Chương 1205: Báo tin
Cố Vân Đông và Thiệu Âm ở Hầu phủ tới lúc chạng vạng mới trở về, nếu không phải ngày mai còn có thể gặp nhau, Trì Trì lại có chút không thoải mái, lão phu nhân không nỡ để các cô về.
Cũng may sáng sớm ngày mai, Âm Nhi sẽ cùng Bạch Hàng, phu quân của nàng đến nhà thăm hỏi.
Lão phu nhân thở dài phào nhõm, tự mình đưa mẹ chồng nàng dâu Cố Vân Đông ra cổng lớn Hầu phủ, thấy các cô lên xe ngựa chậm rãi đi xa, bà không nhịn được hốc mắt đỏ lên, hồi lâu không lên tiếng.
Hầu phu nhân đứng bên cạnh đỡ bà, nhỏ giọng nói: “Mẫu thân vào trong thôi, bên ngoài gió lớn, ngày mai cả nhà Tam muội muội sẽ tới, đến lúc đó cả nhà đoàn tụ mới vui mừng nhất.”
Trong lúc nói chuyện, lại thấy cách đó không xa có một chiếc xe ngựa chạy tới, là của Hầu phủ. Hoài Âm Hầu, Nhị gia còn có Thiệu Hồng Khang đều xuống xe ngựa.
Nhìn thấy hai người lão phu nhân đứng trước cửa, bọn họ còn hơi sửng sốt, cười tiến lên: “Mẫu thân sao lại đứng ở đây? Có phải là để chào đón chúng con không?”
Lão phu nhân ghét bỏ nhìn hắn: “Tưởng bở.” Nói xong, để Chu ma ma đỡ mình đi vào.
Hoài Âm Hầu ngẩn người, ánh mắt nghi hoặc dừng trên người Hầu phu nhân.
Bà mím môi khẽ cười một tiếng: “Hôm nay trong phủ có người tới, mẫu thân cao hứng. Các ngươi trở về chậm một bước, các nàng vừa mới đi, mẫu thân ra cửa tiễn các nàng.”
Nhị gia kinh ngạc: “Khách nào mà quý trọng như vậy? Ngay cả mẫu thân cũng tự mình ra tiễn người?”
Hầu phu nhân cười càng vui vẻ, bà vừa định trả lời, đã nhìn thấy một bóng dáng hơi quen mắt, hoảng loạn chạy tới.
“Hầu gia, phu nhân, đã xảy ra chuyện rồi.” Người nọ chạy đến trước mặt, vội vàng lên tiếng.
Hoài Âm Hầu không quen hắn, Hầu phu nhân suy nghĩ một lát mới nhớ ra: “Ngươi là hạ nhân của Thái phủ?”
Trong lòng bà lập tức xẹt qua tia chán ghét, Thái gia còn chưa từ bỏ ý định, chờ Vân Đông đi rồi, lại tới cửa?
Bà tiến lên một bước, không kiên nhẫn mở miệng: “Cuối cùng các ngươi muốn thế nào? Chẳng lẽ thật sự không sợ chủ tử nhà ngươi bị tra ra điều gì, nhốt vào……”
Hầu phu nhân còn chưa nói xong đã bị hạ nhân kia vội vã cắt ngang.
“Hầu phu nhân, là phu nhân nhà ta qua đời.”
Mấy người Hầu phủ đều hơi giật mình, nhất thời chưa kịp phản ứng ra phu nhân hắn nói là ai.
Ngay sau đó, Hầu phu nhân đột nhiên cả kinh, kinh ngạc mở miệng: “Ngươi nói cái gì? Thiệu Tuệ qua đời?!”
Hạ nhân kia gật đầu.
Người Hầu phủ nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ không dám tin. Làm sao lại đột nhiên, qua đời?
Nhưng giống như hắc y nhân kia nói, người trong Hầu phủ cho dù không thích Thiệu Tuệ, nhưng người đã qua đời, bọn họ có nhiều ân oán đến đâu cũng không đến mức một chút dao động cũng không có, càng không thể buông tay mặc kệ.
Sắc mặt Hoài Âm Hầu nặng nề, nói với Nhị gia và Thiệu Hồng Khang: “Các ngươi vào trước đi, ta và phu nhân đến Thái gia xem thử.” Dừng một chút, thở dài nói: “Nói một tiếng với mẹ, Thái gia này hơn phân nửa là muốn Hầu phủ tới xử lý hậu sự của Thiệu Tuệ.” MAyy dich
Hầu phu nhân há miệng thở dốc, có chút bất mãn, nhưng cũng không nói gì thêm, đi theo Hoài Âm Hầu ngồi lên xe ngựa.
Nhị gia và Thiệu Hồng Khang liếc nhìn nhau, nhíu mày đi vào Hầu phủ.
Bên Cố Vân Đông và Thiệu Âm cũng đến ngõ Hợp Thái, các nàng vừa vào cửa, Bạch Hàng đã phát hiện vẻ mặt lo lắng của hai người.
Bạch Hàng sửng sốt, ông còn tưởng rằng lúc bọn họ trở về chắc sẽ rất cao hứng.
