Chương 1625: Trận chung kết với xưởng Đoàn Gia
Nói xong quy tắc, Cố Vân Đông để cho tổ thứ nhất và tổ thứ sáu ban ngày không thi đấu đi ra.
Nhóm thứ nhất thiết lập phục kích, tổ thứ sáu tìm đồ.
Đồng hồ cát lật ngược, hai nhóm nhanh chóng hành động.
Cố Vân Đông ở hậu viện xưởng Cố gia ngây ngốc, không bao lâu đã có người đến báo cáo tiến độ với cô.
Hai canh giờ sau, trận đấu chấm dứt, tổ thứ sáu chẳng những tìm được đồ đạc, còn cố gắng hết sức tìm được một nửa người của tổ thứ nhất cố gắng che dấu mình .
Ừm, còn có một nửa thành công giấu mình đi, Cố Vân Đông coi như vừa lòng.
Buổi tối hôm đó, Cố Vân Đông nghỉ ngơi ở xưởng cố gia.
Ngày hôm sau, mấy nhóm còn lại không thi đấu lại bắt đầu một vòng đối kháng mới.
Cố Vân Đông cho rằng đã tổ chức nhiều trận như vậy, thôn dân xem náo nhiệt có lẽ cũng không có bao nhiêu hứng thú.
Ai ngờ người lại càng ngày càng nhiều, ngay cả đám người Phạm Ỷ Lâm nghe được động tĩnh trong huyện cũng chạy tới xem.
Thì góp vui là bản tính con người.
Không chỉ vậy, đám người Phạm Ỷ Lâm còn ở bên kia vừa xem vừa cân nhắc, nếu là mình thì nên vượt qua những chướng ngại vật này như thế nào.
Cũng may hôm nay là buổi cuối cùng của xưởng Cố gia.
Vào ban đêm, tất cả các trò chơi đã kết thúc hoàn toàn.
Trận đấu này dựa theo tổng hợp điểm số của thi đấu thể lực và thi đấu trí não. MAyy dich
Cuối cùng là đội thứ năm giành chiến thắng.
Em trai Vệ thị Vệ Lôi ở tổ năm, thân thủ của hắn không tệ, từ sau khi xưởng khai trương, hắn đã làm bảo vệ trong xưởng.
Người này cũng là một người đơn giản, biết nhiệm vụ chủ yếu của mình chính là bảo vệ an toàn xưởng.
Chỉ là hắn một thân khí lực lại không có kỹ xảo gì, cũng không có người dạy. Vì thế đã theo dõi mấy người Thiệu Vũ.
Thiệu Vũ thỉnh thoảng sẽ đến xưởng làm việc thay Cố Vân Đông, có đôi khi cô tới, bên cạnh cũng luôn có người thân thủ tốt đi theo.
Tối thiểu, trước khi Thủy Đào phát hiện đang mang thai, nàng ấy vẫn luôn đi theo cố Vân Đông qua lại xưởng cố gia.
Vệ Lôi bắt được cơ hội thỉnh giáo bọn họ, dần dà, thân thủ tự nhiên cũng linh hoạt hơn.
Hiện giờ tổ thứ năm, tạm thời do hắn dẫn đội.
Cố Vân Đông nhìn về phía thành viên tổ thứ năm, cười nói: "Rất tốt, các ngươi thắng trận đấu này. Tạm thời nghỉ ngơi hồi phục một ngày, ngày mốt, sẽ đại biểu xưởng Cố gia và xưởng Đoàn gia đối kháng, có tin tưởng hay không?"
"Có." Thắng xưởng Đoàn gia, bọn họ có thể đi phủ Tuyên Hòa, đi kinh thành.
Vì cơ hội này, nói cái gì cũng phải lật đổ những người trong xưởng Đoàn gia, cho dù bên trong những người đó có người thân bằng hữu quen thuộc của mình.
Cố Vân Đông lại dặn dò bọn họ vài câu, lúc này mới xoay người lên xe ngựa, đi thẳng đến huyện thành.
Ngày hôm trước cô không về nhà, tuy rằng đã nói với Trì Trì, nhưng tiểu tử kia vẫn có chút mất hứng.
Vì để cho hắn không đến mức buồn bực hai ngày, Cố Vân Đông cuối cùng đồng ý khi xưởng Cố gia và Đoàn gia thi đấu, dẫn hắn đến xem náo nhiệt.
Trì Trì lúc này mới miễn cưỡng gật gật đầu, lộ ra nụ cười rất không có thành ý.
Cố Vân Đông trở lại huyện nha, quả thật nhìn thấy vẻ mặt Trì Trì chờ đợi nhìn mình.
Cô ôm nhi tử lên: "Không nghĩ tới con tuổi còn nhỏ, trí nhớ còn rất tốt. Yên tâm, mẫu thân nói mang con đi, khẳng định sẽ không nuốt lời. Đi, đi ăn trước, sáng sớm hôm sau chúng ta sẽ bắt đầu."
Trì Trì cũng so sánh: "Trì Trì cũng thi đấu.”
Không phải là quyết đấu sao? Hắn rất am hiểu.
Cố Vân Đông dở khóc dở cười: "Được, đến lúc đó con thi với Tống Nham ca ca, được không?"
Bởi vì những lời này, đến ngày mốt, Cố Vân Đông cũng mang theo Tống Nham.
