Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1176 - Chương 1176. Cố Vân Đông Còn Nhàn Nhã Thoải Mái

Chương 1176. Cố Vân Đông còn nhàn nhã thoải mái Chương 1176. Cố Vân Đông còn nhàn nhã thoải mái

Chương 1176: Cố Vân Đông còn nhàn nhã thoải mái

Cố Vân Đông thở ra một hơi, lau mồ hôi trên trán một chút, cũng không nhìn nữ hộ vệ kia một cái, chỉ ngồi xổm xuống hỏi: "Tiểu cô nương, sao muội lại một mình trốn ở chỗ này? Có biết chúng ta rất lo lắng hay không, mẹ muội tìm muội khắp nơi."

“Ta, ta, ta không phải cố ý." Tiểu cô nương bĩu môi, nhìn Cố Vân Đông nhỏ giọng nói: "Ta muốn bơi hồ, ngày thường mẫu thân không dẫn ta đi, ngay cả bên bờ sông cũng không cho phép ta tới gần. Bên hồ cũng luôn có người nhìn, ta không có cơ hội. Hôm nay thấy mẫu thân không chú ý, ta muốn chạy tới xem có thể ngồi lên thuyền hay không, đi ra giữa hồ.”

“Nhưng cái thuyền kia bị cột chặt ở nơi đó, ta muốn cởi ra, cởi được một nửa thì thấy quá nóng, nên cởi áo ra, không nghĩ tới áo không cẩn thận rơi xuống nước. Ta muốn vớt nó về, ta còn cầm gậy trúc đi vớt, ai biết càng vớt càng xa, căn bản không vớt được. Ta sợ hãi, sợ mẹ mắng ta, nên đã trốn ở chỗ này, ta..."

Cố Vân Đông vỗ vỗ bả vai cô bé, nhỏ giọng an ủi: "Không có việc gì, không có việc gì a, ta sẽ nói rõ ràng với mẹ muội, để bà ấy đừng mắng muội, được không?"

"Thật sao?"

Cố Vân Đông gật đầu: "Đương nhiên là thật, nhưng muội cũng phải cam đoan với ta, lần sau không thể một mình chạy đến bên hồ. Không có người sẽ rất nguy hiểm. Muốn chơi nước, muội có thể nói rõ với mẫu thân, chúng ta chuẩn bị tốt an toàn rồi lại cho muội đi, có biết không?”

Trong lúc nói chuyện, Ngô phu nhân cũng đã lảo đảo chạy đến.

Nàng ôm lấy tiểu cô nương, khóc đến cực kỳ chua xót: "Con dọa chết ta, dọa chết ta rồi.” MAyy dich

Cố Vân Đông ở một bên giải thích: "Ngô phu nhân đừng trách muội ấy, tiểu hài tử vừa mới bị kinh hách, đây là thời điểm cần an ủi thật tốt. Khi trở về chú ý một chút, đừng để bị bệnh."

“Ừ, ta không trách, ta không trách con bé."

Hai người ở bên cạnh nói chuyện một lát, còn tán gẫu một chút về kinh nghiệm nuôi dạy con cái.

Nữ hộ vệ ở một bên nghe được thiếu chút nữa trợn trắng mắt, Vĩnh Gia quận chúa đã đại họa ngập đầu, không ngăn quan binh bên ngoài muốn xông vào điều tra, lại còn có tâm trí nhàn nhã cùng người nói chuyện phiếm, chú ý tiểu hài tử có thể bị dọa sợ hay không, có thể sinh bệnh hay không?

Chẳng lẽ nàng ta không biết nếu Tân Minh Các bị chứng thực có tàng trữ binh khí, rất có thể ngay cả mạng của mình cũng không giữ được sao? Còn rảnh để lo lắng cho người khác?

Nữ hộ vệ trong lòng hừ lạnh, nhưng thấy hai người này nói chuyện không dứt, đột nhiên nhíu nhíu mày, không phải là muốn kéo dài thời gian chứ?

Tuy rằng không biết Vĩnh Gia quận chúa kéo dài thời gian làm gì, nhưng nàng ta vẫn trầm giọng cắt ngang nói: "Quận chúa, nếu người đã tìm được, vậy trước nên đi ra ngoài đi. Nếu không quan binh bên ngoài chờ không được mà xông vào, sợ là lại dọa đến hài tử."

Khóe miệng Cố Vân Đông yên lặng nhếch lên một chút, trên mặt lộ ra thần sắc lo lắng: "Đúng đúng đúng, chúng ta trước đưa hài tử ra ngoài.”

Ngô phu nhân gật gật đầu, nắm tay tiểu cô nương, vừa trấn an cô bé vừa đi về phía trước.

Cố Vân Đông cùng đi, nữ hộ vệ luôn ở phía sau nhìn chằm chằm mấy người.

Chỉ là ở góc độ nàng ta không nhìn thấy, Cố Vân Đông lại giơ ngón tay cái lên với tiểu cô nương, tiểu cô nương mím cái miệng nhỏ nhắn mỉm cười, không nói lời nào.

Cố Vân Đông lại nhìn Ngô phu nhân, trong ánh mắt toát ra sự cảm kích, không cần phải nói, nàng ấy cũng hiểu được.

