Chương 1268: Cố Vân Thư đúng tình hợp lý
“Tiên sinh, chúng ta bị oan!!” Cố Vân Thư hợp tình hợp lý mở miệng: “Rõ ràng Từ Nhạc ỷ thế hiếp người, tự mình kéo tới tám người, lại muốn bức ép bốn người chúng ta đổi phòng, chúng ta không đồng ý, hắn lại làm bộ bị đánh, muốn ăn vạ hãm hại chúng ta.”
Vẻ mặt Từ Nhạc không thể tưởng tượng nổi, khiếp sợ duỗi tay run rẩy chỉ vào hắn: “Ngươi, ngươi đang nói hươu nói vượn.”
“Ta không có.” Vẻ mặt Cố Vân Thư vô cùng thành khẩn: “Nếu tiên sinh không tin, có thể hỏi những thư sinh ở bên ngoài này, ta tin nhất định có không ít người nhìn thấy dáng vẻ của Kiều Chí Vi cùng phòng chúng ta bị mấy người Từ Nhạc ép buộc. Nếu những thư sinh này sợ cường quyền không dám làm chứng, vậy cũng không sao, chúng ta còn có vật chứng. ”
Vừa nghe đến vật chứng, Lê Dũng lập tức chạy tới phía sau bình phong, cầm quần áo ướt của Kiều Chí Vi tới đây: “Tiên sinh, đây là quần áo của Kiều Chí Vi bị Từ Nhạc bọn họ làm ướt.”
Kiều Chí Vi gật đầu, nghĩ đến tình cảnh lúc trước, còn cảm thấy vô cùng nhục nhã, hốc mắt đỏ ửng: “Đúng vậy, Từ Nhạc ép buộc ta đổi phòng túc xá với hắn. Ngay từ đầu ta không đồng ý, hắn trực tiếp đoạt lấy chậu nước trong tay ta hắt lên người ta. Còn nói nếu ta còn không đồng ý, thì, thì đánh gãy chân ta, đuổi ta ra khỏi Quốc Tử Giám.”
Các thư sinh đứng ngoài cửa thất thần nhìn nhau, bọn họ vốn giữ quan điểm, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, có thể không đắc tội với Từ Nhạc thì sẽ không đắc tội. Nhưng suy cho cùng, trong bọn họ vẫn có một thân ngạo cốt của người đọc sách, Cố Vân Thư đã nói như vậy, sao bọn họ còn có thể sợ hãi với cường quyền?
Bởi vậy rất nhanh cũng có người đứng ra nói: “Đúng vậy, chúng ta cũng thấy được, nghe được. Từ Nhạc quả thật dùng thủ đoạn không chính đáng muốn đổi phòng với Kiều Chí Vi.”
“Không chỉ có Kiều Chí Vi, Từ Nhạc còn muốn đổi tất cả mọi người trong phòng túc xá này.”
Đường Duệ nói: “Tiên sinh, ngài cũng nghe rồi đó, người đi gây chuyện trước, là Từ Nhạc. Đây là phòng túc xá của chúng ta, hắn mang theo người nổi giận đùng đùng tới tìm chúng ta gây rối, chúng ta mới là người bị hại.”
Người quản lý túc xá hơi gật đầu, kỳ thật cho dù bọn họ không nói, hắn cũng ít nhiều đoán ra chút gì đó.
Loại chuyện đổi phòng này rất bình thường, chỉ là có vài người dùng thủ đoạn ôn hòa có vài người dùng cường thế mà thôi, loại chuyện này không cách nào tránh khỏi. Trừ phi có người nháo lên, bình thường quản lý túc xá đều nhắm một mắt, mở một mắt cho qua.
Mà hiện tại, hiển nhiên đã náo loạn.
Hắn nhìn về phía Từ Nhạc: “Từ Nhạc, việc này ngươi còn gì để nói không?”
“Tiên sinh, ta thừa nhận ta quả thật muốn đổi phòng túc xá với bọn họ, được, ta nhận phạt. Nhưng còn Cố Vân Thư bọn họ thì sao? Bọn họ trực tiếp đóng cửa đánh…… Đánh chúng ta, ngài nhìn xem, thương tích trên người ta đều do Cố Vân Thư đánh. Ta nhớ rõ Quốc Tử Giám có quy định, đánh nhau trong học đường khiến người khác trọng thương, phải bị trục xuất khỏi Quốc Tử Giám.”
Từ Nhạc cũng biết hiện tại có phủ nhận cũng vô ích, dù sao hắn cũng chỉ hắt một chậu nước mà thôi, nhiều nhất cũng chỉ bị cảnh cáo chép phạt mà thôi, Cố Vân Thư có thể nghiêm trọng hơn hắn nhiều.
Từ Nhạc nghĩ, hung tợn trừng mắt Cố Vân Thư, trong ánh mắt đều là ác ý.
Ai ngờ Cố Vân Thư lại vô tội chớp mắt, nói với quản lý ký túc xá: “Tiên sinh, vừa rồi ta đã nói, Từ Nhạc bọn họ muốn đổi phòng không thành lại nảy sinh kế khác, thế nhưng muốn ăn vạ hãm hại chúng ta, cái gì mà ta đánh hắn, làm hắn trọng thương? Tiên sinh ngài nhìn xem, trên người hắn có vết thương nào sao?”
Từ Nhạc tràn đầy hận ý: “Cố Vân Thư, cả người ta đều đau muốn chết, động cũng không động được, ngươi còn có thể trợn mắt nói dối.”