Ai biết sáng sớm, lúc xe ngựa chạy đến xưởng Đoàn gia, Cố Vân Đông lại nhìn thấy Lưu thị.
Nhìn thấy Lưu thị, Cố Vân Đông trong nháy mắt đã muốn ngồi trên xe không xuống nữa.
Sớm biết, cô đã đi xưởng Cố gia trước.
Bởi vì điểm khởi đầu của trận đấu là bắt đầu từ xưởng Đoàn gia, cho nên Cố Vân Đông chỉ phái người đi đón tuyển thủ Vệ Lôi, mình thì trực tiếp xuống xe ở bên này, chuẩn bị sẵn sàng.
Ai biết, Lưu thị dĩ nhiên cũng sẽ xuất hiện ở đây.
Lúc Cố Vân Đông bắt đầu suy nghĩ có nên quay đầu xe hay không, thì nhìn thấy Lưu thị mang theo người vội vàng nghênh đón.
Mà Mục A Thu, lúc này sắc mặt cũng cực kỳ khó coi, nhưng lại không thể không đi theo phía sau nàng ta.
Cố Vân Đông trầm mặc một lát, ôm Trì Trì xuống.
"Quận chúa tới rồi? Mau, mau mời vào. Ta sai người ở trong xưởng chuẩn bị xong trà nước giải khát, lúc này mặt trời có chút nắng, quận chúa mau dẫn tiểu công tử vào bên trong nghỉ ngơi một lát đi.”
Lưu thị tươi cười xán lạn, cực kỳ nhiệt tình, thậm chí còn cung kính hành lễ cho cô, thiếu chút nữa tự mình tới đỡ tay nàng.
Cố Vân Đông cũng không muốn ở cửa thôn này cho mọi người xem náo nhiệt, gật đầu, dẫn theo hai hài tử và đám người Thích ma ma bị vây quanh vào xưởng Đoàn gia.
Xưởng này đại khái có kết cấu không khác gì xưởng Cố gia, chỉ là cơ sở vật chất bên trong không giống.
Dù sao xưởng của Đoàn gia chuyên môn buôn bán vải vóc, yêu cầu đối với môi trường khác nhau rất lớn.
Cố Vân Đông vào hậu viện, thì quay đầu hỏi Lưu thị, "Sao ngươi lại ở đây?"
Lưu thị mặt cứng đờ, rất nhanh lại một lần nữa nhấc mặt cười lên, nói: "Đây không phải vì trận đấu này sao? Lần trước ở phủ Vạn Khánh chia tay với quận chúa cũng đã gần một năm không gặp mặt. Lúc ta vừa mới tới huyện Tĩnh Bình, quận chúa vừa vặn không ở nhà, cho nên cũng không đi bái phỏng. Về sau nghe nói quận chúa đã trở lại, chỉ là quận chúa bận rộn, muốn chủ trì trận đấu đối kháng này, ta cũng không tiện quấy rầy nhiều hơn đúng không?"
"Cho nên ah, nghe nói hôm nay quận chúa sẽ đến xưởng Đoàn gia, ta đã tới trước. Thứ nhất cũng là thỉnh an quận chúa, thứ hai mà, nói cho cùng, ta cũng là đương gia chủ mẫu Đoàn gia. Hai nhà xưởng thi đấu, phu quân không có ở đây, chủ mẫu ta làm sao có thể vắng mặt chứ?"
Cố Vân Đông nhướng mày, tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng một cái.
Lưu thị này, tính cách đích thật là một lời khó nói hết.
Lúc trước dạy Đoàn Uyển cái gì mà xuất giá tòng phu, phải nghe theo lời mẹ chồng, phải an phận thủ thường linh tinh, tóm lại tư thái bày ra rất thấp.
Hiện giờ ở trước mặt mình, nàng lại là người lấy lòng làm việc, còn thỉnh an???
Bọn họ và Đoàn Khiêm là bằng hữu, ngày thường cũng giúp đỡ lẫn nhau, ở chung thoải mái tự tại.
Lưu thị này ngược lại tốt rồi, vô duyên vô cớ giúp Đoàn Khiêm thấp hơn một mảng lớn.
Ở đây nhiều người như vậy, thấy được sẽ nghĩ như thế nào??
Cố Vân Đông mím môi, khẽ gật đầu: "Đã như vậy, vậy trước tiên chuẩn bị đi, tuyển thủ xưởng Cố gia, ta đã cho người đi đón.”
Lưu thị vội vàng đáp: "Vâng, chuẩn bị ngay.”
Nói xong, nàng quay đầu phân phó quản sự phía sau: "Chu Dân, ngươi đi xuống an bài tốt sự việc. Để cho tuyển thủ tham gia thi đấu hôm nay đều tiến vào, cho quận chúa xem qua”
"Vâng. "Chu Dân chính là một trong hai đại quản sự của xưởng này.
Chu Dân và Ngô Hồng Du hai đại quản sự được Đoàn Khiêm đặc biệt phái từ phủ Vạn Khánh tới, mục đích cũng là chỉ điểm cho Mục A Thu làm sao làm ăn làm sao buôn bán, giúp đỡ cùng nhau quản lý tốt xưởng Đoàn gia.
Hai người bọn họ quen biết Lưu thị, cho nên Lưu thị dặn dò bọn họ làm việc, cũng rất tự nhiên.
Ngược lại là Mục A Thu phía sau, thấy thế biểu tình càng thêm khó coi.