Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1388 - Chương 1388. Ta Còn Rất Chờ Mong

Chương 1388. Ta còn rất chờ mong Chương 1388. Ta còn rất chờ mong

Chương 1388: Ta còn rất chờ mong

Cố Vân Đông nhìn đám người Doãn bộ đầu: “Các ngươi quả nhiên vẫn cần phải cảm nhận được sự vùi dập của xã hội.”

Cô nói xong, cũng thong thả ung dung đi theo vào.

Đám người Đồng Thủy Đào tất nhiên cũng cùng nhau rời đi.

Những người này vừa đi, những người khác ở đây mới dám chậm rãi hít thở, nhưng mà Thiệu Song vẫn còn ở đây, bọn họ vẫn không dám thảo luận.

Thiệu Song ngồi xổm trước mặt Doãn bộ đầu: “Tên người là gì?”

“…… Doãn Kiều.”

“Đây là thuốc bôi trị bầm tím, các ngươi cầm về thoa vết thương đi, hôm nay cho các ngươi nghỉ ngơi một ngày, ngày mai trời sáng, ta sẽ đến đốc thúc các ngươi bắt đầu rèn luyện. Đương nhiên, các ngươi cũng có thể không tới, đánh cược một hậu quả, ta sẽ rất chờ mong đấy.”

Thiệu Song nói xong, đặt hai bình thuốc trước mặt Doãn bộ đầu, cũng đi theo vào.

Hắn vừa đi, cuối cùng mọi người cũng được hít thở thông.

Hồng chủ bộ vội vàng chạy đến trước mặt Doãn bộ đầu, thấp giọng nói: “Ngươi cứ nghe đại nhân nói đi, ta thấy Thiệu đại nhân hoàn toàn không giống với Từ đại nhân lúc trước. Từ đại nhân có thể dung túng các ngươi cho qua chuyện, còn Thiệu đại nhân không cho phép trong mắt có một hạt cát. Lúc trước cho rằng chỉ có một nhà ba người bọn họ tới đây, hiện tại xem ra, bên cạnh Thiệu đại nhân có rất nhiều cao thủ, không chừng còn có con át chủ bài khác chưa lấy ra, ngươi ngàn vạn lần đừng nghĩ không thông, đi đối nghịch với hắn, đến lúc đó người chịu khổ cũng chỉ có ngươi mà thôi.”

Doãn bộ đầu không nói lời nào, nhưng sau một hồi trầm mặc, hắn duỗi tay cất hai bình thuốc kia.

Hồng chủ bộ thở phào nhẹ nhõm: “Kỳ thật ngươi có thể nghĩ theo hướng tốt, nếu Thiệu đại nhân thật sự có thể làm chuyện lớn, tương lai ngươi cũng có thể thăng tiến, nước nổi bèo nổi, không phải sao? Lúc trước, ta còn nghe được Từ đại nhân và trợ tá của hắn nói, Thiệu đại nhân này hình như được chính Hoàng Thượng điều tới đây, không giống như những quan viên trước kia không có lai lịch hoặc là đắc tội với quan lớn trong kinh thành.”

Doãn bộ đầu híp mắt lại: “Đây là nguyên nhân hai ngày nay ngươi giúp huyện lệnh phu nhân làm việc?”

“Ta không phải, ta đi hỗ trợ, là bởi vì ta thấy bên cạnh bọn họ không có ai giúp đỡ, nên cũng thấy đáng thương.”

“Hừ.” Doãn bộ đầu không tin: “Vậy ngươi còn đi tìm người làm công ngắn hạn tới đây?”

Hồng chủ bộ không nói lời nào, ngay từ đầu hắn đã có ý nghĩ thăm dò. Nhưng quả thật cũng không nghĩ tới sẽ làm khó vợ chồng Thiệu đại nhân, hắn chỉ cần làm tốt chuyện của mình là được, cần gì phải đi gây thêm nhiều chuyện chứ?

Hồng chủ bộ đỡ Doãn bộ đầu lên: “Được rồi, ta thấy các ngươi đều bị thương, vẫn nên đi bôi thuốc trước đi. ”

Lúc này ngược lại Doãn bộ đầu không nói cái gì, cũng không cự tuyệt, để hắn đỡ đi về phòng bên cạnh.

Các bộ khoái khác cũng lần lượt đứng lên đi theo phía sau.

Sau khi bọn họ rời đi, cuối cùng đám người Mao Dũng mới dám ra tiếng.

“Thì ra đây là Thiệu đại nhân, vừa rồi hắn vừa bước ra, ta ngay cả thở cũng không dám thở.”

“Thiệu đại nhân nhìn rất uy nghiêm, hắn tay không bẻ thanh đao kia thành hai đoạn.”

“Bên cạnh Thiệu đại nhân có rất nhiều người hầu hạ, xem ra chúng ta không cần lo lắng bọn họ nghèo, không phát nổi tiền công nữa.”

Những người khác: “……”

“Làm sao? Ta nói không đúng sao?”

Mao Dũng cười lắc đầu: “Được rồi, đừng vây quanh ở đây nữa, nếu đã biết không thiếu tiền công, vậy chúng ta càng phải chăm chỉ làm việc mới đúng, đừng phụ lòng tín nhiệm của đại nhân và phu nhân.”

Mọi người vội vàng gật đầu không ngừng, động tác nhanh nhẹn bắt đầu làm việc, so với ngày hôm trước càng thêm hăng hái và nhiệt tình.

Đoàn người Thiệu Thanh Viễn cũng cũng đang bận rộn, Thiệu Văn bọn họ đều đã tới, vừa vặn hắn cũng có chuyện phân phó cho bọn họ đi làm.

