Chương 1525: Thiệu Võ đã chết
Cố Vân Đông vẫn luôn ở xưởng cho đến buổi chiều, ăn xong còn đi dạo để tiêu thực, sau đó mới đưa Đào Yển trở về huyện thành.
Cô đi rất chậm, sau khi vào thành còn giới thiệu cho Đào Yển về những điều đặc sắc ở huyện thành.
Chờ tới cổng huyện thành, Cố Vân Đông xuống xe ngựa, vừa muốn vào cổng, đã nghe thấy giọng nói lo lắng của người gác cổng: “Phu nhân, không ổn rồi, đã xảy ra chuyện.”
Cố Vân Đông ngẩn người: “Xảy ra chuyện gì?”
Người gác cổng mặt đầy lo lắng, nhưng nhìn thấy Đào Yển phía sau lưng cô, vẫn im lặng không nói ra.
Đào Yển là một người hiểu biết, lập tức biết lúc này không phải thời điểm để chào hỏi Thiệu Thanh Viễn, lập tức chắp tay nói với Cố Vân Đông: “Cố chủ nhân, ta đã đi một chặng đường dài cũng cảm thấy mệt mỏi, nên trước tiên không vào. Chờ ngày khác ta thu xếp tốt lại đến gặp Thiệu đại nhân.”
Cố Vân Đông gật đầu: “Được, ta cũng không giữ ngươi, ngươi tìm khách điếm nghỉ ngơi trước đi, có chuyện gì ngày khác chúng ta lại bàn sau.”
Đào Yển gật đầu, Cố Vân Đông gấp gáp vào cổng huyện nha.
Lúc này Đào Yển mới gọi xa phu của mình đi đến nơi phụ cận để tìm khách điếm ở lại.
Mà Cố Vân Đông vừa đi, vừa dò hỏi người gác cổng về tình hình: “Xảy ra chuyện gì? Sao lại hoảng hốt như vậy”
“Phu nhân, Thiệu Võ, Thiệu Võ chết rồi.”
Cố Vân Đông lảo đảo suýt ngã về phía trước: “Ngươi nói cái gì?” Thật hay giả vậy? Không phải nói chỉ là diễn trò thôi sao?
Cũng may cô rất nhanh phản ứng lại, chắc Thiệu Võ không có việc gì, nếu không phu quân cô nhất định sẽ cho người báo tin cho mình.
Chắc diễn trò quá mức rồi, ‘giết’ chính mình rồi.
Cố Vân Đông dựng dậy tinh thần, có chút gấp gáp muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Phu quân ta đang ở đâu? Ta đi tìm hắn.”
“Đại nhân đang ở hậu viện.” Người gác cổng nói: “Bởi vì huynh đệ Thiệu Võ chết, đại nhân quá mức bi thương, nhốt mình ở trong phòng cả nửa ngày. Thích ma ma mang theo tiểu thiếu gia đến, đại nhân cũng không gặp.”
Cố Vân Đông khẽ gật đầu: “Ta đi xem một chút.”
Nói xong, cô lập tức bước nhanh hơn, người gác cổng cũng không theo vào trong, chỉ thấy Cố Vân Đông vừa đi vừa chạy, trong nháy mắt đến bóng người cũng không còn nhìn thấy.
Đồng Thủy Đào phía sau cô cũng như thế, không bao lâu đã biến mất ở ngã rẽ.
Cố Vân Đông vào hậu viện, đi thẳng về phía phòng ngủ của mình.
Quả nhiên, lúc này Thiệu Thanh Viễn đang ở trong phòng, cúi đầu không biết viết cái gì.
Nhìn thấy Cố Vân Đông tiến vào, hắn ngẩng đầu nở nụ cười với cô.
Cố Vân Đông vừa thấy vẻ mặt này của hắn, trong nháy mắt thở phào nhẹ nhõm. Xem ra, cái chết của Thiệu Võ đã được sắp đặt tốt.
Cô bảo Đồng Thủy Đào chờ ở bên ngoài, mình đi vào đóng cửa phòng, cầm lấy ly trà trên bàn hắn uống.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy? Thiếp vừa về tới đã nghe người gác cổng nói, Thiệu Võ đã chết?” Sợ tới mức suýt nữa cô cho rằng kế hoạch đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Thiệu Thanh Viễn thấy cô vẫn còn rất khát, lại rót cho cô thêm một ly, trả lời: “Trong mắt người ngoài, hắn quả thật đã chết, còn là bị Thiệu Văn giết chết.”
Cố Vân Đông nhướng mày: “Chuyện gì xảy ra vậy?”
Hỏi xong, cô đột nhiên nhìn thấy tờ giấy trên bàn, trên đó viết rất nhiều mốc thời gian. Đây có phải là những gì Thiệu Thanh Viễn mới viết trên bàn không?
“Đây là cái gì? Cái này có liên quan gì đến chuyện hôm nay không?”
“Không vội, từ từ ta sẽ nói với nàng.” Thiệu Thanh Viễn liếc mắt nhìn tờ giấy kia, nói: “Không phải trưa hôm nay Vương Thải hẹn Thiệu Văn gặp mặt sao? Kết quả lúc Thiệu Văn đi, trên đường gặp phải hai người, bởi vì bọn họ, Thiệu Văn không thể đến cửa hàng Cố Ký để gặp mặt Vương Thải.”
