Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1189 - Chương 1189. Cố Vân Đông Thương Người Đàn Ông Nhà Mình

Chương 1189. Cố Vân Đông thương người đàn ông nhà mình Chương 1189. Cố Vân Đông thương người đàn ông nhà mình

Chương 1189: Cố Vân Đông thương người đàn ông nhà mình

Thiệu Thanh Viễn gật đầu: "Đúng là không phải ngẫu nhiên, Sở Bảo Nghiên đã thừa dịp loạn chạy trốn vào lúc đó."

“Không phải nói... Còn thiêu chết hai hạ nhân nhà Giản đại nhân, ngay cả con trai trưởng của hắn cũng bị bỏng sao? Lúc đó chàng còn đi chữa bệnh đấy. " Cố Vân Đông nhíu mày, Giản đại nhân này vì bảo vệ Thế tử Lỗ vương chạy trốn, ngay cả nhi tử của mình cũng hãm hại?

Nói đến chuyện này, Thiệu Thanh Viễn cười lạnh một tiếng: "Nàng có biết lần này Giản đại nhân bị bắt là ai mật báo, ai bắt người không?”

Cố Vân Đông suy nghĩ một chút, có chút không xác định: "... Con trai trưởng của Giản đại nhân?”

Thiệu Thanh Viễn gật đầu: "Giản đại nhân sủng thiếp diệt thê, luôn yêu thương thị thiếp sinh ra thứ tử, không để ý con trai trưởng. Bằng không làm sao có thể để con trai trưởng ở trong sân hẻo lánh, còn bởi vậy mà bị lửa lớn của Lỗ vương phủ làm bỏng? Lúc ấy hạ nhân Giản gia bị thiêu chết, trong đó có một người là vú nuôi của con trai trưởng. Giản đại thiếu gia trong lòng bi phẫn, cũng không tin người phóng hỏa do Lỗ vương phủ đẩy ra, muốn tự mình điều tra, sau đó tra ra Giản đại nhân lén lút làm chuyện đại nghịch bất đạo.”

Giản đại thiếu gia phát hiện thế tử Lỗ vương nhân lúc hỏa hoạn mà chạy trốn từ Giản gia bọn họ, cũng phát hiện Giản đại nhân muốn mưu đồ bất chính, là đồng đảng giúp Lỗ vương.

Nếu không phải hắn kịp thời phát hiện, trực tiếp làm cho Giản đại nhân ngất đi, chỉ sợ sự kiện đẫm máu tối hôm qua sẽ càng thêm nghiêm trọng, cũng càng thêm kịch liệt.

Hiện giờ Giản đại nhân bị bắt, mấy thứ tử tham dự của hắn cũng trốn không thoát. Ngược lại Giản đại thiếu gia, bởi vậy mà lập công. Cũng không biết trận hỏa hoạn kia, đối với hắn mà nói là phúc hay là họa.

Trong kinh thành thần hồn nát thần tính, những ngày kế tiếp, dân chúng ra ngoài đều lo lắng sợ hãi. Trong thiên lao bắt không ít người, phàm là người có quan hệ mật thiết với Lỗ vương toàn bộ đều bị nhốt lại.

Thái Tân cũng bị bắt, từ sau khi đánh Thiệu Tuệ trở thành người thực vật chết không được sống không xong, Cố Vân Đông không chú ý đến Thái phủ nữa.

Nhưng Thái Tân quả thật có qua lại với Sở Bảo Nghiên, lần trước còn cố ý nói những lời như không đúng cho bọn họ nghe ở trong rừng cây.

Tuy rằng Sở Bảo Nghiên chỉ lợi dụng hắn, nhưng hắn vẫn bị bắt vào đại lao.

Chuyện này, là Đại phu nhân Hoài Âm Hầu phủ tới nói.

Nghe nói Lỗ vương phủ xảy ra chuyện, Hầu phu nhân xem như trút được một cục nghẹn. Lúc trước bà bị vu oan, ngay cả cửa nhà cũng không dám bước ra, tam tiểu thư Thiệu phủ còn bởi vậy mà đến thôn Vĩnh Phúc giải sầu đến nay vẫn chưa trở về.

Hiện giờ có thể coi như là báo được thù rồi.

Cố Vân Đông cảm thấy tội của hắn rất xứng đáng, muốn dựa vào ai không dựa hết lần này tới lần khác lại dựa vào Lỗ vương.

Chỉ là những ngày kế tiếp, Thiệu Thanh Viễn lại càng bận rộn, không chỉ vội vàng trị liệu cho người ta, còn phải bận rộn với công việc của Hình bộ.

Hết lần này tới lần khác Lỗ vương bên kia đặc biệt khó cạy miệng, người này một lòng muốn chết. Dùng hình ngược lại có thể dùng, nhưng toàn bộ lời hắn khai đều là giả, làm cho người ta bận rộn một hồi không công.

Những người khác ít nhiều đều khai báo tội ác của mình, tranh thủ bảo vệ người nhà, nhưng Lỗ vương biết mình chỉ có một con đường chết, dứt khoát cam chịu rồi.

Điều này vô hình trung làm tăng khối lượng công việc cho mấy người Thiệu Thanh Viễn, dù sao sau khi dùng hình với Lỗ vương, còn phải để hắn đến trị liệu.

Cố Vân Đông: "..." Thật sự quá xui xẻo rồi.

Cô nhìn không nổi, đề nghị muốn gặp Lỗ vương phi một lần.

Lỗ vương phi bên kia cũng có người thẩm vấn, nhưng những quan viên Hình bộ cảm thấy thân là nữ tử, không hiểu biết nhiều, cho nên Lỗ vương phi đến nay vẫn chỉ bị nhốt trong phòng giam, bị thẩm vấn bình thường mà thôi, cũng không dùng hình.