“Ngoại trừ Thiệu Song đi huấn luyện những bộ khoái kia ra, Thiệu Văn, mấy người các ngươi cũng mau chóng làm quen với huyện thành Tĩnh Bình. Hai ngày nay, ta xem một ít hồ sơ, phát hiện gần đây có mấy vụ án vẫn chưa được phá, thời gian lại cách nhau rất gần, rất có khả năng hung thủ vẫn còn ở huyện thành, nếu có thể thì mau chóng bắt người lại.”

Tân quan tiền nhiệm ba đốm lửa*, đây là ngọn lửa đầu tiên Thiệu Thanh Viễn định thắp lên.

(*) Tân quan tiền nhiệm ba đốm lửa - 新官上任三把火: một thành ngữ của TQ. Ý chỉ quan mới nhận chức thường phải làm vài việc lớn có ảnh hưởng, để thể hiện tài năng và sự sáng suốt của mình.

Mấy người Thiệu Văn vội vàng đáp: “Vâng, thưa đại nhân.”

Thiệu Thanh Viễn lại dặn dò Tiết Vinh: “Lúc trước, ngươi đã đi theo nhạc phụ ta mấy năm, cũng đọc không ít sách. Vừa hay giúp ta xem hồ sơ, phân loại và sắp xếp lại chúng, tạm thời làm trợ tá cho ta đi.”

Tiết Vinh đi theo bên người Cố Đại Giang, vừa là thư đồng vừa là tùy tùng, từ lúc Cố Đại Giang bắt đầu con đường thi tú tài đến cử nhân. Trên cơ bản là được Cố Đại Giang dẫn theo, hoàn toàn có thể đảm đương vai trò này.

Hơn nữa bản thân Tiết Vinh là một người có đầu óc thông minh, nếu không, lúc trước cũng đã không giúp Cố Vân Đông cắt bỏ khối u lớn của phủ Vạn Khánh.

Tiết Vinh sửng sốt, ánh mắt không nhịn được sáng lên, hơi kích động: “Vâng, cô gia.”

Cố Vân Đông ở một bên than thở: “Thiếp vất vả lắm mới tìm ra nhân tài, vậy mà bị chàng nhanh chân lấy mất.”

Thiệu Thanh Viễn xoa đầu cô: “Bằng không, nàng thay ta tìm thêm hai người nữa, được không? “

Cố Vân Đông đẩy tay hắn ra: “Tự chàng đi thu phục đi, thiếp ra ngoài tìm phòng ở.”

Cô nói xong thì không để ý tới hắn nữa, dẫn Đồng Thủy Đào ra ngoài.

Thiệu Thanh Viễn bật cười lắc đầu, nhìn theo bóng dáng cô hoàn toàn biến mất sau cách cửa, mới quay lại nói đến chuyện khác.

Cố Vân Đông đi đến hậu viện, bắt đầu gọi Hồng chủ bộ.

Hắn đang bôi thuốc cho mấy người Doãn bộ đầu, nghe vậy nhanh chóng chạy ra: “Phu nhân.”

“Ta muốn thuê một tiểu viện ở gần đây, huyện nha đang tu sửa, chúng ta nhiều người như vậy ở cũng không tiện. Ngươi dẫn ta đi dạo xem nơi nào thích hợp.”

Kỳ thật loại chuyện này, cũng không cần cô phải tự ra mặt, chỉ cần nói ra yêu cầu, Hồng chủ bộ nhất định sẽ tìm thay cho cô.

Nhưng mà Cố Vân Đông cũng vừa tới huyện Tĩnh Bình, nên muốn ra ngoài dạo một vòng mà thôi.

Hồng chủ bộ làm việc ở huyện nha, hắn sẽ biết rõ ở gần nơi này chỗ nào có phòng ở.

“Phu nhân muốn thuê nhà, việc này dễ, ta biết có mấy căn, để ta dẫn ngài qua đó xem thử.”

“Ừm, vậy đi thôi.”

Cố Vân Đông vốn chỉ tính mang theo Đồng Thủy Đào, nhưng Trịnh Tuyền Thủy và hai huynh đệ Cao Tử cũng muốn ra ngoài đi dạo, kiên trì muốn đi cùng, nên cô cũng dẫn theo.

Cô cũng hỏi Thái Việt, nhưng hắn lắc đầu, tỏ vẻ không muốn ra ngoài, ở huyện nha giúp đỡ Thích ma ma chăm sóc Trì Trì là được rồi.

Hắn giống như đã lâu không gặp Trì Trì, ngược lại có dáng vẻ nhớ nhung.

Cố Vân Đông không miễn cưỡng, giao chuyện ở nơi này cho Thích ma ma, lại nói với Mao Dũng một tiếng, để cho hắn có vấn đề gì chờ cô trở về rồi nói sau. Nếu thật sự có chuyện khẩn cấp không quyết định được, vậy thì đi tìm Thiệu Thanh Viễn.

Sau đó cô dẫn theo ba người, đi theo Hồng chủ bộ ra ngoài.

Lúc trước ở cửa huyện nha náo loạn một hồi, người xem náo nhiệt còn rất nhiều, lúc này người đều đã tan hết.

Nhưng trên đường bọn họ đi, thỉnh thoảng vẫn có thể nghe được các bá tánh bàn luận chuyện vừa rồi.

Hồng chủ bộ dẫn Cố Vân Đông trực tiếp đi tìm người môi giới, người môi giới vừa nghe phu nhân huyện lệnh muốn thuê nhà, vội vàng cầm chìa khóa dẫn Cố Vân Đông đi đến mấy căn có điều kiện không tồi.

Nhưng mà điều kiện của huyện Tĩnh Bình có hạn, cho dù là căn nhà tốt nhất, so với tiểu nhị tiến ở phủ Tuyên Hòa cũng kém hơn một chút.

Bình Luận (0)
Comment