“Hắn đã gặp ai?”
Ngón tay Thiệu Thanh Viễn gõ trên bàn hai cái, hơi nheo mắt lại: “Hắn gặp Sầm Lan và Chu phu tử.”
Sầm Lan, Chu phu tử??
Cố Vân Đông kinh ngạc: “Bọn họ làm gì?”
“Gần đây Chu phu tử càng ngày càng lười biếng, đặc biệt là lần trước các nàng ra ngoài dạo chơi, hành động của hắn với Lý Phúc Lộc truyền tới tai giáo dụ. Giáo dụ và hai người huấn đạo đã bàn bạc, cảm thấy nên tìm người thay thế Chu phu tử. Giáo dụ mềm lòng, không trực tiếp sa thải Chu phu tử, chỉ uyển chuyển khuyên hắn chủ động rời đi. Bởi vì tâm trạng của Chu phu tử không tốt, nên tìm Sầm Lan đi uống rượu.”
“Nơi bọn họ đến là một tửu lầu ngay trên đường tới Cố Ký, kết quả cuối cùng Sầm Lan uống đến bất tỉnh nhân sự, Chu phu tử lại chỉ hơi say. Lúc Chu phu tử đỡ Sầm Lan ra ngoài, vừa vặn gặp được Thiệu Văn đang đi đến Cố Ký. Chu phu tử nhận ra Thiệu Văn, biết hắn là trợ thủ đắc lực bên cạnh ta, muốn nhân cơ hội xin hắn đến trước mặt ta nói giúp. Lúc ấy, hắn đã vọt tới trước mặt Thiệu Văn, kết quả quên đỡ Sầm Lan, Sầm Lan trực tiếp ngã xuống đất, đập đầu chảy máu ngay tại chỗ.”
Thiệu Văn đương nhiên không thể bỏ mặc Sầm Lan, vội vàng mang người tới y quán gần nhất.
Chu phu tử này quả thật là không đủ đức hạnh, đi theo vào y quán không quan tâm đến Sầm Lan xảy ra chuyện, ngược lại cứ dây dưa với Thiệu Văn, muốn tiếp tục ở lại trường huyện.
Mà lúc Thiệu Văn bị quấn lấy, có một tên ăn mày chạy đến cổng huyện nha, lúc nhìn thấy Thiệu Võ xuất hiện lập tức xông lên trước, nói muốn tìm Thiệu Văn.
Còn vội vàng nói Vương Thải cô nương ở Cố Ký tìm hắn có việc gấp.
Thiệu Văn không có ở đây, Thiệu Võ đương nhiên phải đến Cố Ký.
Mà đợi đến khi Thiệu Văn thoát khỏi Sầm Lan và Chu phu tử bên kia, lại vội vàng chạy tới Cố Ký, vừa lúc nghe được Vương Thải nói chuyện với Thiệu Võ, ‘biết được’ chuyện Vương Thải bị Thiệu Võ cưỡng bức và đang mang thai.
Thiệu Văn Thiệu Võ đánh nhau tại chỗ, càng đánh càng kịch liệt, đến cuối cùng, Thiệu Văn rút ra con dao, trực tiếp đâm Thiệu Võ một dao.
Vương Thải ở một bên nhìn thấy đã vô cùng kích động, bụng đau từng cơn và sảy thai.
Trình Tiểu Tùng ở trước cửa hàng nghe được động tĩnh, vội vàng chạy tới gọi Trịnh Tuyền Thủy và Cao Tử đang làm việc ở y quán gần đó.
Bởi vì có hai người bệnh, Trình Tiểu Tùng còn gọi một dược đồng đang nhàn rỗi ở y quán tới hỗ trợ.
Lúc ba người chạy tới cửa hàng, Thiệu Võ đã hấp hối, máu chảy đầy đất.
Thiệu Văn đã cố gắng cầm máu cho hắn, Vương Thải cũng được bế lên giường trong phòng, nhưng mà máu vẫn chảy ra không ngừng, Tiền thị đang ở bên trong chăm sóc cho nàng ấy.
Trịnh Tuyền Thủy vội vàng chữa trị cho Thiệu Võ, Cao Tử chạy vào trong xem Vương Thải.
Vương Thải bị ‘sảy thai’, nếu bị truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng sau này của nàng ấy, cho nên dược đồng đi theo tới đây đã bị Trịnh Tuyền Thủy kéo lại hỗ trợ.
Nhưng Thiệu Võ bị thương rất nặng, cho dù Trịnh Tuyền Thủy cố gắng chữa trị, thậm chí chờ đến khi Thiệu Thanh Viễn nghe được tin tức chạy tới tự mình chữa trị, cuối cùng cũng không thể giữ lại mạng của hắn.
Thiệu Võ đã chết, được đưa về huyện nha.
Cố Ký tạm thời đóng cửa, mọi người đều trở về trước, ngay cả Vương Thải cũng được xe ngựa chở về huyện nha.
Trịnh Tuyền Thủy và Cao Tử khó nén bi thương đi theo phía sau, chỉ có dược đồng kia thấy mình không giúp được gì, an ủi hai người bọn họ vài câu thì trở về y quán trước.
Hắn vừa từ bên này trở về, không bao lâu, tin tức Cố Ký xảy ra chuyện đã truyền đến xôn xao.