Chương 1329: Được gọi là xem mạch bình an
Trần Lương vẻ mặt vui mừng: "Vân Đông, ngươi là một đứa trẻ tốt, là người thiện lương ah.”
Cố Vân Đông: "..." Không, cô không phải, đừng tâng bốc cô.
Cô chỉ vì xưởng nhà mình mà suy nghĩ thôi.
Cố Vân Đông ho nhẹ một tiếng, cầm đồ tiến lên, giao cho Trần Lương.
Trần Lương nhận lấy nhẹ nhàng vuốt ve hai cái, nói với hai người: "Vậy ta trở về trước, các ngươi cứ bận việc đi, quay đầu nếu có chuyện gì cứ việc cho người đến tìm ta."
“Trần bá đi thong thả."
Tiễn Trần Lương đi, hai vợ chồng liếc nhau một cái.
Thiệu Thanh Viễn cười nói: "Đi xưởng xem một chút?"
“Được."
Thiệu Thanh Viễn nắm tay cô, vừa đi về phía xưởng Cố gia, vừa nói với cô những chuyện của Trần Lương.
Đợi đến khi hai người đi tới cửa xưởng, bên trong lại truyền đến âm thanh ồn ào.
Cố Vân Đông nhạy bén nghe được vài tiếng kháng cự sắc bén.
Cô giật mình một chút, hai người bước nhanh hơn đi vào.
Vừa mới vào cửa, đã nghe được giọng của một người phụ nữ nói lớn: "Vì sao phải bắt mạch cho chúng ta? Chúng ta lại không có bệnh, đang yên đang lành xem bệnh cho chúng ta làm gì? Quá đen đủi.”
Tăng Hổ có chút bất đắc dĩ giải thích: "Liêu tẩu tử, ngươi thật sự hiểu lầm, chủ nhân chỉ quan tâm thân thể mọi người. Chủ nhân biết mọi người mỗi ngày đều làm việc rất cố gắng, lại rất vất vả, kiểm tra miễn phí cho các ngươi một chút. Nếu có người quá mệt mỏi thì cho người đó nghỉ ngơi hai ngày, đương nhiên, chúng ta đều hy vọng các ngươi khỏe mạnh. Nói đến chuyện của Vương đại ca lần trước đi, bưng đồ rơi vào chân cũng không chịu nói, chân bị sưng thành bánh bao đi không được mới phát hiện. Vương đại ca vì nhận ân huệ của chủ nhân, luôn nói mình có khổ đến đâu cũng là chuyện nên làm, không thể chậm trễ thời gian xuất hàng. Các ngươi biết tạ ơn, vậy chủ nhân cũng đau lòng các ngươi có phải không? Nếu còn ai chịu đựng vì công việc, bị thương không nói, chủ nhân biết được trong lòng cũng không dễ chịu đúng không?”
Cố Vân Đông dừng chân, tiến đến bên tai Thiệu Thanh Viễn thấp giọng nói: "Không nhìn ra nha, Tăng thúc làm quản sự hai năm, nói chuyện càng ngày càng tốt."
“Sau này xưởng Cố gia có hắn, nàng cũng có thể yên tâm."
Mấy người bên kia nghe Tăng Hổ nói xong, quả thật cũng rất cảm động. Vương đại ca bị nhắc tới hốc mắt đỏ bừng, lúc trước tự hắn đập chân mình, kết quả tiền thuốc chẩn đoán bệnh đều là do xưởng xuất ra, hắn đã quyết định, sau này cả đời đều dâng hiến cho xưởng.
Bởi vậy Tăng Hổ vừa dứt lời, Vương đại ca kia lập tức tiến lên một bước: "Tăng quản sự nói đúng, chủ nhân ngày thường đối tốt với chúng ta như vậy, hôm nay trở về còn đặc biệt dẫn hai đại phu trở về kiểm tra cho chúng ta, đây là chuyện tốt, ta tin chủ nhân, đến đây, ta là người đầu tiên."
“Ta là người thứ hai." MAyy dich
Mấy người đi ra, đứng ở trước mặt ba người Thiệu Toàn.
Nhưng có một số phụ nhân vẫn còn do dự như trước, phụ nhân mới vừa rồi phản đối cúi đầu thì thầm, vẫn cảm thấy không có bệnh đi khám bệnh đó là tìm xui, không quá vui vẻ.
Cố Vân Đông thấy thế, tiến lên hai bước nói: "Kỳ thật việc này không phiền toái như vậy, vui vẻ thì đến bên này xếp hàng, không vui cũng không có việc gì. Ta không biết chuyện không có bệnh đi khám bệnh có cái gì kiêng kị, ta chỉ biết bất kể là nhà giàu trong huyện thành phủ thành hay là kinh thành, cứ cách mấy tháng sẽ tìm đại phu vào phủ khám bệnh, đây không gọi là khám bệnh, cái này gọi là thỉnh mạch bình an. Không chỉ bọn họ, ngay cả quý nhân trong hoàng cung cũng như vậy. Ta cũng vì gặp qua chuyện như vậy, mới muốn cho mọi người kiểm tra một chút, nếu các ngươi không muốn, ta bên này tất nhiên sẽ không miễn cưỡng.”
