giường, hắn lại trằn trằn khó ngủ, cuối cùng vẫn không nhịn được, hỏi Biển Nguyên Trí bên cạnh.

“Biểu ca, huynh cảm thấy đệ có nên đến Quốc Tử Giám không?”

Biển Nguyên Trí ngẩng đầu nhìn đỉnh giường, một hồi lâu mới lên tiếng: “Nếu dựa theo góc độ của ta, ta đương nhiên hy vọng đệ tiếp tục ở lại học viện Thiên Hải. Mấy năm nay chúng ta ở học viện vẫn luôn vui vẻ, cũng tiến bộ rất lớn. Mỗi ngày đều cùng nhau đi học đi về, thảo luận bài tập, hỗ trợ lẫn nhau, ta không quá muốn thay đổi tình hình hiện tại.”

Cố Vân Thư xoay đầu nhìn về phía hắn.

Nhưng ngay sau đó, Biển Nguyên Trí lại cười: “Nhưng nếu ta yêu cầu đệ ở lại học viện, thì ta quá ích kỷ. Đệ nên có mảnh trời rộng lớn hơn, từ nhỏ đệ đã thông minh, nhanh nhạy, lại có thiên phú, tương lai phải làm quan lớn, phải vì bá tánh làm việc. Ở Quốc Tử Giám có nhà Nho lớn, lại có nhân mạch, nói không chừng còn có thể nhìn thấy Hoàng Thượng, đệ ở đó đọc sách, ít nhất trên đường làm quan sẽ không đến mức phải đi quá nhiều đường vòng, có thể sớm ngày ra mặt vì bá tính, chuyện này đối với đệ mà nói là chuyện tốt.”

Cố Vân Thư chớp mắt, Biển Nguyên Trí vỗ vai hắn, cười nói: “Được rồi, biểu tỷ không phải đã nói chuyện này không cần vội sao? Còn nhiều thời gian để suy nghĩ, không cần nóng vội, ngủ sớm một chút đi.”

“Ừm.”

Tuy rằng đã đáp ứng, nhưng cuối cùng Cố Vân Thư đã mất ngủ trên con đường lựa chọn của cuộc đời, mãi cho đến rạng sáng mới mơ mơ màng màng thiếp đi.

Ngày hôm sau lúc hắn đi gặp Cố Vân Đông, cô rõ ràng cảm giác được hắn không ngủ ngon. MAyy dich

Đợi cho hai người ăn xong bữa sáng, cô mới lau tay, nói với Cố Vân Thư: “Nếu đệ vẫn chưa nghĩ kỹ, không bằng, chúng ta đến Quốc Tử Giám xem trước? Thế nào?”

Cô cũng không có việc gì, đi ra ngoài một chút cũng tốt.

Cố Vân Thư sửng sốt, chợt ngẩng đầu: “Đi, đi Quốc Tử Giám?”

“Đúng vậy, không muốn đi?”

Cố Vân Thư muốn đi: “Nhưng… Quốc Tử Giám cũng không thể cho người ngoài vào chứ?”

Lúc trước ở học viện Thiên Hải cũng không thể tùy tiện đi vào, đó là nơi học sinh học tập, cho người tùy tiện đi vào tham quan, chẳng phải sẽ quấy rầy người ta đọc sách sao?

Quốc Tử Giám đương nhiên cũng như thế.

Cố Vân Đông vừa đứng lên vừa nói: “Không vào bên trong, ở bên ngoài nhìn một chút không phải cũng khá tốt sao? Kiến trúc bên ngoài, học sinh lui tới, hoàn cảnh gần đó, còn có diện mạo tinh thần của người bên cạnh, những thứ này có thể nhìn ra rất nhiều thứ, đúng không? ”

Ánh mắt của Cố Vân Thư và Biển Nguyên Trí đồng thời sáng lên, tuy mấy ngày nay bọn chúng đã đi chơi ở khắp nơi, gần như đã dạo quanh kinh thành. Nhưng Quốc Tử Giám thật sự chưa từng đi qua, bầu không khí học thuật bên kia trang nghiêm và kính trọng, một đám trẻ con ồn ào nhốn nháo cũng không thích hợp đi qua.

