Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1232 - Chương 1232. Ý Định Của Đỗ Thiên Khánh

Chương 1232. Ý định của Đỗ Thiên Khánh Chương 1232. Ý định của Đỗ Thiên Khánh

Chương 1232: Ý định của Đỗ Thiên Khánh

Đỗ Thiên Khánh?

Cố Vân Đông có chút nghi hoặc, tại sao hắn lại tới lúc này?

Cô nói Đồng Thủy Đào nhìn hai đứa nhỏ, lại nói với Khiếu Khiếu một tiếng, lúc này mới vội vàng đi tiền viện.

Bộ dáng của Đỗ Thiên Khánh có chút gấp gáp, cúi đầu đi tới đi lui trong sân.

Nhìn thấy Cố Vân Đông đi ra, vội vàng tiến lên hai bước, nhưng rất nhanh lại ngừng lại, có chút ngượng ngùng chào hỏi: "Bà chủ Cố.”

Cố Vân Đông nói hắn vào ngồi, Đỗ Thiên Khánh há miệng, vẫn đi theo vào.

Chờ đến khi vào nhà chính, hắn mới nói: "Chủ nhân, hôm nay ta tới đây là, là có một chuyện cầu xin.”

Cố Vân Đông thấy hắn không chịu ngồi xuống cũng không miễn cưỡng, nhưng nghe hắn nói lời này vẫn có chút kinh ngạc.

"Có chuyện gì mà làm cho ngươi nghiêm túc như vậy?”

Đỗ Thiên Khánh hắc hắc hai tiếng: "Đây không phải là, ta cùng Nghênh Nguyệt cô nương tính thành thân sao? Chỉ..."

"Phốc..." Cố Vân Đông thiếu chút nữa phun ra một ngụm nước: "Thành thân?? Hai người sẽ thành thân à? Nhanh như vậy sao?”

Tuy rằng, lần trước Đỗ Thiên Khánh nhờ cô giúp đỡ nói vài lời tốt trước mặt bà Trương.

Chỉ là lúc đó cô trở về, vừa vặn đụng phải Lỗ vương mang binh vây quanh Tân Minh Các, chuyện kia qua đi, cô mới tìm cơ hội nói với Trương mẫu.

Thím Trương lúc ấy chỉ nói là đã biết, về sau cũng không có động tĩnh gì, sao lúc này lại muốn thành thân? Một chút điềm báo cũng không có nha, lúc này mới bao lâu?

Cố Vân Đông vội vàng đặt chén trà trong tay lên mặt bàn, nhỏ giọng hỏi hắn: "Thật sự thành thân? Đã chọn ngày chưa? Thím Trương đồng ý khi nào?”

Sắc mặt Đỗ Thiên Khánh ửng đỏ, có chút không biết nói thế nào nhưng vẫn kiên định gật đầu: "Đồng ý, thím Trương nói con người ta thành thật lại chịu làm, người cũng không xấu nên quan sát một phen, cùng cha ta thương lượng qua một hồi, hôm qua đi tìm người tính toán ngày tháng, là, là hai tháng sau. Thím Trương nói chủ nhân là bà mối của chúng ta, tính toán ngày nên tìm ngài cùng đi, nhưng gần đây nhiều chuyện, loại chuyện nhỏ này của chúng ta không nên làm phiền ngài, chờ tính toán xong mới đưa lễ tạ ơn cho ngài.”

“Đây là chuyện nhỏ sao?” Cố Vân Đông nhịn không được lắc đầu nhưng gần đây quả thật phiền toái quấn thân, đã lâu không đi Tân Minh Các, Trương Nghênh Nguyệt cùng Đỗ Thiên Khánh đàm hôn luận gả mà cô một chút tin đồn cũng không nghe thấy.

Nhưng đây là chuyện vui, tất nhiên cô chân thành chúc phúc.

"Vậy ta chúc mừng ngươi, hôm nay ngươi tới đây, là muốn ta giúp gì?"

"Chỉ là... Muốn hỏi chủ nhân mượn chút bạc." Đỗ Thiên Khánh thật sự ngượng ngùng.

"Thành thân cần dùng?" Cố Vân Đông lại có chút kinh ngạc, theo cô biết, Đỗ Thiên Khánh cũng không thiếu tiền, cho dù là thành thân, bạc này hẳn là dư dả.

Đỗ Thiên Khánh hơi gật đầu một cái: "Cũng phải mà cũng không phải, kỳ thật là vì mua nhà. Ta với Nghênh Nguyệt cô nương nếu muốn thành thân, vậy đương nhiên không thể ở ngoài thành, Nghênh Nguyệt làm việc ở Tân Minh Các trong thành, cũng không thể mỗi ngày chạy qua chạy lại như vậy, sẽ rất mệt mỏi, cho nên đã nghĩ mua một căn nhà ở thành đông bên kia, cách Tân Minh Các cũng gần.”

Cố Vân Đông gật gật đầu, đúng là săn sóc.

Nếu so sánh thời gian mà Trương Nghênh Nguyệt phải đi định kỳ đến cửa hàng, thì thời gian làm việc của Đỗ Thiên Khánh linh hoạt hơn.

Hắn phụ trách vận chuyển hàng hóa giao hàng, tuy rằng phải chuyển hàng cho Tân Minh Các và Cố Ký từ lúc cửa thành vừa mở. Nhưng hiện tại Đỗ Thiên Khánh chủ yếu phụ trách đi thu mua mía và trái cây ở nơi xa hơn một chút, có đôi khi phải ở bên ngoài, thời gian cũng không xung đột, dễ điều tiết.