Dù sao phu thê nhiều năm, tuy trước khi ra ngoài Thiệu Âm nói là đến Tân Minh Các, nhưng ông biết, chắc bà sẽ trở về Hầu phủ.
Nhưng sao gặp được lão phu nhân, bà lại không vui vẻ như vậy?
Thiệu Âm vào cửa, còn chưa kịp nói chuyện với Bạch Hàng, đã vội vàng vẫy tay gọi Thiệu Thanh Viễn tới: “Thanh Viễn, con mau tới xem cho Trì Trì, có phải nó sinh bệnh hay không.”
Vừa nghe đến lời này, những người khác trong Thiệu phủ đều kinh hãi, Dương Liễu vội vàng đi tới, vừa đến gần, đã ngửi được một mùi thối, lúc này nhíu mày nói: “Làm sao vậy? Sao thấy không có tinh thần thế này?”
Trì Trì luôn tràn đầy năng lượng, buổi sáng lúc ra ngoài còn ổn. Tới lúc về lại uể oải nhìn không có chút sức lực.
Nhất là trên đường ngồi xe ngựa trở về, khuôn mặt nhỏ nhắn đều suy sụp.
Thiệu Thanh Viễn ôm lấy đứa nhỏ, nhẹ nhàng bắt mạch, lại hỏi Cố Vân Đông tình huống.
Cố Vân Đông lo lắng nhìn tiểu gia hỏa, vô cùng đau lòng, thầm trách mình sơ suất, vội vàng nói qua trạng thái cả ngày nay của đứa nhỏ: “Buổi sáng vẫn ổn, không có gì bất thường, thỉnh thoảng còn kêu lên một hai tiếng, tràn đầy tinh thần. Lúc gần trưa, lại đánh rắm mấy lần. Nhưng trẻ nhỏ đánh rắm cũng là điều bình thường, tới lúc sắp trở về, tần suất lại đột nhiên nhiều lên, người cũng bắt đầu trở nên không thoải mái, rầm rì. Bọn thiếp vội vàng mang nó trở về, ở trên xe ngựa cũng không dừng lại, đáng thương vô cùng, còn khóc, tiếng khóc giống như mèo con, không có chút sức lực.”
Thiệu Thanh Viễn gật đầu, ôm Trì Trì vào trong phòng, duỗi tay ấn lên người nó hai cái.
Cũng không biết ấn đến chỗ nào, Trì Trì khẽ rũ mắt, hình như thoải mái hơn nhiều.
Một hồi lâu, Thiệu Thanh Viễn mới đi ra nói: “Dạ dày có chút vấn đề, yên tâm, không có chuyện gì lớn. Trước tiên nói cho ta biết, hôm nay nó đã ăn những gì.”
Hiện tại phần lớn Trì Trì vẫn uống sữa, bắt đầu từ tháng trước, tỉnh thoảng sẽ ăn chút thức ăn dặm.
Thực phẩm ăn dặm đều được khống chế nghiêm khắc, là tự Thiệu Thanh Viễn điều phối, nguyên liệu nấu ăn cũng sẽ kiểm tra một lần, do Dương Liễu làm.
Nhưng từ sáng hôm qua nó bắt đầu không ăn dặm, vậy chỉ có thể là sữa mẹ có vấn đề.
Nhưng Cố Vân Đông ăn cũng rất chú ý, tuy rằng cô thường xuyên ghét bỏ Trì Trì, nhưng con của chính mình sao cô có thể không đau lòng? Phương diện ăn uống một chút cũng không dám khinh thường, quần áo cũng giữ ấm, không dám để nó bị cảm lạnh.
Chưa kể, từ khi sinh nó ra, quả thật chưa từng sinh bệnh, đây là lần đầu tiên.
Nếu đồ cô ăn không có vấn đề, thì có vấn đề…… Chính là bà vú Tôn thị.
Thiệu Thanh Viễn nhíu mày, phân phó Đồng Thủy Đào: “Đi gọi Tôn thị đến đây.”
Đồng Thủy Đào vội vàng chạy đi, lúc trở về, phía sau là Tôn thị rũ mắt hoảng loạn.
Tôn thị vừa tiến vào, đã trực tiếp quỳ xuống đất: “Đại nhân quận chúa tha mạng.”
“Ngươi vừa tới đã kêu tha mạng, xem ra là biết xảy ra chuyện gì nhỉ?”
Cả người Tôn thị run lên, chậm rãi gật đầu, giọng nói khẽ run rẩy mở miệng: “Biết, ta biết.” Trì Trì vừa trở về đã truyền ra chuyện sinh bệnh, là bà vú của Trì Trì, làm sao có thể không biết?
“Hai ngày nay ngươi ăn cái gì?”
Tôn thị không dám ngẩng đầu, nhỏ giọng nói: “Hôm qua ăn chút tương ớt, ta ăn một ngụm nhỏ, thật sự chỉ một miếng nhỏ.”
Sắc mặt người trong phòng đều thay đổi, Dương Liễu tức giận đến phát run: “Ngươi là bà vú, biết rõ lúc cho con bú không thể ăn đồ cay lạnh, trước kia ngươi cũng từng sinh con, vì sao còn muốn ăn tương ớt?”