Bà ta rốt cuộc cũng là Vương phi, là người trong hoàng thất, cho dù là Lỗ vương tạo phản, cũng phải lưu lại cho Lỗ vương phi một phần thể diện.

Cố Vân Đông nghe xong, lại lần nữa: "..."

Chuyện đã làm đến bước này rồi, còn thể diện gì nữa? Cũng không thấy những quan viên này giữ thể diện cho phụ nhân bình thường phạm tội nha. MAyy dich

Thứ này là do mình kiếm được, không phải do người khác cho.

Những quan viên Hình bộ kia không tiện đi thẩm vấn, cô đau lòng nam nhân của mình, cô đi cũng được chứ?

Cố Vân Đông tự mình tiến cung cầu kiến Hoàng Thượng, sau cung biến, đây là lần đầu tiên cô tiến cung.

So với tình huống nghe được từ Thiệu Thanh Viễn bên kia, tận mắt nhìn thấy bầu không khí cung đình lạnh lùng yên tĩnh, hiển nhiên hiểu biết về cung biến càng thêm rõ ràng.

Cô cũng mới biết, Hoàng Thượng cũng bị thương.

Lỗ vương muốn tạo phản, trong cung khẳng định sắp xếp không ít người, bên cạnh Hoàng thượng có một tiểu thái giám, chính là nội ứng.

Đêm cung biến, thừa dịp mọi người không chú ý, thái giám kia trực tiếp đâm một đao.

Cũng may Hoàng đế dưới tình huống như vậy rất cẩn thận cũng đề phòng, hơn nữa bên cạnh có nhiều người, đao kia cuối cùng chỉ chém lên cánh tay hắn, tiểu thái giám kia đã bị ám vệ bắt được.

Không chỉ là hoàng đế, còn có mấy vị phi tử trong hậu cung, bên người cũng có người làm loạn. Đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc trước trong cung thiếu đại phu.

Hoàng đế thoạt nhìn rất mệt mỏi, hắn bắt đầu phòng bị Lỗ vương, cũng kịp thời chuẩn bị một ít, nhưng nói cho cùng vẫn không đủ toàn diện. Đó cũng là bất cẩn của hắn.

Nghe nói ý đồ của Cố Vân Đông, Hoàng đế do dự trầm mặc hồi lâu, mới nói: "Ngươi muốn đi gặp Lỗ vương phi, đương nhiên có thể. Chỉ là theo trẫm biết, Lỗ vương phi biết rất ít chuyện. Lỗ vương đúng là có một số việc giao cho bà ta làm, nhưng đều là Lỗ vương nói cái gì, Lỗ vương phi chấp hành cái đó mà thôi, ngươi không nhất định có thể biết được tin tức hữu dụng từ trong miệng bà ta.”

Hoàng đế chưa gọi người đi hỏi sao? Gọi rồi, ít nhất phải hỏi ra tung tích Sở Bảo Nghiên, làm mẹ, cũng không đến mức hoàn toàn không biết gì cả chứ?

Hắn đặc biệt gọi ám vệ đi hỏi, thủ đoạn của ám vệ, chính là có thể làm cho người ta bề ngoài thoạt nhìn vẫn rất ổn, nhưng bên trong thống khổ không chịu nổi.

Chính vì vậy, hoàng đế mới tin tưởng Lỗ vương phi không biết nhiều.

Cố Vân Đông suy nghĩ một chút, nói: "Không đi hỏi một chút, làm sao biết có thể biết được là có hỏi thêm được gì nữa hay không? Dù sao hỏi một chút cũng không chậm trễ cái gì.”

Hoàng đế gật đầu: "Được, vậy ngươi đi đi. Ngươi có thể hỏi, nhưng Lỗ vương phi bề ngoài không thể để lộ ra bị thương. Ngươi... biết chưa?”

Khóe miệng Cố Vân Đông giật giật một chút, được rồi, cô hiểu rồi.

Cố Vân Đông cáo từ rời đi, ánh mắt hoàng đế lại hơi sáng lên.

Không biết vì sao, hắn lại cảm thấy có hai vợ chồng này xen vào, chuyện có thể thuận lợi ngoài dự liệu.

Vĩnh Gia quận chúa muốn xuống tay từ Lỗ vương phi, nói không chừng chính là trong lòng có nắm chắc.

Trong lòng Hoàng đế tích góp nhiều ngày uất ức như vậy, đột nhiên thoải mái không ít, hung hăng duỗi thắt lưng, đứng lên phấn khởi làm việc.

Cố Vân Đông thì được cấm vệ quân đưa đến thiên lao.

Thiên lao cũng phân nam lao nữ lao, mà Lỗ vương phi thân phận như vậy, đẳng cấp phòng giam cũng không giống nhau.

Cố Vân Đông một đường đi vào, nhìn thấy phạm nhân muôn hình muôn vẻ, từ phát điên gào thét đến yên tĩnh suy sụp rồi đến tâm như tro tàn cuối cùng đến không sợ hãi, cuối cùng cô dừng ở trong phòng giam có Lỗ vương phi đoan trang ngồi ở trên ghế, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ra pháp trường.

Lỗ vương phi nhìn thấy cô, con ngươi hơi híp lại một chút, cười lạnh nói: "Không nghĩ tới, ta vào đây lâu như vậy, người đầu tiên đến thăm ta, lại là Vĩnh Gia quận chúa."

“Ta không phải đến thăm ngươi."

Bình Luận (0)
Comment