Cố Vân Thư nghiêng đầu, cẩn thận đánh giá hắn, sau đó lại nói với quản lý túc xá: “Tiên sinh, ngài nhìn xem, hắn giả bộ còn rất giống, giống như thật sự bị trọng thương sắp chết.”
Quản lý ký túc xá: “……” Nhưng hắn quả thật đau đến mức đứng không vững. MAyy dich
Cố Vân Thư nói: “Được, nếu Từ Nhạc nhất định phải hãm hại ta, vậy…… Làm phiền tiên sinh hỗ trợ mời đại phu, xem rốt cuộc hắn có phải thật sự bị đánh trọng thương hay không, hay là cố ý đổ oan cho chúng ta.”
Quản lý túc xá sửng sốt, hắn thật sự dám để đại phu tới kiểm tra thương thế sao?
Không chỉ hắn ta nghĩ như vậy, mấy người Đường Duệ, Lê Dũng và Kiều Chí Vi cũng mang vẻ mặt lo lắng, Cố Vân Thư này, rốt cuộc có ý gì?
Dáng vẻ hắn đè Từ Nhạc xuống đánh, bọn họ tận mắt nhìn thấy, đại phu còn không tra ra sao?
Từ Nhạc cười giễu: “Được, vậy thì mời đại phu.”
Quản lý túc xá thấy hai bên đều không có ý kiến, chỉ có thể xoay người, đang muốn phân phó thư sinh khác đi gọi đại phu trong Quốc Tử Giám. Vừa quay đầu, đột nhiên nhìn thấy Thiệu Thanh Viễn ngồi trong góc, không nói một tiếng, giống như coi mình trở thành người trong suốt.
Trong lòng quản lý túc xá giật thót, vừa rồi hắn không chú ý tới sự tồn tại của hắn?
“Thiệu, Thiệu đại nhân, sao ngài lại ở đây?”
Thiệu Thanh Viễn xua tay: “Ngươi không cần quản ta, ta chỉ ở bên này xem náo nhiệt mà thôi, ngươi chỉ cần đi gọi đại phu của các ngươi là được.”
Khóe miệng quản lý túc xá giật giật, bản thân ngài chính là đại phu, thật sự sẽ không đi xem một chút?
Nhưng hắn nghĩ, cho dù Thiệu Thanh Viễn chịu kiểm tra, Từ Nhạc bên kia có lẽ cũng không vui.
Vì thế hắn vẫn bảo thư sinh đi gọi người, lúc Từ Nhạc nghe được quản lý túc xá cung kính xưng hô với Thiệu Thanh Viễn là đại nhân, sắc mặt hơi thay đổi.
Tỷ phu của Cố Vân Thư này, cũng là quan?
Hơn nữa nhìn thái độ này của quản lý túc xá, e rằng chức quan còn không nhỏ.
Chẳng trách Cố Vân Thư lại dám kiêu ngạo như vậy.
Hắn suy nghĩ trong đầu, không tìm ra đại nhân họ Thiệu nào cao hơn chức quan của cha mình.
Cũng rất kỳ quái, Cố Vân Thư có một tỷ phu làm quan, vì sao còn phải tự mình thi vào? Không thể tiến cử sao?
Hay là nói, trong tay tỷ phu hắn cũng không có danh sách tiến cử? Hoặc là không muốn lãng phí vị trí này lên người hắn?
Từ Nhạc nhịn đau trên người, trong đầu nhanh chóng cân nhắc, nhưng trước kia hắn ngoại trừ bị phụ thân giam trong phủ học tập, thì ngoài chuyện ăn nhậu chơi bời, hắn cũng không quan tâm đến những chuyện khác, có rất nhiều manh mối rõ ràng, nhưng hắn ta cũng không thể liên kết lại, tự nhiên hắn cũng không biết thân phận Thiệu Thanh Viễn.
Hắn nghĩ không ra, quản lý túc xá bên kia lại thừa dịp trong lúc đi gọi người, ho nhẹ một tiếng, thử hỏi Thiệu Thanh Viễn: “Về chuyện của Từ Nhạc và Cố Vân Thư, Thiệu đại nhân, ngài thấy thế nào?”
Thiệu Thanh Viễn lại coi như không có chuyện gì, mở miệng: “Ta chỉ ngồi ở chỗ này xem.”
Quản lý ký túc xá: “……” Hắn xoa trán: “Thiệu đại nhân, ý ta là, ngài mặc kệ sao?”
“Mặc kệ, đây là chuyện của bọn nhỏ, là chuyện trong Quốc Tử Giám của các ngươi. Ta là một người lớn đi xen vào làm gì? Nếu ta muốn nhúng tay, cũng đợi đến khi Từ đại nhân nhúng tay vào. Nếu Từ công tử không ngại nháo chuyện này đến Từ Quốc Công phủ, để Từ Quốc Công biết hắn bị một đứa nhỏ chín tuổi đánh, đến lúc đó ta đây lại ra mặt là được. Hiện tại không cần, để bọn chúng tự giải quyết.”
Từ Nhạc: “……” Vô cùng tức giận.
Sắc mặt hắn khó coi, trừng mắt Thiệu Thanh Viễn: “Các ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không liên lụy đến phủ Quốc công, chuyện của ta, ta tự mình giải quyết. Chỉ có một đứa nhỏ chín tuổi đầu, ta còn không tin ngươi có thể lật trời.”
Trong lúc nói chuyện, đại phu của học viện cũng mang hòm thuốc vội vàng chạy đến.