Chương 1309: Đậu tham tướng trở về
Người trong sân nghe được giọng nói, chợt ngẩng đầu lên.
Sau đó, chỉ thấy Đậu tham tướng bước vào.
Không chỉ có ông ấy, phía sau ông còn có ba người đi theo, một người trong đó sau khi nhìn thấy Cố Vân Đông thì mỉm cười đi tới.
Ánh mắt Cố Vân Đông sáng lên: “Phu quân, sao chàng lại tới đây?” Cô lại nhìn sang Vu Kính và Vu Dương Hồng đứng bên cạnh, trong lòng thầm nghĩ quả thật là vậy, đúng như mình suy đoán.
Thiệu Thanh Viễn nói: “Ta đi cùng Vu đại bá bọn họ tới đây, vừa đến cửa không lâu, vừa lúc gặp Đậu tham tướng trở về, nên cùng nhau tiến vào. Ta biết nàng đang ở chỗ này, thế nào, không bị gây khó dễ chứ?”
Vốn dĩ việc này Vu gia cũng không muốn làm phiền Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông, bọn họ cũng biết, tuy Vạn thị đáng ghét, nhưng Đậu tham tướng lại là một người cực kỳ chính trực. Nếu bọn họ đi báo quan, làm lớn chuyện này, cái khác không nói, Đậu tham tướng nhất định sẽ bị liên lụy.
Người Vu gia đều biết quan hệ giữa Thiệu Thanh Viễn và Đậu gia, bọn họ cũng sợ việc này sẽ khiến Thiệu Thanh Viễn cảm thấy khó xử. Cho nên sau khi suy xét cẩn thận, vẫn nên đi tìm Thiệu Thanh Viễn, hỏi hắn việc này rốt cuộc nên làm thế nào.
Thiệu Thanh Viễn không ngờ Vạn thị lại người gây họa kia, sau khi suy nghĩ đắn đo, hắn đề nghị bọn họ nên tới Đậu phủ tìm Đậu tham tướng trước. Chuyện Vạn thị làm, hơn phân nửa Đậu tham tướng vẫn chưa biết, việc này giao cho ông ấy xử trí là thích hợp nhất.
Bởi vậy, bọn họ mới xuất hiện ở đây.
Cố Vân Đông hiểu rõ gật đầu, ngước mắt nhìn về phía Đậu tham tướng.
Thấy sắc mặt ông xanh mét, ánh mắt hung ác, hiển nhiên đã nghe qua câu chuyện.
Nhưng ông cũng không ngờ Cố Vân Đông lại ở chỗ này, ông khẽ gật đầu với cô, hỏi: “Quận chúa tới tìm vợ của Phụ Khang sao?”
Cố Vân Đông mỉm cười: “Không, ta tới tìm Vạn thị đòi bồi thường. Nhưng mà nàng ta không muốn trả, ta đang định đi báo quan.”
Đậu tham tướng đột nhiên giật mình: “Lại là Vạn thị? Bồi thường? Báo quan??”
Ông chậm rãi xoay đầu, nhìn về phía hai người Tiểu Vạn thị đang co ro một chỗ, ánh mắt sắc bén: “Sao lại thế này?? Các ngươi đã làm gì hả?”
Tiểu Vạn thị lập tức lắc đầu, cũng không biết từ lúc nào trên mặt đã xuất hiện toàn nước mắt, khóc lóc nói: “Lão gia, chúng ta bị oan, chúng ta căn bản không làm gì cả, chính là con dâu chịu chút ấm ức, tức giận nên tìm người ngoài muốn đổ tội lên đầu chúng ta, ông phải làm chủ cho chúng ta.”
Đậu tham tướng rất hiểu thê tử của mình, nghe vậy sắc mặt càng thối.
Ông nhìn về phía Đoàn Uyển: “Vợ Phụ Khang, con nói đi, nói cho ta đầu đuôi mọi chuyện, rốt cuộc hai các nàng ấy đã làm gì.”
“Vâng ạ.”
Đậu tham tướng trầm mặt, sải bước về phía tiền sảnh.
Hai tỷ muội Tiểu Vạn thị cũng đi theo Đoàn Uyển vào, đoàn người Cố Vân Đông chậm một bước, tạm thời đứng ở trong sân, cô nhân cơ hội hỏi Vu Kính: “Vu đại ca, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?”
Vừa rồi lúc Vu Kính nhìn thấy Vạn thị, ước gì có thể xông lên đánh nàng ta một trận, lúc này cơn giận trên mặt vẫn còn sót lại, chưa tiêu tan, thở mạnh một hơi, mới nhỏ giọng nói: “Vạn thị muốn gả cho cha ta, nhưng mà chúng ta đều không đồng ý, Vạn thị vẫn nhiều lần tới dây dưa. Trưa hôm qua, nàng ta đột nhiên chạy đến trong sân nhà chúng ta, kích thích nương tử……”
Trưa hôm qua??
Cô nhớ rõ sáng hôm qua, mình còn có tranh chấp với Vạn thị.
Cũng không đến mức, Vạn thị ở chỗ nàng tức giận nên chạy tới Vu gia tìm Khuyết thị gây rối chứ?
Cố Vân Đông hơi nhíu mày, cất bước đi vào bên trong.
Lúc này trong tiền sảnh, Đậu tham tướng ngồi ở trên cao, Tiểu Vạn thị và Vạn thị đều xụi lơ đứng đó, mặt đầy hoảng loạn.