Cứ như vậy một đường đi tới cửa lớn Tân Minh Các, bên kia Lỗ vương đã sớm chờ đến mất kiên nhẫn, mắt thấy đã muốn vọt vào, rốt cuộc cũng nhìn thấy thân ảnh Cố Vân Đông.

Lỗ vương nhìn về phía nữ hộ vệ kia, người kia khẽ lắc đầu, tỏ vẻ không có gì dị thường.

Lúc này hắn mới yên lòng, nhìn về phía Cố Vân Đông: "Quận chúa đã an bài xong chưa? Bây giờ chúng ta có thể vào lục soát rồi chứ?”

Cố Vân Đông há miệng, vừa định mở miệng, Lỗ vương sợ cô lại tìm cớ, cắt ngang nói: "Nếu quận chúa lại từ chối, bổn vương không thể không hoài nghi quận chúa chột dạ.”

Cố Vân Đông cười: "Chuyện ta chưa từng làm, chột dạ cái gì? Hiện giờ khách nhân của ta đều đã được an bài xong, Lỗ vương cứ việc dẫn người lục soát là được. Nhưng trong Tân Minh Các của ta đều là đồ vật trân quý, hy vọng lúc mọi người điều tra có thể động tác nhẹ hơn một chút, nếu làm hỏng cái gì, ta cũng không ngại tính sổ rõ ràng.”

Quan binh ngoài cửa hai mặt nhìn nhau, Lý thống lĩnh càng nhíu mày một chút.

Hắn nhìn Lỗ vương một cái, lập tức vung tay lên, nói: "Theo ta đi vào.”

Hắn mang theo hai ba mươi người trực tiếp đi vào, còn lại ở tại chỗ vây quanh Tân Minh Các, phòng ngừa người khác đi ra ngoài.

Lúc Lỗ vương đi ngang qua Cố Vân Đông, nhìn cô một cái, nói: "Quận chúa không ngại cùng nhau đi xem chứ?”

“Ta đương nhiên phải đi, bằng không các ngươi vu khống ta thì làm sao bây giờ?”

Nói xong, cô kéo Thiệu Thanh Viễn và Cát thị đi theo.

Lỗ vương hừ lạnh một tiếng, vung tay áo đi trước. Mục tiêu của họ rất rõ ràng, cái gì gọi là lục soát? Căn bản là đi thẳng đến khố phòng.

Cát thị lo lắng, bước nhanh đến bên tai Cố Vân Đông nhỏ giọng hỏi: "Ta thấy bọn hắn tràn đầy tự tin, sẽ không có việc gì chứ? Khố phòng khẳng định bị động tay động chân, nếu thật sự bị lục soát ra, vậy trăm miệng cũng không biện minh nổi."

Cố Vân Đông khoát tay áo, nâng cao giọng: "Không có việc gì, chúng ta là người ngay thẳng, chưa từng làm thì khuất tất, ta không sợ lục soát. Cho dù thật sự tìm ra, vậy khẳng định cũng là người khác hãm hại chúng ta, cho dù nháo đến trước mặt Hoàng Thượng, cũng không sợ, Hoàng Thượng nhất định sẽ điều tra rõ ràng, trả lại trong sạch cho ta.”

Lỗ vương và Lý thống lĩnh đi ở phía trước nghe được rõ ràng, liếc nhau một cái, có chút châm chọc mà nhếch khóe miệng.

Thật sự ngây thơ, tàng trữ binh khí, đây chính là đại tội tịch gia diệt tộc. Không nói cái khác, hôm nay nếu chứng cớ xác thực, bọn hắn có thể trực tiếp động thủ bắt người.

Mọi người đều bị bắt, ngươi làm sao có thể nháo đến trước mặt Hoàng thượng?

Hơn nữa không chỉ bắt hai người Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn, còn có Cát thị, Tần Văn Tranh cùng với Nhiếp gia, Liễu gia cũng không thoát khỏi liên quan.

Không phải tất cả họ đều đi cùng nhau sao? Một lưới bắt hết, cho dù bọn họ muốn thay mình giải oan cũng không có biện pháp.

Cũng không đến mức chỉ trông cậy vào một Dịch Tử Lam chứ? Lỗ vương và quan viên phe của hắn có thể trực tiếp cắn xuống một khối thịt của hắn ta.

Đến lúc đó cho dù thật sự rửa sạch tội danh của mấy người Cố Vân Đông, bọn họ cũng đại thương nguyên khí.

Đây mới là mục đích của Lỗ vương.

Cát thị suy nghĩ nhiều lắm, nàng cũng nghĩ đến bước này. Nhưng nhìn bộ dạng Cố Vân Đông hình như đã có tính toán, Cát thị lại hơi yên lòng. Nàng vẫn rất hiểu Vân Đông, biết cô không phải là người ngây thơ như vậy, vừa rồi Cố Vân Đông đột nhiên đi vào bên trong, nàng không tin Vân Đông cái gì cũng không làm.

Thiệu Thanh Viễn cũng tiến đến trước mặt cô, thấp giọng hỏi: "Thế nào?"

Đối mặt với hắn, biểu tình Cố Vân Đông lại trở nên đặc biệt nghiêm túc ngưng trọng, âm trầm, nhỏ giọng nói: "Thật đúng là có, tràn ngập toàn bộ khố phòng, cũng may, ta đã thu lại.”

Thiệu Thanh Viễn nhướng mày, thu lại rồi ???

Bình Luận (0)
Comment