Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1321 - Chương 1321. Ca Cô Bé Bán Nhà.

Chương 1321. Ca cô bé bán nhà. Chương 1321. Ca cô bé bán nhà.

Chương 1321: Ca cô bé bán nhà.

Nhưng Cố Vân Đông có thể chăm sóc tốt cho đệ đệ muội muội.

Huống hồ Dương thị vẫn còn đây, tuy rằng người lúc đó có chút mê muội nhưng sau này vẫn có thể trị được. Người ta còn có phụ thân, sớm muộn gì cũng sẽ sum vầy.

Bởi vậy Kha biểu cô vẫn luôn giữ ý niệm này trong lòng không nói ra, nhưng sâu trong tim bà đã coi mấy đứa nhỏ nhà Cố gia như con ruột của mình vậy.

Nhận nuôi Ni Ni là lần thứ hai bà có ý niệm này.

Cố Vân Đông thấy vậy cũng tốt, Kha biểu cô sống một mình, bà ấy cũng không thiếu tiền, thêm người náo nhiệt trong nhà cũng không tồi, bà ấy còn trẻ lắm.

Với lại ngày nào Kha biểu cô cũng tới Tân Minh Các giúp đỡ chăm sóc mấy đứa nhỏ, Tân Minh Các cũng đưa bà ấy chút tiền lương.

"Biểu cô muốn nhận nuôi thì nhận nuôi đi, Ni Ni trông cũng lanh lợi, có người dạy dỗ tương lai chắc chắn không tồi."

“Ngươi biết nói mấy lời ngon ngọt để nịnh ta.”

Cố Vân Đông nghiêm mặt: "Nào có, cháu nói thật mà."

Kha biểu cô cười ồ lên.

Cố Vân Đông lại nghĩ tới chuyện khác: "Biểu cô, người đưa Ni Ni về nhà vậy nhà của con bé đâu? Hay là bị hai thúc thúc chiếm mất rồi?"

Nói tới đây, Kha biểu cô cười nhạt: "Làm gì có chuyện hời như vậy? Ca ca A Tứ của Ni Ni rất sáng suốt, hắn cũng biết người thân là loại người nào, vì thế sau khi biết bệnh tình không thể chữa khỏi nên muốn thay Ni Ni tính đường lui trước."

"Đường lui?"

"Phải đó, hắn bán nhà rồi."

Cố Vân Đông sửng sốt: "Vậy…"

"Có lẽ đó là sắp xếp tốt nhất tiểu tử kia có thể nghĩ tới rồi, hắn tìm bằng hữu thân tín nhờ họ bán giúp gian nhà, sau đó gửi bạc trong tiền trang, dấu ngân phiếu ở đâu chỉ mình Ni Ni mới biết."

Sau khi bán nhà, A Tứ lại thuê lại căn nhà trong vòng hai tháng vì thế mấy thúc cô kia không hề biết căn nhà đó từ lâu đã không thuộc về hắn nữa.

A Tứ phó thác Ni Ni cho vị bằng hữu kia trông nom, tới lúc đó số bạc bán nhà sẽ giao một nửa cho bằng hữu, còn lại sau này để dành làm của hồi môn cho Ni Ni.

Nhà của hắn tuy là có hơi nát, vị trí cũng hơi lệch nhưng dù sao cũng là nhà của phủ thành, bán đi cũng được ba bốm trăm lượng bạc. Với người thường mà nói thì cũng là giá trị không nhỏ.

Vốn dĩ sắp xếp rất tốt, nếu A Tứ qua đời thì hậu sự chỉ cần giao cho mấy vị bằng hữu kia lo liệu là đủ.

Trước khi chết dặn dò kỹ càng Ni Ni không được nói chuyện bán nhà ra ngoài, cũng không được nói chuyện dấu ngân phiếu ở đâu, hễ có vấn đề gì thì cứ việc đợi bằng hữu của hắn quay lại giải quyết.

Vì thế, lúc hai thúc thúc chim câu chiếm tổ chim ác kia tranh giành ngôi nhà, Ni Ni cũng không làm loạn, cứ việc để bọn họ cấu xé nhau cho tới khi Kha biểu cô đưa Ni Ni đi mới thôi.

Suy cho cùng Ni Ni chỉ mới ba tuổi, Kha biểu cô lại là người thông minh nên rất dễ để biết được chuyện bán nhà từ miệng cô bé.

Vốn dĩ bà muốn lấy lại căn nhà cho Ni Ni nhưng sau khi biết chuyện thì không vội nữa.

"Ta biết A Tứ có tính toán chuyện sau này cho Ni Ni, nên chỉ nghĩ chờ bằng hữu của hắn quay lại là được. Chẳng qua là hôm qua bằng hữu hắn đã quay lại, sau khi gặp hắn thì ta lại đổi ý."

"Bằng hữu của A Tứ không đáng tin?" Cố Vân Đông hỏi.