“Quả thực hoang đường, hoang đường!!” Đậu tham tướng đập mạnh lên bàn, ngón tay run rẩy chỉ vào các nàng.
Một lúc lâu sau, ông nhắm mắt lại, đứng lên cúi đầu với Cố Vân Đông và người Vu gia: “Là bản quan gia giáo không nghiêm, liên luỵ đến các ngươi. Quận chúa, Vu lão đệ, các ngươi yên tâm, việc này ta sẽ xử lý thích đáng, nhất định sẽ cho các ngươi lẽ công bằng.”
Ngay từ ban đầu, Cố Vân Đông cũng không muốn báo quan, cô và Đoàn Uyển là bằng hữu, Thiệu Thanh Viễn và Đậu Phụ Khang là huynh đệ, bọn họ lại từng cùng Đậu tham tướng, cùng nhau chiến đấu, bắt được đám buôn người kia.
Bọn họ và Đậu gia giao tình không cạn, làm sao có thể thật sự nháo đến tình trạng như vậy?
Hiện giờ Đậu tham tướng trở về, có những lời này của ông ấy, Cố Vân Đông cũng yên tâm rồi.
Cô nhìn về phía hai cha con Vu Kính, Vu Kính cũng gật đầu. Vợ của hắn quả thật chịu khổ, nhưng cuối cùng bình an vô sự, cho dù hắn đi báo quan làm lớn chuyện, kết quả cuối cùng cũng sẽ không tạo ra thương tổn gì đối với Vạn thị. Huống chi nguyên nhân trực tiếp dọa đến mạng của thê tử là bị ngựa làm cho kinh hãi.
Việc này, giao cho Đậu tham tướng xử lý ngược lại là tốt nhất.
Hơn nữa Vu Kính cảm thấy, lấy tính cách của Đậu tham tướng, căn bản sẽ không dễ tha cho Vạn thị, chỉ sợ hình phạt sẽ nặng hơn những gì hắn nghĩ.
Đậu tham tướng thấy hai người đều gật đầu, trong lòng hiểu rõ.
Cố Vân Đông cáo từ, Đậu tham tướng bảo Đoàn Uyển đưa các nàng ra ngoài, sau đó trầm mặt, bình tĩnh nhìn tỷ muội Tiểu Vạn thị.
Đoàn người Cố Vân Đông ra cửa, mới phát hiện Lưu thị cũng đi theo.
Chẳng qua giờ phút này, Lưu thị kiêng kị thân phận mấy người Cố Vân Đông, cả người gần như đều co rút ở một bên.
Cố Vân Đông hơi nhíu mày, Đoàn Khiêm cưới người vợ này, thật sự sẽ kéo chân sau hắn.
Cho dù là liên hôn thương nghiệp, cũng không chỉ dựa vào gia thế bối cảnh đối phương, quan trọng hơn, vẫn phải xem bản thân người vợ.
Nhưng đây là chuyện của Đoàn gia, Cố Vân Đông cũng không tiện xen vào.
Cô nhìn Đoàn Uyển: “Hiện giờ, cha chồng của ngươi đã biết chuyện, chắc ông ấy sẽ có rất nhiều chuyện muốn hỏi ngươi. Nhớ kỹ lời của ta, ngươi có chỗ dựa vững chắc cũng có đường lui của bản thân mình, cha ngươi muốn hỏi cái gì, ngươi cứ thành thật trả lời cái đó. Sổ sách này ngươi cầm lấy, người khác không thể lật xem, nhưng cho cha ngươi xem thì không sao cả. Ông ấy sẽ hiểu được Vạn thị tạo bao nhiêu ảnh hưởng cho Tân Minh Các.”
Cô tin Đậu tham tướng là người sáng tỏ, sau này Tân Minh Các của nàng muốn mở ra khắp nơi trong triều Đại Tấn, đến lúc đó, mỗi một phủ thành đều sẽ có một người quản lý có thân phận không tầm thường phụ trách, giống như ở kinh thành do Cát thị quản lý.
Thanh danh ở phủ Vạn Khánh bị tổn hại, nhất định sau này các Tân Minh Các khác cũng sẽ bị ảnh hưởng. Đến lúc đó người bị tổn hại lợi ích cũng không chỉ có một mình cô, những người đó đều sẽ đổ lỗi cho Đậu tham tướng.
Những thứ này, không cần Cố Vân Đông nói, Đậu tham tướng đều sẽ biết.
Đoàn Uyển gật đầu: “Yên tâm đi, Cố tỷ tỷ, lần này ta sẽ không lùi bước.” Cơ hội hiếm có như thế này, nếu nàng lại bỏ lỡ thì chính là kẻ ngốc.
“Ừm, ta ở Tân Minh Các chờ ngươi, khi nào bên này có kết quả, ngươi tới nói cho ta một tiếng.” Cô còn phải tới Tân Minh Các họp. Hiện tại vừa đến giờ Mùi, thời gian vẫn còn rất dư dả.
Đoàn Uyển đồng ý, ngay sau đó xoay người vào Đậu phủ, cũng không thèm nhìn Lưu thị một cái.
Lưu thị cười gượng với mấy người Cố Vân Đông, vội vàng hành lễ: “Quận chúa, dân phụ đi về trước.” Ngay sau đó để nha hoàn đỡ lên xa xe ngựa cách đó không.
Cố Vân Đông chỉ là lắc đầu, mấy người cũng xoay người lên xe ngựa.