Nhưng đối với Quốc Tử Giám, hai người Cố Vân Thư quả thật rất muốn đi xem.

Cũng giống như nhiều người hiện đại đi du lịch đến Bắc Kinh đều muốn đến khuôn viên trường đại học Thanh Hoa Bắc Đại để đi dạo, cảm nhận bầu không khí của trường học tối cao của quốc gia.

Cố Vân Thư và Biển Nguyên Trí liếc nhìn nhau, đồng thời gật đầu.

Cố Vân Đông đẩy hai người: “Nếu muốn đi, vậy mau chóng đi chuẩn bị, thay quần áo.”

Hai người vội vàng xoay người chạy về phòng mình.

Cố Vân Đông nhìn chính mình, cô cũng phải đổi y phục. Bây giờ thân phận của cô đã có rất nhiều người biết, không ít người nhận ra cô, cứ như vậy ra ngoài, quá nhiều người nhận ra sẽ phiền toái.

Cô cũng trở về phòng, tìm một bộ quần áo bình thường mặc vào, ăn mặc thoải mái lại không dễ nhận ra, sau đó quấn tóc dùng khăn trùm đầu lại, nhìn kỹ cũng không biết cô là Vĩnh Gia quận chúa.

Cố Vân Đông rất vừa lòng, nói một tiếng với Dương Liễu, để Trì Trì còn đang ngủ trong nhà, lập tức xuất phát.

Đi đến trong sân nhìn thấy hai người Vân Thư ăn mặc một thân học sinh, cười nói: “Chuẩn bị xong chưa? Vậy thì đi thôi.”

Quốc Tử Giám cách bên này có chút xa, Cố Vân Đông bảo Đồng Thủy Đào đánh xe ngựa ra cửa.

Cố Vân Thư và Biển Nguyên Trí có chút kích động, ngồi trong xe ngựa không nhịn được nhìn ra ngoài.

Quốc Tử Giám nằm ngay trong thành, hơn nữa còn là vị trí tương đối trung tâm.

Gần Quốc Tử Giám giá nhà rất đắt đỏ, người cũng náo nhiệt.

Đồng Thủy Đào ngừng xe ngựa ở đầu ngõ, Cố Vân Đông mang theo hai đệ đệ đi xuống.

Gần đó có không ít cửa hàng, nhưng phần lớn đều là cửa hàng sách hoặc cửa hàng ăn uống, còn có tửu lâu vắng vẻ, vừa nhìn đã biết là nơi chuyên cho học sinh tiêu phí, bình thường bá tánh rất ít đi đến phía này, cho nên trên đường phố rất an tĩnh.

Nhưng gần đây vì vấn đề tuyển sinh của Quốc Tử Giám, người vẫn nhiêu hơn ngày thường một chút.

Cố Vân Đông nhìn trái nhìn phải, cuối cùng nhìn thấy một quán trà ở cách đó không xa.

Ở có thể đặt một gian hàng ở đây, xem ra chưởng quầy cũng có chút quan hệ.

Lúc này trong tiệm trà còn có không ít người, Cố Vân Đông mang theo hai đệ đệ đi vào, nhìn một vòng, vừa hay nhìn thấy có một bàn trống, lập tức dẫn hai người đến bàn ngồi xuống, hỏi chưởng quầy lấy ba ly trà.

Có không ít người trong tiệm, đề tài bàn luận nhiều nhất cũng là vấn đề tuyển sinh của Quốc Tử Giám.

Cố Vân Đông dựng lỗ tai nghe một lát, ngược lại đều giống như điều Thiệu Thanh Viễn hỏi thăm.

Cô quay đầu, nhìn cổng lớn Quốc Tử Giám.

Thỉnh thoảng sẽ có học sinh hoặc phu tử ra vào cổng, nhưng khoảng thời gian này trừ phi có việc quan trọng, nếu không trên cơ bản đều ở bên trong đọc sách học tập, sẽ không tùy ý ra ngoài.

Cố Vân Đông xem đến nhập thần, bên tai đột nhiên truyền đến giọng nói kinh ngạc của Cố Vân Thư: “Sao hắn lại ở đây?”

Bình Luận (0)
Comment