Chương 1310: Mở rộng cửa hàng tạp hóa
Lúc này thời gian còn sớm, Cố Vân Đông tính đến cửa hàng tạp hóa Cố Ký xem một chút.
Vừa hay hai cha con Vu Kính đều ở đây, khoảng cách cũng không xa.
Xe ngựa rất nhanh đã ngừng trước cửa cửa hàng tạp hóa, Cố Vân Đông vừa xuống xe ngựa, đã không nhịn được nhướng mày: “Việc làm ăn không tệ nha.”
Vu Dương Hồng cười nói: “Còn không phải sao? Hiện giờ cửa hàng tạp hóa của chúng ta ở phủ Vạn Khánh là nhà duy nhất, vị trí tốt, giá cả vừa phải, đồ cũng không kém, lại có rất nhiều thứ. Có không ít khách hàng của chúng ta nói, đi mua đồ ở mấy cửa hàng tạp hóa khác, không phải thiếu cái này thì là thiếu cái khác, đến chỗ chúng ta sẽ không có loại phiền não này, thậm chí còn có khách nói ban đầu không muốn mua, nhưng nhìn thấy đồ vật tinh xảo trong cửa hàng, đều không nhịn được.”
“Đó cũng là nhờ mấy người Vu đại bá làm việc tốt.”
Vu Dương Hồng xua tay: “Đó vẫn là công lao của ngươi, lúc trước chính ngươi đề nghị phải chuẩn bị đầy đủ toàn bộ đồ vật dụng, lúc này mới có cửa hàng tạp hóa Cố Ký hiện tại.”
Vu Kính cũng ở một bên nói: “Mấy ngày trước, ta và cha còn có ông nội đã bàn bạc về việc có nên mở rộng quy mô của cửa hàng hay không. Chủ cửa hàng bên cạnh dự định đến kinh thành làm ăn buôn bán, nhưng còn thiếu tiền vốn. Nếu có thể, chúng ta có thể mua lại, sát nhập hai cửa hàng, lại thêm một quầy thu tiền, cũng có thể thuận tiện hơn một chút.”
Ánh mắt Cố Vân Đông sáng lên, thêm một quầy thu tiền? Điều này thật sự có loại cảm giác quen thuộc giống như siêu thị ở hiện đại.
“Cửa hàng bên cạnh muốn bán?”
Vu Kính gật đầu: “Chủ nhân bên kia và chúng ta có quan hệ cũng không tệ lắm, cho nên hắn đã qua hỏi chúng ta trước, nói nếu giá cả thích hợp, sẽ trực tiếp bán cửa hàng cho chúng ta. Dù sao cửa hàng này cũng là tâm huyết nhiều năm của hắn, hắn cũng không muốn bán cho người không biết làm ăn, hắn thấy cửa hàng tạp hóa của chúng ta sạch sẽ và ngăn nắp, lúc này mới động tâm tư này.”
Nếu không, một khi chủ nhân kia truyền ra tin tức, nhất định sẽ có nhiều người muốn mua cửa hàng kia, dù sao vị trí nơi này thật sự tốt.
Đặc biệt, sau khi cửa hàng tạp hóa của bọn họ mở ở đây, thì lượng khách hàng vô cùng đông đúc, ngay cả việc làm ăn của các cửa hàng xung quanh cũng tốt lên.
Nhưng Vu Kính cũng có suy nghĩ của riêng mình, hắn cảm thấy chủ nhà bên kia cố ý bán rẻ cho bọn họ.
Dù sao Cố Ký cũng là sản nghiệp của Cố Vân Đông, chỉ cần hỏi thăm một chút sẽ biết thân phận của cô, người chủ bên cạnh muốn đến kinh thành buôn bán, không chừng còn có lúc sẽ cầu đến Cố Vân Đông, cho nên cố tình bán rẻ.
Cố Vân Đông cân nhắc một lát, sau đó gật đầu: “Được, việc này mọi người quyết định đi, ngày mai chúng ta phải rời phủ Vạn Khánh, không còn nhiều thời gian. Mọi người bàn bạc giá cả, cửa hàng cũng không có vấn đề gì, thì mua đi.”
Vu Kính gật mạnh đầu: “Chủ nhân yên tâm đi, chúng ta sẽ không làm loạn.”
Điểm này Cố Vân Đông có thể tin tưởng, cô cất bước đi vào bên trong.
Khách trong cửa hàng quả thật rất nhiều, nhưng tiểu nhị vẫn còn ít.
Ngoại trừ Lão đại Trương gia, trong cửa hàng còn có một tiểu nhị.
Lúc trước có người Vu gia ở đó, có lẽ không bận rộn như vậy, nhưng đã xảy ra chuyện hôm qua, hôm nay ba người Vu gia đều không có ở đây, cho nên hai tiểu nhị có vẻ khá bận rộn.
Vu đại bá thấy thế, vội vàng đi qua hỗ trợ, để lại Vu Kính nói chuyện cùng Cố Vân Đông.
“Nếu muốn mở rộng cửa hàng, vậy cũng phải tuyển thêm hai tiểu nhị. Đặc biệt là con dâu của huynh hiện giờ mới sinh, huynh cũng phải lo lắng cho gia đình một chút, đừng để nàng ấy lại phát sinh chuyện như ngày hôm qua.”
Hôm qua Khuyết thị khó sinh, đến bây giờ trong lòng Vu Kính vẫn còn sợ hãi.