"Quả thật nên mua một căn nhà trong thành, các ngươi muốn mua rộng khoảng bao nhiêu? Còn thiếu bao nhiêu bạc nữa?” Cố Vân Đông hỏi.

Đỗ Thiên Khánh ho nhẹ một tiếng nói: "Phòng ốc cũng không lớn, nhưng bọn ta định mua hai căn.”

Hai căn nhà?

Cố Vân Đông khó hiểu, nhíu mày suy tư một lúc lâu, nghĩ đến một khả năng, nhưng không chắc chắn hỏi: "Bởi vì thím Trương?”

“Phải, Trương thẩm tử chỉ có mình Nghênh Nguyệt cô nương là nữ nhi, nàng thành thân, Trương thẩm tử chỉ có một mình cô đơn như vậy chúng ta cũng không yên tâm. Vốn còn muốn đón thím Trương đến ở cùng nhưng cha ta dù sao cũng là một nam nhân độc thân, ở cùng một chỗ sẽ không tiện, còn có thể bị người ta nói này nói kia. Ta với cha ta đã thương lượng, nếu không mua hai căn nhà, hai nhà liền kề, hoặc là đối diện, như vậy hô một tiếng chúng ta có thể nghe được, ngày thường đi lại với nhau cũng dễ dàng."

Cố Vân Đông nhướng mày: "Đây ngược lại cũng là một cách.”

“Bọn ta cũng cảm thấy như vậy rất tốt, lúc trước trong tay có chút bạc, cũng đã đi hỏi thăm một chút. Nhưng hai căn nhà đồng thời bán ra như vậy quá khó tìm, thật vất vả mới tìm được một chỗ, bạc lại có chút không đủ. Ta với phụ thân tính hỏi mượn chủ nhân một chút, chúng ta đều có công việc, tích góp một chút, không sợ không có bạc trả lại.”

Cố Vân Đông gật đầu: "Nếu các ngươi đã quyết định, vậy thì mua đi, hiện tại còn thiếu bao nhiêu bạc?”

“...... Năm, năm trăm lượng. " Có chút nhiều, nhưng phòng ốc ở kinh thành cho dù là phòng nhỏ, cũng không rẻ.

"Được, ta sẽ đưa cho ngươi, ngươi chờ ta một lát."

Cố Vân Đông đứng dậy đi vào trong phòng của mình, bên kia Đỗ Thiên Khánh chờ cô rời đi, lại nói với hạ nhân ở cửa: "Có thể phiền ngươi cho ta bút giấy mực được không?"

“Đỗ công tử chờ một chút."

Đỗ Thiên Khánh thở ra một hơi, nghĩ đến sắp có phòng thuộc về mình và Nghênh Nguyệt, trong lòng cực kỳ kích động.

Cố Vân Đông vào phòng thì nhìn thấy Khiếu Khiếu lại đặt ngón tay của mình ở trong tay Trì Trì, để nó tùy ý nắm, còn cười hắc hắc ở đó nói chuyện với nó.

Cố Vân Đông đến gần nghe, cái gì cũng không hiểu, đây là tiếng trẻ con thuộc về hai đứa nhỏ?

Cô lắc đầu đi vào phòng bên trong.

Không bao lâu sau mang theo mấy tấm ngân phiếu đi ra, ai biết đi tới nhà chính, lại phát hiện Đỗ Thiên Khánh đang mở ra một tờ giấy, dính mực định viết cái gì đó.

"Ngươi đang làm gì vậy?"

Đỗ Thiên Khánh quay đầu lại nhìn thấy ngân phiếu trong tay cô, cười nói: "Ta viết giấy vay tiền, nếu là mượn tiền, vậy viết rõ ràng cũng tốt hơn một chút.” MAyy dich

Cố Vân Đông nhướng mày, dù sao cô không sợ Đỗ Thiên Khánh nợ nần, nhưng hắn tự giác như vậy cô vẫn rất hài lòng.

Cũng đúng, có thể nghĩ ra mua một căn nhà ở phòng bên cạnh cho mẹ vợ sống một mình, phẩm chất như vậy, đã cực kỳ khó có được.

Đỗ Thiên Khánh rất nhanh đã viết xong giấy vay nợ, sau khi thổi khô thì giao cho Cố Vân Đông, sau đó mới tiếp nhận năm trăm lượng ngân phiếu kia.

"Chủ nhân, vậy ta đi trước, ta sợ chủ nhà đổi ý, mua trước mới an tâm."

"Đi đi, có gì cần giúp đỡ cứ nói. Còn nữa, chúc mừng các ngươi.”

Đỗ Thiên Khánh đột nhiên nhếch miệng cười, bộ dạng chững chạc trước đó đã không còn sót lại chút gì, nhìn biểu tình ngốc nghếch này, quả thật là rơi vào tình yêu ah.

Nhìn bóng lưng hắn kích động chạy ra ngoài, Cố Vân Đông chậc một tiếng, đột nhiên cực kỳ có cảm giác thành tựu.

Dù sao, mình cũng được coi là bà mối của bọn họ. Đỗ gia này có nữ chủ nhân, lại là Trương Nghênh Nguyệt thông minh vậy sau này La Kỳ ở bên cạnh nàng mưa dầm thấm đất, cũng sẽ không ngốc được.

Bình Luận (0)
Comment