Kha biểu cô lắc đầu: "Thoạt nhìn thì có vẻ không đáng tin, nhưng thật thà, đối với Ni Ni cũng tốt. Chỉ là ta cảm thấy Ni Ni ở với ta vẫn tốt hơn là đi với hắn."

Vị bằng hữu kia của A Tứ hôm qua mới về phủ Tuyên Hòa, lúc sau nghe tin A Tứ qua đời thì vội vã tới nhà tìm Ni Ni.

Kết quả là biết được đứa nhỏ đang ở cùng với Kha biểu cô, lại tới nhà Kha biểu cô đón người.

Có điều hai ngày Ni Ni sống cùng Kha biểu cô rất tốt, mặc dù biết là bằng hữu của A Tứ nhưng cũng không chịu đi cùng hắn.

Bằng hữu của A Tứ thấy vậy chỉ có thể tạm hoãn chuyện đón người, dù sao thì hắn cũng vừa mới về, có rất nhiều chuyện chưa kịp xử lý.

"Hắn nói hôm nay tới, bọn ta sẽ nói chuyện tiếp."

Bà vừa dứt lời, chợt nghe có âm thanh gõ cửa ở ngoài sân.

Kha biểu cô đứng dậy: "Sợ là tới rồi."

Đồng Thủy Đào ngay bên cạnh, tiện tay mở cửa ra.

Người ở cổng ngẩng đầu nhìn thấy người lạ có hơi sững sờ, lập tức để ý tới hai đứa nhỏ bên cạnh Đồng Thủy Đào, càng thêm kinh ngạc.

“Ngươi…”

Hắn vừa lên tiếng thì nghe thấy giọng nói của Kha biểu cô vang lên: “Tiểu Sơn, vào đi.”

“Chà.” Người ở cổng nhanh chóng bước tới, vài ba bước đã vào đến nhà chính.

Cố Vân Đông nhìn về phía người tới, rất nhanh đã hiểu ra tại sao Kha biểu cô lại nói bên cạnh bà ấy tốt hơn bên cạnh người này.

Cái người tên Tiểu Sơn ở trước mặt này chẳng qua là thiếu niên nhỏ con cỡ mười bốn mười lăm tuổi.

Cũng đúng, A Tứ cũng không lớn tuổi, bằng hữu của hắn phân nửa cũng không lớn hơn là bao. MAyy dich

Dáng vẻ trẻ con như vậy, lại còn là nam tử tất nhiên không thể chu đáo bằng Kha biểu cô.

Lúc Tiểu Sơn nhìn thấy Cố Vân Đông cũng ngẩn người: "Quận, quận chúa?"

Cố Vân Đông cười nói: "Xem ra không ít người ở phủ Tuyên Hòa biết ta nhỉ.”

Tiểu Sơn gãi gãi đầu rồi quỳ gối hành lễ, Cố Vân Đông vội ngăn lại.

Chỉ là lúc Kha biểu cô nói hắn ngồi xuống ghế trông hắn có vẻ cực kỳ căng thẳng.

Kha biểu cô cũng không vòng vo, nói thẳng ra ý định của mình: “Tiểu Sơn, ta muốn nhận nuôi Ni Ni.”

“…Hả?” Tiểu Sơn chợt ngẩng đầu: “Người nhận nuôi Ni Ni?”

“Phải.” Kha biểu cô thấy Tiểu Sơn có phần kích động, muốn nói gì đó, vội vàng khươ tay nói: “Ngươi nghe ta nói ý của ta trước. Quả thực ta rất quý Ni Ni, A Tứ cùng từng giúp đỡ ta, ta sẽ không bạc đãi con bé. Ta biết ngươi là bằng hữu A Tứ tin tưởng nhất. Nhưng công bằng mà nói, ngươi còn nhỏ tuổi, thật sự có thể chăm sóc tốt Ni Ni hay sao?”

“Ta, ta có thể.”

“Vậy người nhà ngươi thì sao? Ngươi đưa Ni Ni về người nhà ngươi có sẵn lòng thêm một miệng ăn hay không? Đương nhiên, A Tứ bán nhà có đưa 1 nửa số bạc cho ngươi coi như báo đáp, cố chăm sóc một đứa trẻ con thì không thành vấn đề. Nhưng sau này người nhà ngươi có đồng ý đưa nửa số bạc kia cho Ni Ni làm của hồi môn sao? Bây giờ ngươi mười lăm tuổi, nhiều lắm là qua hai đến ba năm nữa cũng phải cưới vợ, tình huống trong nhà ngươi sẽ trở nên rất phức tạp, đến lúc đó Ni Ni phải làm sao?”

Tiểu Sơn lo lắng đứng phắt dậy: “Ta không phải vì số bạc đó, lúc đó đồng ý chỉ vì muốn A Tứ yên tâm. Nhưng số bạc đó là của Ni Ni, ta không cần. Lúc trước A Tứ cứu ta, ta thay hắn chăm sóc em gái là điều nên làm.”

Bình Luận (0)
Comment