Nghe vậy vội vàng gật đầu: “Ta biết rồi, ta sẽ chú ý nhiều hơn.”
Hiện tại Vu gia không thiếu bạc, lúc trước Cố Vân Đông đã nói với bọn họ, lợi nhuận của cửa hàng sẽ trực tiếp chia cho bọn họ.
Cửa hàng tạp hóa làm ăn khấm khá, cuộc sống của Vu gia cũng tốt hơn rất nhiều, đây cũng là lý do vì sao Vu Dương Hồng có nhiều hoa đào thối như vậy.
Vốn dĩ Vu Kính cũng có không ít người nói chuyện mai mối, cũng may sau khi hắn cưới vợ, chuyện này mới ít đi. Vu Kính muốn tìm cho thê tử một bà tử, để chăm sóc cho nàng, nhà mẹ đẻ của thê tử rất phức tạp, không thích hợp để chăm sóc nàng trong thời gian ở cữ.
Nhưng mà cho dù có bà tử, hắn cũng muốn thường xuyên trở về nhìn xem mới được.
Vu Kính gật đầu: “Sau này ta sẽ tìm tuyển thêm hai tiểu nhị nữa.”
Mấy người nói chuyện, lão đại Trương gia bên kia quay đầu nhìn Cố Vân Đông, lúc này nở nụ cười với nàng, nhưng thật sự quá bận rộn, hắn không thể tới chào hỏi.
Cố Vân Đông nhìn thấy hắn tay chân nhanh nhẹn, thuận miệng hỏi: “Tiền công của tiểu nhị đã tăng bao nhiêu rồi?”
“Cái này……” Vu Kính dừng lại, khẽ lắc đầu.
Cố Vân Đông nhíu mày: “Lão đại Trương gia đã làm ở đây nhiều năm, biểu hiện tốt thì vẫn phải tăng chút tiền công. Về sau nên dựa theo năm mà tăng tiền công, một năm tăng một lần, một lần cũng không cần quá nhiều, hai trăm văn hay năm trăm văn là được rồi. Nhưng nếu buôn bán quá tốt, có thể cho thêm chút phúc lợi. Nếu ai mang lại được một lượng lớn khách hàng, hàng bán được trong ngày vượt qua mong muốn, cũng có thể phát thêm tiền thưởng. Bất kể nói như thế nào, cửa hàng chúng ta làm ăn tốt, cũng phải làm cho mấy tiểu nhị vui vẻ, ít nhiều cho chút hy vọng, đúng không? ”
Vu Kính nghe xong hơi đăm chiêu, một lát sau ngẩng đầu cười nói: “Chủ nhân, ta hiểu rồi.”
Quả thật trước kia hắn không nghĩ tới chuyện tăng tiền công, cũng không phải do hắn keo kiệt. Thật sự những tiểu nhị làm gần đây, làm bốn, năm năm cũng không được tăng tiền công, những người này chỉ cần có một phần công việc là không tệ rồi.
Ít nhất, cửa hàng tạp hóa Cố gia ngày lễ ngày tết đều sẽ phát nhiều thứ, so với các cửa hàng khác đã vô cùng hào phóng rồi.
Nhưng Cố Vân Đông nói đúng, phát đồ là một chuyện, tăng tiền công cho người ta trông chờ là một chuyện khác.
Cả nhà Trương lão đại hiện giờ sống chung với nhau, tuy rằng cuộc sống không giàu có, ăn uống và ăn mặc ngày thường đều đã cải thiện rất lớn, nhưng chỗ ở vẫn rất chật hẹp.
Hiện tại, Trương lão đại ở lại hậu viện của cửa hàng tạp hóa, thỉnh thoảng sẽ về nhà một chuyến, nhưng vợ con hắn vẫn ở trong con hẻm đó, một chuyến qua đây mất rất lâu.
Cố Vân Đông lại dạo quanh cửa hàng, cửa hàng tạp hóa đã thay đổi rất nhiều.
Vu Kính và Vu Dương Hồng đều người có lý tưởng, có thay đổi một vài chỗ trong cửa hàng, quả thật cũng càng thêm thuận tiện và rộng rãi hơn một chút.
Cô nhìn những thứ trong cửa hàng, quả thật rất không tồi.
Cô xem lại sổ sách, trong năm qua, doanh thu rõ ràng có xu hướng tăng lên.
Cố Vân Đông xem xong, cảm giác cũng sắp hết thời gian, lúc này mới tách khỏi Vu Kính.
Đợi đến khi cô và Thiệu Thanh Viễn ngồi lên xe ngựa rời đi, cửa hàng tạp hóa mới thoáng có chút nhàn rỗi, lão đại Trương gia chạy đến cửa, vốn muốn chào hỏi, nhưng chỉ có thể nhìn thấy phía sau xe ngựa.
Hắn khẽ thở dài một hơi, ai biết Vu Kính lại đi đến phía sau hắn, vỗ vai hắn, nói với hắn và một tiểu nhị khác: “Cố chủ nhân vừa rồi nói, thấy hai người các ngươi nỗ lực làm việc như vậy, nên tăng tiền công cho các ngươi. Tuy rằng không nhiều lắm, nhưng về sau nếu làm tốt, còn sẽ có tiền thưởng, biểu hiện tốt, biết không?”
Lão đại Trương gia và tiểu nhị kia ngây người, hai người liếc mắt nhìn nhau.