Mọi người vừa nghe, lão gia phu nhân nhà giàu cứ cách mấy tháng sẽ tìm đại phu khám bệnh, không đúng, thỉnh mạch bình an? Vậy, vậy bây giờ không phải bọn họ cũng nhận được đãi ngộ của gia đình giàu có sao?
Những người đó còn phải cho bạc, nhưng chủ nhân cho bọn họ kiểm tra miễn phí ah.
Hơn nữa Thiệu Thanh Viễn chính là hậu duệ thần y, vừa rồi hai người kia giới thiệu là đồ đệ của Thiệu Thanh Viễn? Đó không phải cũng là hậu nhân thần y sao? So với những đại phu bình thường trong huyện thành kia, không phải lợi hại hơn một chút sao?
Triệu Trụ hôm nay cũng ở trong xưởng, hắn nghe nói mấy người Cố Vân Đông trở về, đặc biệt tới đây muốn hỏi một chút tình huống nhi tử. Nghe nói Trần Lương ở Thiệu gia, hắn đi tới xưởng trước, ai biết vừa tới lại nghe được Thiệu Toàn nói chuyện bắt mạch miễn phí cho mọi người.
Hắn lúc này cũng đi ra: "Quận chúa là người đã gặp qua các mặt xã hội, cho nên phúc lợi cho những người như chúng ta cũng rất phong phú, hiện tại còn cho chúng ta thỉnh mạch bình an, đây chính là chuyện ta ngay cả nằm mơ cũng không dám nghĩ tới. Ân tình của quận chúa, Triệu Trụ vạn phần cảm tạ.”
Những người khác cũng liên tục nói lời cảm ơn, người vốn do dự lại càng không nói hai lời chạy đến bên kia xếp hàng.
Ngay cả phụ nhân lúc trước phản đối kia, cũng không nói hai lời mà chuyển hướng.
Cấm kỵ là gì? Xui xẻo là gì? Không tồn tại.
Bên ngoài những thôn dân kia muốn kiểm tra miễn phí cũng không có tư cách, bọn họ còn chọn lựa cái gì?
Việc kiểm tra miễn phí nhanh chóng được quyết định.
Thiệu Toàn sai người dọn ba cái bàn, bày bút mực, an bài tốt cho mấy nhóm người.
Xưởng còn phải hoạt động bình thường, không có khả năng toàn bộ dừng lại ở bên kia xếp hàng chờ đợi.
Hiện giờ xưởng Cố gia cũng chia làm mấy bộ phận, Tăng Hổ bảo mấy tiểu quản sự phân chia ra mang theo người tới bắt mạch.
Trịnh Tuyền Thủy và Cao Tử rất hưng phấn, nhưng sau khi ngồi xuống, bọn họ mới phát hiện, người đến trước mặt bọn họ thăm khám... Hơi ít, đại bộ phận đều đến trước bàn Thiệu Toàn xếp hàng.
Dù sao bọn họ đối với Thiệu Toàn tương đối quen thuộc, cũng càng thêm tín nhiệm, hai năm trước Thiệu Toàn cũng đã giúp Thiệu Thanh Viễn đến thôn Vĩnh Phúc phòng bệnh cho người ta, bọn họ tự mình hiểu.
Thấy cảnh tượng này, Triệu Trụ cùng mấy tiểu quản sự ngược lại dẫn đầu đi tới trước bàn hai người.
Triệu Trụ ngồi ở trước bàn Trịnh Tuyền Thủy, ánh mắt hắn hiện lên một tia sáng, chỉ là rất nhanh lại trấn định lại, ho nhẹ một tiếng, bắt đầu yên tĩnh bắt mạch.
Cố Vân Đông cùng Thiệu Thanh Viễn ở bên cạnh nhìn bọn họ tiến hành một cách có trật tự, cũng yên tâm.
Hiện giờ xưởng Cố gia đã mở rộng, có gần ba trăm người.
Bởi vì ba người Trịnh Tuyền Thủy đều kiểm tra rất tỉ mỉ, có vài người sau khi xem xong còn muốn tiến hành trị liệu tại chỗ, cho nên một ngày trôi qua còn chưa xem xong.
Nhưng trải qua lần này, thật đúng là nhìn không ít bệnh.
Thậm chí có một người phụ nữ thành thân nhiều năm mà không có con kết quả bị bỏ rơi, sau khi chẩn bệnh Trịnh Tuyền Thủy phát hiện thân thể nàng không có vấn đề gì. Người phụ nữ kia còn không thể tin được, Thiệu Thanh Viễn kiểm tra lại cho nàng, xác định nàng rất khỏe mạnh, không sinh được đứa bé, có thể là do nhà trai có vấn đề, hoặc là đứa nhỏ còn chưa tới.
Kết quả vừa ra, xung quanh một mảnh xôn xao.
Có người nói chồng cũ của người phụ nữ này sau đó lại cưới vợ, hai năm nay cũng không có con, nhất định là do người đàn ông kia có vấn đề.
Người phụ nữ kia khóc lớn thành tiếng ngay tại chỗ, giống như khóc ra tất cả ủy khuất trong lòng.
Nhiều năm như vậy bị người đời chỉ trỏ còn chưa tính, sau khi bị hưu còn bị nhà mẹ đẻ đuổi ra ngoài, nếu không phải tìm được một phần công việc ở xưởng, nàng căn bản sẽ sống không nổi.